Chương 4602: Thăng linh! (1)
Chương 4602: Thăng linh! (1)Chương 4602: Thăng linh! (1)
Mềm không được thì cứng!
Đây là một chiêu Tiểu Bạch học được từ trên người Dương Diệp!
Bị búa Khai Thiên Hồng Hoang đặt lên trên, viên hạt châu màu trắng kia bắt đầu chấn động mãnh liệt, rõ ràng là ở sợ hãi. Ảo ảnh bên trong hạt châu đang điên cuồng bơi qua bơi lại, đối phương hình như muốn ra nhưng không ra được.
Tiểu Bạch chớp chớp mắt, nàng giơ lên búa lại muốn đánh xuống, lúc này, Dương Diệp cản nàng.
Tiểu Bạch nhìn về phía Dương Diệp, Dương Diệp cầm hạt châu kia, sau đó gọi Kiếm Kinh và đưa tới trước mặt Kiếm Kinh, Kiếm Kinh liếc nhìn hạt châu kia, sau đó nói:
Dưỡng Linh Châu!
Dưỡng Linh Châu?
Dương Diệp không hiểu. Kiếm Kinh khẽ nói:
- Một loại hạt châu chuyên môn chăm sóc nuôi dưỡng linh vật, trong hạt châu này có một linh.
- Đây là linh vật thiên địa sao? Dương Diệp hỏi.
Kiếm Kinh lắc đầu:
- Không phải là linh vật thiên địa mà là một món thần khí linhI
Một món thần khí linhI
Dương Diệp ngây người, sau đó nói:
- Thần khí linh? Có thể hút ra được sao?
- Tất nhiên là có thể rồi!
Kiếm Kinh khẽ nói:
- Giống như búa Khai Thiên Hồng Hoang của ngươi, nếu như Thiên Tú muốn, nàng hoàn toàn có thể hút linh của búa Khai Thiên Hồng Hoang ra.
Đồng tử của Tiểu Bạch xoay chuyển, hình như muốn làm chuyện gì đó.
Lúc này, Kiếm Kinh đột nhiên quay đầu lại nhìn vê phía nàng:
- Đừng nghĩ nữa, ngươi không có năng lực hút linh của búa Khai Thiên ra đây!
Tiểu Bạch:
Kiếm Kinh nhìn vê phía Dương Diệp: - Ngươi cứ giữ lại hạt châu này, sau này có lẽ có thể sử dụng được, bởi vì nếu như ngươi có thể tìm được bản thể của hạt châu này, cũng chính là món thần khí đó, có hạt châu này, món thần khí đó lại tương đương với của ngươi, cho dù linh của thần khí này mới ra đời, đối phương cũng không hơn được linh của nó.
Thần khít
Dương Diệp nhìn vê phía hạt châu trong tay:
- Nó là thân khí linh gì vậy?
Kiếm Kinh nói:
- Không biết, nhưng nếu có thể gọi là thần khí thì chắc hẳn sẽ không yếu. Giống như Kiếm Hồ, búa Khai Thiên, ngươi cảm thấy bọn chúng sẽ yếu sao?
Dương Diệp khẽ gật đầu:
- Điều này cũng đúng!
Nói, hắn đưa hạt châu tới trước mặt Tiểu Bạch, sau đó nói:
- Đây là bảo bối, ngươi đừng làm hỏng, được không?
Tiểu Bạch nhìn về phía hạt châu kia và do dự một lúc, sau đó mở miệng phun, trong phút chốc, rất nhiều linh khí tràn vào trong hạt châu kia, hạt châu kia điên cuồng chấn động, không chỉ có vậy, ảo ảnh bên trong hạt châu kia tự nhiên càng thêm ngưng tụ, trông thật hơn! Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vẻ mặt Kiếm Kinh lập tức nghiêm trọng!
Linh!
Linh tổ có một năng lực đặc biệt khủng khiếp, đó chính là năng lực có thể nâng cao cấp bậc của bất kỳ linh nào!
Phải biết rằng, tất cả đều là thân khí, nhưng thân khí cũng phân chia yếu, mạnh, bởi vì trong thần khí cũng phân chia đẳng cấp, đẳng cấp này chính là linh, đẳng cấp linh thần khí càng cao, uy lực của thần khí cũng lại càng lớn!
Mà đi theo Dương Diệp, Hồng Mông tháp, búa Khai Thiên Hồng Hoang, Kiếm Hồ, bao gồm Kiếm Kinh nàng thật ra đều đang từ từ tăng lên. Đặc biệt là Hồng Mông tháp này được lợi lớn nhất, tuy nhiên điêu này cũng bình thường. Hồng Mông tháp cùng Tiểu Bạch kết giao sinh tử, Tiểu Bạch xem nó là bạn thân nhất, bởi vì mỗi lần nàng phát sinh xung đột với kẻ khác, Hồng Mông tháp hoàn toàn không do dự đứng ở bên phía nàng!
Không chỉ đối với các loại thần khí linh, đối với những yêu thú cũng có giúp đỡ đặc biệt lớn!
Mỗi lần mỗi yêu thú nâng cao đều cần thời gian cực kỳ lâu, nhưng nếu có một vị Linh tổ giúp đỡ, tốc độ nâng cao này có thể nhanh hơn vô số lân. Giống như Tiểu Ngưu, từ lúc đối phương mới bắt đầu đi theo Tiểu Bạch đến bây giờ đã mơ hồ có thế đột phái! Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao mỗi ngày Tiểu Ngưu đều liều mạng đi theo Tiểu Bạch, bây giờ nó đã hoàn toàn trở thành tùy tùng nhỏ của Tiểu Bạch, Tiểu Bạch bảo nó đi về phía đông, nó tuyệt đối sẽ không đi vê phía tây!
Kiếm Kinh thu lại mạch suy nghĩ và từ từ nhắm hai mắt lại.
Tiểu tử này đã sắp lập tổ.
Tiểu Bạch thổi một hồi, sau đó ngừng lại, hạt châu ở trước mặt nàng lại lập tức cọ cọ vào bên thắt lưng của nàng, rõ ràng còn muốn nữa!
Lúc này, Kiếm Kinh đột nhiên nhìn về phía Dương Diệp:
- Bảo nàng giúp đỡ Tiểu Ngưu cùng Nhị Nha. Còn nữa, nếu như có thể thì thu nhiều một ít đại yêu Thái Cổ, có Tiểu Bạch ở bên cạnh, những đại yêu Thái Cổ, hoặc thần thú thượng cổ gì đó sẽ xin ngươi thu nhận.
Dương Diệp do dự một lúc, sau đó nói:
- Có phải là quá khoa trương không?
- Khoa trương?
Kiếm Kinh lắc đầu:
- Hoàn toàn không khoa trương, ngươi không cảm giác được sao? Con trâu ngốc kia đã sắp đạt được Giới Chủ cảnh. Về phần Nhị Nha, bây giờ khí tức trên người nàng cũng mạnh hơn trước rất nhiều.
Dương Diệp nhíu mày. Hắn gọi Nhị Nha cùng Tiểu Ngưu tới. Hai người vừa ra, Tiểu Ngưu liền trực tiếp đi tới bên cạnh Tiểu Bạch, sau đó đứng yên. Nhị Nha ngược lại không cố ý tới gân Tiểu Bạch, nàng liếm mứt quả trong tay, sau đó nói:
- Dương điên... A không, Dương ca, có chuyện gì sao?
Dương Diệp cẩn thận liếc nhìn Tiểu Ngưu cùng Nhị Nha, dần dần, hắn cũng có vẻ nghiêm trọng, khí tức Nhị Nha đúng là mạnh hơn một chút, nhưng không mấy rõ ràng. Còn khí tức Tiểu Ngưu lại mạnh hơn trước đây rất nhiều!
Đây cũng không phải là giới khí tức Chân cảnh!