Chương 4618: Hư Chân! (1)
Chương 4618: Hư Chân! (1)Chương 4618: Hư Chân! (1)
Trong đại điện, khí tức quanh người Dương Diệp càng lúc càng mạnh, không chỉ có vậy, cơ thể của hắn cũng đã bắt đầu thay đổi màu sắc.
Màu vàng!
Da tay của hắn đã từ màu lúa mạch ban đầu mà biến thành màu vàng.
Tiểu Bạch nhìn một hồi mới nhìn về phía Kiếm Kinh, Kiếm Kinh nhìn Dương Diệp rất lâu, sau đó nói:
- Không có chuyện gì, chờ một lát sẽ tốt thôi.
Thật ra, trong lòng nàng cũng không nắm chắc.
Bởi vì, nàng cũng chưa từng gặp qua người nào ăn Long Nguyên của Thái Cổ Chân Long. Nàng chỉ biết là thứ này rất bổ, nhưng rốt cuộc sẽ bổ ra thứ gì thì trong lòng nàng cũng không nắm chắc.
Nhận được câu trả lời của Kiếm Kinh, Tiểu Bạch mới thả lỏng. Lúc này, nàng dường như nghĩ tới điều gì, quay đầu lại nhìn vê phía Thái Cổ Chân Long trên vai Tiểu Ngưu, Thái Cổ Chân Long trực tiếp cứng người, theo bản năng lùi vê phía lsau.
Tiểu Bạch liếc nhìn bụng của Thái Cổ Chân Long, không biết đang suy nghĩ gì.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Thái Cổ Chân Long thiếu chút nữa bị dọa ngấct đi!
Kiếm Kinh mỉm cười, sau đó tiến vào bên trong Hồng Mông tháp.
Nàng đã đến trên đỉnh núi, chỗ đám người Tô Thanh Thi. Các nàng cũng nhìn về phía Kiếm kKinh, tất cả đều rất tôn kính Kiếm Kinh, các nàng.
Kiếm Kinh liếc nhìn Hiểu Vũ Tịch cùng Đế Nữ Trang Vị Nhiên và Bạch Chỉ Tiên:
- Ba người các ngươi có thiên phú tốt nhất, Thanh Thi miễn cưỡng tạm được, những người còn lại, thứ lỗi cho ta nói thẳng, nếu như không phải nhờ có Hồng Mông tháp, các ngươi căn bản không có khả năng đạt được trình độ như bây giờ.
Các nàng im lặng.
Kiếm Kinh lại nói:
- Nhưng tác dụng của Hồng Mông Tử Khí chung quy có hạn. Nếu các ngươi không thể tiến thêm một bước, thứ lỗi cho ta nói thẳng, rất người năm sau, Dương Diệp chỉ có thể nhìn mỗi người các ngươi ngã xuống. Ta đã xem qua Âm Dương Kinh của Chỉ Tiên, nó rất hữu dụng với các ngươi, cũng có tác dụng đối với hắn. Âm Dương giáo là một giáo lớn ở thời kỳ Thái Cổ, các ngươi tu luyện công pháp của bọn họ, cộng thêm sự đặc biệt của Dương Diệp thì còn có thể đi xa hơn.
Nói đến đây, ánh mắt nàng nhìn đám người Hiểu Vũ Tịch cùng Đế Nữ:
- Hai người ngươi có chút đáng tiếc, ở bên trong Hồng Mông tháp này là phúc cũng là họa của các ngươi. Bởi vì ở đây, các ngươi mất đi cơ duyên của bản thân. Ở trong thế tục, con hổ nuôi trong nhà tuy không lo ăn uống, nhưng cả đời nó cũng không thể làm vua của rừng rậm.
Đế Nữ liếc nhìn Kiếm Kinh:
- Làm thế nào?
Kiếm Kinh cười nói:
- Cho các ngươi rời đi thì chắc chắn không được, bởi vì hắn sẽ lo lắng, lấy thực lực của các ngươi, nếu như không được hắn bảo vệ, sợ rằng sẽ bị người khác gặm tới xương cũng không còn.
Nói đến đây, nàng nhìn lướt qua xung quanh, sau đó nói:
- Thế giới này là một thế giới mới sinh nên có khả năng vô hạn. Các ngươi hoàn toàn có thể chế tạo ra một thời đại của thế giới này, làm cho thế giới này trở thành một động thiên tiên gia.
- Động thiên tiên gia? Tô Thanh Thi hỏi.
Kiếm Kinh gật đầu:
- Động thiên tiên gia, ở đây có phòng tu luyện thân bí kia, còn có Hồng Mông Tử Khí, ở đây không phải động thiên tiên gia vậy có thể là chỗ nào nữa? Ở Vĩnh Hằng Vũ Trụ, chỉ có thế lực siêu cấp mới có động thiên tiên gia. Hơn nữa, thế giới nhỏ này không có khả năng là động thiên tiên gia bình thường, ở đây còn có một vị Linh tổ. Tuy nàng còn chưa thật sự biến thành Linh tổ, nhưng đó là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Một khi nàng biến thành Linh tổ, có lẽ không động thiên tiên gia nào có thể so sánh được với nơi này.
Lúc này, Tô Thanh Thi nói:
- Kiếm Kinh tiền bối, tiên bối cảm thấy nên cải tạo ở đây thế nào?
Kiếm Kinh nhìn lướt qua xung quanh, sau đó nói:
- Ở đây là thật sự may mắn, các ngươi từ đại thiên vũ trụ đến, mà linh vật thiên địa ở đây đều bị các ngươi đưa tới, hơn nữa ở đây còn có vô số linh mạch nhỏ, muốn chế tạo nơi đây thành động thiên tiên gia thật sự không phải quá đơn giản. Theo ý kiến của cá nhân ta, các ngươi có thể xây dựng một tông môn ở đây, đợi đến lúc thời cơ chín mùi, các ngươi lại bắt đầu tuyển nhận cường giả, còn có đại yêu. Địa phương thần tiên này tuyệt đối sẽ được rất nhiều người cùng rất nhiều đại yêu bằng lòng tới nương nhờ.
Đám người Tô Thanh Thi liếc mắt nhìn nhau, tc đều cảm thấy có thể thực hiện được.
Kiếm Kinh lại nói:
- Hơn nữa, các ngươi cũng không cần tốn quá nhiều thời gian vào tông môn, tuy Bắc Hoang Kiếm tông đã bị diệt vong, nhưng kiến trúc vẫn còn, đưa Bắc Hoang Kiếm tông vào đây, lại cộng thêm kiếm trận trong này, đơn giản là hoàn mỹ.
Nói đến đây, nàng nhìn về phía xa:
- Không bao lâu, ở đây sẽ biến thành một vài động thiên tiên gia không kém Vĩnh Hằng Vũ Trụ. Dựa vào động thiên tiên gia này, chúng ta hoàn toàn có thể chiêu mộ rất nhiều cường giả, đặc biệt là đại yêu, thấy con nào tuyển con đó. Dù sao có Tiểu Bạch ở đây, tất cả đều sẽ ngoan ngoãn tiến vào. Không đúng!
Nói ở đây, Kiếm Kinh hừ một tiếng:
- Khi đó, không phải là người nào, yêu nào cũng có thể tới nơi này. Ở chỗ chúng ta chỉ lấy thiên tài yêu nghiệt nhất, yêu cường đại nhất, linh thú hiếm thấy nhất!
Các nàng ngơ ngác nhìn nhau.
Vào lúc đó, Kiếm Kinh đột nhiên ngẩng đầu, trong phút chốc, nàng trực tiếp rời khỏi Hồng Mông tháp.
Trong đại điện.
Khí tức Dương Diệp càng lúc càng mạnh, đã mạnh đến một giới hạn, cuối cùng...
Âm!
Một khí tức khủng khiếp từ trong cơ thể Dương Diệp tản ra, nhưng chẳng bao lâu, khí tức này liền giống như thủy triều trở về trong cơ thể hắn.