Chương 4844: Thiên mệnh luận! (1)
Chương 4844: Thiên mệnh luận! (1)Chương 4844: Thiên mệnh luận! (1)
Không có gì mà nói cải
Nếu ngay từ đầu Vĩnh Hằng quốc độ nguyện ý nói chuyện tử tế với hắn, hắn cũng không ngại nói chuyện tử tế với Vĩnh Hằng quốc độ, nhưng hiện tại đã muộn rồi!
Giữa hắn và Vĩnh Hằng quốc độ không có gì mà nói nữa cải
Dương Diệp rời khỏi Vĩnh Hằng chi hà, lợi dụng Vạn Giới đồ để tới Hoang giới.
Bởi vì được Hoang Doanh cho phép, hắn có thể trực tiếp truyền tống đến Hoang giới.
Trong Hoang điện, Dương Diệp ngồi trên ghế, đối diện hắn là Hoang Doanh.
Hoang Doanh suy nghĩ một hồi, sau đó nói:
- Ngươi muốn đề thăng nhục thân à?Dương Diệp gật đầu.
Hoang Doanh cười nói:
- Dương huynh, thứ cho ta nói thẳng, nhục thân của ngươi hiện tại đã đạt tới Giới Chủ cảnh. Thân thể clủa nhân loại đạt tới loại trình độ này, kỳ thật đã vô cùng khủng bố rồi. Muốn đề thăng sẽ có chút khó khăn. Hơn nữa, ngươi hiện tại, mỗi lần đề thăng một cảnh cgiới e là sẽ phải chịu đựng đau đớn khó có thể hình dung. Dương Diệp xòe tay, nói.
- Biết sao được! Đau đớn còn hơn là mất mạng!
Hoang kDoanh do dự một thoáng, sau đó nói:
- Dương huynh, hay là ở lại Hoang tộc ta đi. Đương nhiên, tuyệt đối không phải muốn Dương huynh giúp đỡ cho ta, trở thành thuộc hạ của ta. mà là ngươi và ta ngang hàng, là bằng hữu, chúng ta có thể cùng nhau đồng mưu đại sự!
- Đại sự à? Dương Diệp nói:
- Chinh phục Vĩnh Hằng quốc độ sao?
Hoang Doanh nói:
- Cứ coi như là vậy đi. Dương huynh, ta hỏi ngươi một vấn đề, ngươi cảm thấy ngoài Vĩnh Hằng quốc độ ra còn có vũ trụ cao hơn không?
Dương Diệp trầm mặc.
Vĩnh Hằng quốc độ là vũ trụ lớn nhất được biết tới trước mắt, vũ trụ cao cấp nhất, văn minh cũng cao nhất. Nhưng ngoài Vĩnh Hằng quốc độ này còn có vũ trụ khác không?
Dương Diệp lắc đầu.
- Ta không có hứng thú lắm với việc thăm dò vũ trụ tinh không. Ta cũng không có hứng thú lắm với chinh phục. Hơn nữa, ngươi cũng biết kiếm tu chúng ta đều thích tự do, tùy tâm sở dục. Đương nhiên Vĩnh Hằng quốc độ Vĩnh Hằng quốc độ và, ta khẳng định sẽ đứng ở phía các ngươi. Dù sao ta cũng thấy khó chịu khó chịu với Vĩnh Hằng quốc độ này. Có điều ta sẽ dùng phương thức của riêng ta để báo thù bọn họI
Hoang Doanh trầm mặc một lát, sau đó nói:
- Dương huynh, ngươi thiếu một chút chính nghĩa cảm là quy chúc cảm, nói như vậy, ngươi không ngại chứ?
Dương Diệp lắc đầu.
- Không ngại.
Không ngại, bởi vì Hoang Doanh nói đúng.
Hoang Doanh đi tới cửa đại điện.
- Dương huynh, ngươi cũng biết đấy, với thực lực của tiên tổ, hắn đã có thể vứt bỏ Hoang tộc, phải nói rằng Hoang tộc là trói buộc của hắn. Nhưng hắn vẫn xuất lực cho Hoang tộc. Bao gồm cả ta, nếu có thể, ta nguyện ý chết trận vì Hoang tộc. Bởi vì Hoang giới này, Hoang tộc này chính là nhà của chúng ta, chúng ta phải thủ hộ.
Dương Diệp nói:
- Đại ca, ngươi phải rõ một điểm, không phải Vĩnh Hằng quốc độ muốn xâm lược các ngươi, mà các ngươi muốn đi xâm lược Vĩnh Hằng quốc độ. Cái này đâu có phải là chính nghĩa? Hoang Doanh lắc đầu cười.
- Tên gia hỏa ngươi!
Dương Diệp nói:
- Kỳ thật, cái gọi là chính nghĩa, phân rất nhiều loại, nhưng chính nghĩa của đại đa số người tức là lợi ích. Vả lại, rất nhiều lúc, chính nghĩa chỉ là một cái cớ mà thôi. Chính nghĩa tuyệt đối, công bằng tuyệt đối là thứ không tồn tại. Đương nhiên, thế giới phân thiện ác, có ác, tuyệt đối sẽ có thiện. Thôi, mấy thứ này phức tạp lắm, ta không muốn nói nhiều.
Hoang Doanh gật đầu, đang muốn nói gì đó thì lúc này, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía hư không. Rất nhanh hắn lại nhìn Dương Diệp.
- Tộc trưởng muốn gặp ngươi!
Hoang Đết
Hai mắt Dương Diệp híp lại, Hoang Đế muốn gặp hắn làm gì?
Không nghĩ nhiều, Dương Diệp gật đầu, rất nhanh, hắn xuất hiện trên một đỉnh núi.
Trước mặt hắn không xa, một nam tử trung niên tóc dài mặc áo choàng đang ngồi xếp bằng.
Người trước mắt này, tất nhiên chính là Hoang Đết - Chúng ta từng gặp nhau rồi!
Hoang Đế nói.
Dương Diệp gật đầu.
- Lần đó thiếu chút nữa thì bị ngươi giết!
Nói xong, hắn đi tới bên cạnh Hoang Đế, ngồi xuống cạnh Hoang Đế.
Hoang Đế nói:
- Ngươi muốn đề thăng nhục thân à?
Dương Diệp gật đầu.
Hoang Đế nói:
- Ngươi áp chế cảnh giới, một khi bùng nổ, nhục thân sẽ không chịu nổi, cho nên muốn đề thăng nhục thân, đúng không?
Dương Diệp gật đầu.
- Như vậycó được không?
Hoang Đế nói:
- Có
- Được, ta có thể giúp ngươi đề thăng nhục thân. Có điều ngươiphải đáp ứng một yêu cầu của tai
- Giúp Hoang tộc đối kháng Vĩnh Hằng quốc độ? Dương Diệp hỏi.
Hoang Đế lắc đầu.
- Tiểu tử, ngươi quá coi trọng bản thân.
Dương Diệp:
Hoang Đế nói:
- Ngươi thật sự cho rằng ngươi hiện tại cộng với vị Linh tổ kia có thể mà đối kháng với Vĩnh Hằng quốc độ à? Vị Linh tổ năm đó, nàng ta không chỉ có thân phận đơn giản như vậy đâu. Tóm lại có nói ngươi cũng không hiểu. Dù sao chính là, ngươi hiện tại và tên gia hỏa kia, bất kể là ở trong mắt Hoang tộc hay là Vĩnh Hằng quốc độ cũng chỉ là diệt trong nháy mắt.
Dương Diệp lạnh lùng nói:
- Tiền bối có thể đừng khoa trương như vậy không?
- Khoa trương à?
Hoang Đế cười khẽ.
- Nào, để ta hỏi ngươi, nếu ta hiện tại muốn giết ngươi, ngươi cảm thấy ngươi có thể sống được không?
Dương Diệp trâm mặc.
Khẳng định là không thể sống! Hoang Đế lại nói: