Chương 4655: Không có cực hạn! (2)
Chương 4655: Không có cực hạn! (2)Chương 4655: Không có cực hạn! (2)
Mà bên ngoài, người chủ sự của mấy thế lực kia, cơ bản chỉ là Phá Giới Cảnh bình thường. Hiện tại những người kia gặp được Dương Diệp, sợ là chết thế nào cũng không biết. Đặc biệt là trong tay Dương Diệp còn có nhiều bảo bối như vậy, ví dụ như Trấn Giới thạch, cái gương kia... Cho dù là nàng, cũng không dám nói có thể làm gì Dương Diệp.
Hai người tiếp tục đi tới, rất nhanh, hai người tới một chỗ bên vách núi, hai người cũng nhìn thấy cái ghế phía dưới, nhưng trên ghế chẳng có cái gì cả.
Hai người nhìn nhau, đang muốn xuống dưới, nhưng đúng lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên chỉ chỉ bên phải, hiển nhiên là bảo Dương Diệp đi vê bên kia.
Dương Diệp không do dự, ôm Tiểu Bạch đi tới.
Bên vách núi, Nam Ly Mộng nhìn thoáng qua cái ghế phía dưới, sau đó đi theo Dương Diệp.
Thật ra nàng là muốn đi xuống xem một chút, nhưng nàng cảm nhận được nguy hiểm, nguy hiểm chân chính!
Trực giác nói cho nàng biết đừng xuống dưới!
Nàng tin tưởng trực giác của mìnhIĐược Tiểu Bạch dẫn dắt, Dương Diệp và Nam Ly Mộng một đường đi bên phải, rất nhanh, bọn hắn đi tới một biển hoa.
Cánh đồng hoa này không giống chỗ khác, nơi đây linh khí rất dày đặc, không chỉ dày đặc, còn có chút đặc biệt, loại đặc biệt này, nói đơn giản chính là rất giống linh khí của Tiểu Bạch!
Tiểu Bạch nhìn lướt qua bốn phía, rất nhanh, cái mũi nàng nhẹ nhàng khẽ hấp, trong chốc lát, vô số linh khí ở chung quanh lập tức vây quanh nàng.
Đúng lúc này, giữa cánh đồng hoa đột nhiên xuất hiện một nữ tử váy trắng.
Nữ tử váy trắng này, Dương Diệp từng thấy, ở Vĩnh Hằng Tiên Thôn bái kiến qua.
Linh Tổi
Xa xa, nữ tử váy trắng quay người, nàng nhìn Tiểu Bạch vẫy vẫy, Tiểu Bạch do dự một chút, sau đó quay đầu nhìn vê phía Dương Diệp, Dương Diệp suy nghĩ một chút, nhẹ gật đầu.
Tiểu Bạch nhìn Dương Diệp nhếch miệng cười cười, sau đó bay đến trước mặt nữ tử kia.
Nhìn nữ tử trước mặt, trong mắt Tiểu Bạch có chút mờ mịt, còn có chút nghi hoặc.
Nữ tử nhẹ nhàng vuốt cái đầu nhỏ của Tiểu Bạch. - Ta một mực lo lắng, lo lắng thế giới này không có Linh Tổ, còn tốt, trời cao xưa nay sẽ không làm tuyệt.
Vừa nói, trong tay nàng đột nhiên xuất hiện một đạo bạch quang, rất nhanh, trên cổ Tiểu Bạch nhiều hơn một cái chìa khóa màu trắng.
Tiểu Bạch sờ chìa khóa, sau đó nàng ngưỡng đầu nhìn nữ tử, trong mắt mang theo vẻ hỏi thăm.
Nữ tử mỉm cười.
- Chìa khóa Linh Điện, từ giờ trở đi, ngươi chính là chủ nhân kế tiếp của Linh Điện, ân, bên trong có rất nhiều bảo bối, kể từ bây giờ, đều là của ngươi.
Bảo bối!
Nghe được hai chữ này, ánh mắt Tiểu Bạch lập tức phát sáng lên.
Nhìn thấy một màn này, nữ tử lắc đầu cười cười, nàng nhìn về phía Dương Diệp.
- Nếu nàng là Linh Tổ, như vậy trên người nàng liền có một chút trách nhiệm, những trách nhiệm này, nàng nhất định phải vượt qua.
- Dựa vào cái gì?
Dương Diệp hỏi lại. Trách nhiệm?
Những thứ này có quan hệ gì tới Tiểu Bạch? Hắn cũng không hy vọng trên người Tiểu Bạch không giải thích được nhiều ra một ít ân oán gì!
- Dựa vào cái gì?
Nữ tử đi tới trước mặt Dương Diệp.
- Bằng nàng là Linh Tổ.
Dương Diệp lắc đầu.
- Ở trong lòng ta, nàng không phải Linh Tổ gì, nàng chính là Tiểu Bạch.
- Ngu ngốc!
Hai mắt nữ tử chậm rãi đóng lại.
- Ta có chút hối hận, hối hận lúc trước không giết ngươi. Nàng đi theo ngươi, ngươi sẽ hại nàng!
Nghe được lời của nữ tử, Tiểu Bạch lập tức nổi giận, nàng thoáng một phát bay vê tới trên vai Dương Diệp, căm tức nhìn nữ tử.
Trước cảm giác thân thiết, bây giờ không còn một chút nào!
- Tiền bối!
Lúc này Nam Ly Mộng đột nhiên nói: - Nàng là Linh Tổ không sai, nhưng cái này không có nghĩa là nàng phải đi gánh chịu trách nhiệm gì, hoặc là nói, tiền bối không nên áp đặt ý chí của mình cho nàng, đúng không?
Nữ tử nhìn thoáng qua Nam Ly Mộng, sau đó lắc đầu.
- Ngươi có biết vì sao Linh Tổ địa vị đặc thù không?
Nam Ly Mộng lắc đầu.
Nữ tử nói:
- Bởi vì Linh Tổ có thể khống chế linh khí, có thể gọi Vạn Vật Chi Linh của thiên địa. Mà nàng, cũng chỉ có nắm giữ những thứ này, mới có thể được đối đãi đặc thù, mới có thể được một số người, một ít thế lực kiêng ky, bằng không thì, coi như nàng trở thành Linh Tổ, cũng có thể bị người nhốt lại, trở thành vật riêng tư. Trách nhiệm, hơn nữa là bảo hộ bản thân nàng.
Nghe vậy, Nam Ly Mộng trầm mặc.
Bây giờ Tiểu Bạch, là hoàn toàn không có năng lực tự vệ!
Lúc này, nữ tử nhìn về phía Dương Diệp.
- Thân phận của nàng, đã định trước nàng bất phàm. Nếu như nàng bình thường, sẽ chết, hiểu chưa?
Dương Diệp trâm mặc.
Ánh mắt nữ tử đã rơi vào trên người Tiểu Bạch, nàng chỉ chỉ chìa khóa trên cổ nói.
- Ngày sau nếu đi Vĩnh Hằng Quốc Độ, ở Vĩnh Hằng Quốc Độ có một địa phương tên là Thiên Sơn Tuyệt, chỗ đó ở một vị lão nhân, nếu như gặp phiền toái, đi tìm lão nhân này, đối phương thiếu ta một nhân tình, hắn có thể giúp ngươi. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là lão nhân này chưa vẫn lạc.
Nói xong thân thể nữ tử dần dần hư ảo.
Thời điểm nàng sắp hoàn toàn biến mất, đột nhiên nhìn thoáng qua bên phải, sau đó nhíu mày.
- Đi, lập tức đi ngay!