Chương 4578: Các ngươi đáng chết! (1)
Chương 4578: Các ngươi đáng chết! (1)Chương 4578: Các ngươi đáng chết! (1)
- Lực Hư Linh
Tổ sư của Tiên phủ nhìn chằm chằm vào nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn đột nhiên xuất hiện:
- Ngươi là ail
Nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn không nói lời nào, tay ngọc nắm lấy cổ họng của tổ sư Tiên phủ và ném xuống bên dưới.
Âm!
Tổ sư của Tiên phủ trực tiếp bị ném vào trong Tiên phủ, cả Tiên phủ âm ầm nổ tung
ra.
Nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn cũng không ra tay mà xoay người nhìn về phía Dương Diệp.
Khi thấy dáng vẻ của Dương Diệp lúc này, ánh mắt nàng lập tức lạnh đi. Nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn đột nhiên quay đầu lại:
- Các ngươi đáng chết!
Dứt lời, nàng trực tiếp hóa thành một tia sáng u ám biến mất ở trong Tiên phủ này, trong phút chốc...
Âm! Cả Tiên phủ đột nhiên đổ nát, trong giây lát, rất nhiều tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên trong Tiên phủ, sau đó trực tiếp hóa thành bụi.
Một tia sáng u ám đột nhiên xuất hiện ở phía chân trời, ánh sáng u ám tản đi, để lộ ra nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn, mà ở trước mặt nàng là tổ sư của Tiên phủ
Một ánh sáng u ám quấn quanh tổ sư của Tiên phủ, làm cho nàng ta không thể động đậy!
Tổ sư của Tiên phủ từ từ nhắm hai mắt lại:
- Ta đã biết cái gì gọi là Rồng bơi chỗ nước cạn gặp tôm làm trò' rồi.
Nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn cười lạnh:
- Không phải ngươi muốn nói bản thể của ngươi không có ở đây sao? Bản vương cho ngươi một cơ hội, tới, bảo bản tôn của ngươi hạ xuống đây, xem ta có thể giết bản tôn của ngươi hay không!
- Dựa vào ngươi sao?
Tổ sư của Tiên phủ trợn mắt nhìn về phía nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn, trong mắt hoàn toàn không che giấu vẻ châm chọc.
Nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn không để ý tổ sư của Tiên phủ, xoay người đi về phía Dương Diệp.
Nàng ngồi xổm xuống, tay ngọc đặt ở giữa chân mày của Dương Diệp, rất nhanh liên một luồng huyền khí tập trung về phía Dương Diệp.
Lúc này, một cái đầu nhỏ lông xù từ trong ngực của Dương Diệp chui ra, khi thấy nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn, Tiểu Bạch lập tức trợn tròn mắt, rất nhanh, nàng bỗng chốc bay đến trên vai của nữ tử này, sau đó không ngừng cọ đầu và khóc.
Nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn trước mắt này không phải là ai khác, chính là tộc vương Hư Linh của đại thiên vũ trụ: Hư Linh Nữ!
Thiên Túi
Thiên Tú khẽ xoa đầu của Tiểu Bạch, trong đôi mắt có phân dịu dàng hiếm thấy.
Một lát sau, Tiểu Bạch dường như nghĩ tới điều gì, vội vàng kéo tay Thiên Tú, sau đó xoay người nhìn Dương Diệp trước mặt. Dáng vẻ của Dương Diệp lúc này thật sự quá thảm. Nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Dương Diệp, nước mắt của Tiểu Bạch quả thực giống như Hoàng Hà vỡ đê, khóc rất thương tâm!
Thiên Tú khẽ xoa đầu của Tiểu Bạch, sau đó nói:
Một lát sau, Tiểu Bạch dường như nghĩ tới điều gì, vội vàng kéo tay Thiên Tú, sau đó xoay người nhìn Dương Diệp trước mặt. Dáng vẻ của Dương Diệp lúc này thật sự quá thảm. Nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Dương Diệp, nước mắt của Tiểu Bạch quả thực giống như Hoàng Hà vỡ đê, khóc rất thương tâm! Thiên Tú khẽ xoa đầu của Tiểu Bạch, sau đó nói:
- Đừng khóc, hắn không có việc gì đâu.
Thật ra, vẻ mặt Thiên Tú cũng có chút khó coi, nếu như vừa rồi nàng tới chậm một chút, sợ rằng Dương Diệp sẽ thật sự không cứu nổi.
Nhờ Hồng Mông Tử Khí cùng Hư Linh Chi Khí của Thiên Tú chữa trị, vết thương của Dương Diệp dân dần khôi phục.
Sau nửa canh giờ, Dương Diệp chậm rãi mở mắt ra:
- A Tú...
Thiên Tú khẽ gật đầu:
- Cảm giác thế nào?
Dương Diệp toét miệng cười:
- Không chết được!
- Vậy đứng lên đi
Thiên Tú nói.
Dương Diệp chậm rãi đứng lên và nhìn vê phía dưới, giờ phút này Tiên phủ đã hóa thành bụi, mà tổ sư của Tiên phủ cũng bị một tia sáng u ám khóa chặt.
- Giết! Thiên Tú đột nhiên nói.
Dương Diệp nhìn về phía Thiên Tú, không hiểu.
Thiên Tú nói:
- Giữ lại cho ngươi giết.
Dương Diệp im lặng rất lâu, sau đó nói:
- Ta muốn dựa vào bản lĩnh của ta giết nàng, mặc dù bây giờ làm không được, nhưng sau này sẽ làm được!
Thiên Tú nói:
- Ta không phải bảo ngươi cáo mượn oai hùm, trong phân thân trước mắt này có một luồng linh hồn, ngươi cắn nuốt nàng sẽ có lợi cho ngươi!
- Căn nuốt sao?
Dương Diệp ngây người, sau đó nói:
- Có thể được à?
Thiên Tú nói:
- Hư Linh tộc ta có một bí pháp tên là Phệ Hồn, bí pháp này có thể nói là tà pháp, chủ yếu là cắn nuốt linh hồn người khác, cắn nuốt linh hồn càng mạnh, càng nhiều, thì lợi ích lại càng nhiều. Trước kia ta không truyền thụ cho ngươi là sợ con đường ngươi đi quá mức cực đoan, chỉ là ta chưa từng nghĩ đến ngươi đã rất cực đoan rồi. Tu luyện phương pháp này, sau này mỗi khi ngươi giết một người lại cắn nuốt một hồn, đến cuối cùng...
- Cuối cùng thế nào?
Dương Diệp liên vội vàng hỏi.
Thiên Tú liếc nhìn Dương Diệp, sau đó nói:
- Những linh hồn này đều chứa đựng ở bên trong cơ thể ngươi, có một ngày ngươi cần là có thể mượn lực lượng của những linh hồn này, bất kể là nâng cao mình, hay mượn bọn họ đẻ đối địch đều thật sự không tệ. Nếu như ngươi cắn nuốt linh hồn đủ, có thể mượn lực của những linh hôn này nâng cao cảnh giới của bản thân mình, giống như vị trước mắt này, nếu ngươi cắn nuốt tia linh hôn này của nàng sẽ đủ để cho ngươi đạt được Hư Chân cảnh trong thời gian ngắn!
Nghe vậy, ánh mắt Dương Diệp lập tức sáng lên, bí pháp này thật tốt! Hắn buồn bã, oán trách liếc nhìn Thiên Tú, Thiên Tú cũng thật là. Vì sao không sớm truyền thụ cái này cho hắn chứ?
Thiên Tú dường như biết được suy nghĩ trong lòng Dương Diệp, lập tức nói:
- Phương pháp này quá mức thâm độc, hơn nữa, nếu như quá mức dựa vào phương pháp này sẽ rất bất lợi cho bản thân, hơn nữa, ta sợ ngươi tu luyện phương pháp này sẽ nhập ma, chọc giận tu sĩ bên này khiến người người cùng công kích. Chỉ là ta không ngờ được, ngươi đã bị bọn họ cùng nhau công kích rồi!
Dương Diệp:
Thiên Tú không nói gì chỉ bấm tay bắn ra, một luồng ánh sáng u ám tiến vào giữa chân mày của Dương Diệp.
Rất nhanh, một tin tức xuất hiện ở trong đầu của Dương Diệp.