Chương 4892: Xấu cũng sai à? (1)
Chương 4892: Xấu cũng sai à? (1)Chương 4892: Xấu cũng sai à? (1)
Nghe thấy lời nói của nam tử đầu trọc, ba người Mặc Nhã sắc mặt đều trở nên âm trầm, đây là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của mài
Bất kể là Mặc Nhã hay là Tiết Y Nhân hoặc là Lục Vân Tiên, lúc này trong mắt đều bốc lửa giận.
Mà hai người bọn nam tử đầu trọc lại phớt lờ lửa giận trong mắt ba người, ánh mắt đều hướng về phía Dương Diệp, ánh mặt đầy vẻ trêu tức và tham lam.
Dê béo!
Bọn họ tới ở cửa thành này là phải bỏ ra cái giá không nhỏ, vất vả lắm mới nhìn thấy một con dê béo, sao có thể không làm thịt?
Dương Diệp lắc đầu thở dài.
Rất nhiều lúc chính là như vậy đó, ngươi lui một bước không phải là trời cao biển rộng, cũng không phải là gió êm sóng lặng, mà là đối phương sẽ được một tấc lại muốn tiến một thước! Ngươi không muốn gây chuyện, nhưng đối phương lại nghĩ là ngươi sợ phiền phức, cảm thấy ngươi dễ bắt nạt!
Rất nhiều người chính là như vậy. Dương Diệp lắc đầu, hắn nhìn về phía nam tử đầu trọc, tay phải hắn vung lên, hơn mười viên Giới tinh xuất hiện trước mặt hắn.
Dương Diệp nhếch miệng cười.
- Tới lấy đi.
Hai mắt Nam tử đầu trọc híp lại.
Nói xong, hắn vươn tay ra định lấy, có điều khi tay hắn vừa thò tới trước mặt Dương Diệp, một luồng kiếm quang lóe lên.
Tcoàn bộ cánh tay phải của nam tử đầu trọc trực tiếp bị cắt từ vail- Được!
Máu tươi như suối!
Nhưng mà vẫn chưa kết thúc, một thanh kiếm trực tiếp kề vào giữa trán hắn. Kiếm đâm vào knửa tấc, một dòng máu tươi từ trán nam tử đầu trọc ứa ra, nhiễm đỏ cả mặt hắn!
Mọi người sửng sốt!
Mà đúng lúc này, tay phải Dương Diệp phải vung lên, một luồng kiếm quang trực tiếp chém tới cánh tay trái nam tử đầu trọc.
Lúc này, nam tử đầu trọc hai tay đều không còn!
Dương Diệp nhếch miệng cười.
- Tới lấy đi.
Hai mắt Nam tử đầu trọc híp lại. - Được!
Nói xong, hắn vươn tay ra định lấy, có điều khi tay hắn vừa thò tới trước mặt Dương Diệp, một luồng kiếm quang lóe lên.
Toàn bộ cánh tay phải của nam tử đầu trọc trực tiếp bị cắt từ vail
Máu tươi như suối!
Nhưng mà một thanh kiếm đột nhiên đã đánh bay nam tử cầm đao, cuối cùng gim hắn ở trên tường.
Nam tử cầm đao nhìn trong tay trong tay mình, đao của hắn đã nứt ra thành vô số mảnh.
Một kiếm mạnh quái
Ba người Mặc Nhã cũng vô cùng khiếp sợ, bọn họ biết kiếm của Dương Diệp rất mạnh, nhưng không ngờ kiếm của Dương Diệp lại mạnh tới mức này! Hai người này đều là cường giả Tam Giới! Hơn nữa hai người này vừa nhìn đã biết là loại người đã trải qua vố số cuộc chiến, chiến lực tuyệt đối mạnh vô cùng!
Nhưng mà một kiếm cũng không tiếp nổi!
- Đây là hiểu lầm!
Đúng lúc này, một đạo thanh âm đột nhiên từ bên cạnh truyên đến, rất nhanh, một nam tử tay cầm quạt gấp đi ra. Nam tử cầm quạt đi tới trước mặt đám người Dương Diệp, cười nói: - Mấy vị, hai người này là là bằng hữu của ta, theo ta chuyện vừa rồi chỉ là một hiểu lầm, việc này bỏ qua nhé, được không?
- Hiểu lầm à?
Dương Diệp nhìn vê phía nam tử cầm quạt, cười nói:
- Ta cảm thấy, cũng có khả năng là một hiểu lầm. Ừ, hai vị bằng hữu của ngươi vừa rồi lấy của ta hai mươi viên Giới tinh, ngươi bảo họ trả lại cho ta được không?
Hai mươi viên Giới tinh!
Thần sắc của ba người Mặc Nhã có chút cổ quái, người này không ngờ muốn cướp lại!
Nghe thấy Dương Diệp nói vậy, hai mắt nam tử cầm quạt híp lại, tuy nụ cười trên mặt vẫn còn, nhưng lại có chút lạnh lẽo.
- Ngươi đánh rắm!
Lúc này, nam tử đầu trọc trước mặt Dương Diệp đột nhiên nổi giận mắng:
- Ngươi con mẹ nó lại còn nói ta cầm...
Vùi
Đúng lúc này, đầu của nam tử đầu trọc lập tức lìa khỏi cổi
Máu tươi như suối phun!
Giết trực tiếp! Tất cả mọi người ngây dại!
Không ai ngờ Dương Diệp lại giết nam tử đầu trọc đó!
Nụ cười của nam tử cầm quạt triệt để trở nên lạnh lùng!
Tuy nam tử đầu trọc kia mất đầu, nhưng vào thời khắc mấu chốt linh hồn hắn vẫn thoát ly khỏi nhục thân, nhưng mà Dương Diệp vẫn không buông tha cho hắn, đang định xuất kiếm thì đúng lúc này nam tử cầm quạt đột nhiên xòe quạt trong tay ra, một cỗ lực lượng cường đại từ trong quạt ùa ra.
Tứ Giới chi lực!
Dương Diệp một kiếm chém ra.
Vùi
Cỗ lực lượng đó trong nháy mắt bị bổ thành mây khói, mà nam tử cầm quạt trong nháy mắt bị chấn cho bay tới dưới tường thành.
Dương Diệp bấm tay búng một cái, một luông kiếm quang bắn ra, trực tiếp ghim linh hồn của nam tử đầu trọc lên vách tường.
Lúc này, nam tử đầu trọc sợ thật rồi!
Bởi vì nếu không còn linh hồn, hắn thật sự biến mất khỏi cõi đời này.
Hắn đang định nói thì Dương Diệp không cho hắn cơ hội, một luồng kiếm quang trực tiếp chấn nát linh hồn hắn! Thần hồn câu diệt chân chính!
Nhìn thấy một màn này, nam tử câm quạt cách đó không xa sắc mặt cực kỳ khó coi.
- Có hạ có phải là làm quá tuyệt tình không?
- Quá tuyệt tình à?
Dương Diệp nhìn về phía đó nam tử cầm quạt.
- Lão tử hiện tại tâm tình đang rất khó chịu, trong bay giây ngươi còn ở trước mặt ta, lão tử ngay cả ngươi cũng giết luôn đấy. Thôi, giết luôn cho xong.
Dứt lời, một luồng kiếm quang lóe lên!
Nam tử cầm quạt biến sắc, liên tục lui về phía sau, quạt xếp trong tay bắn ra, đón gió phình to, nhưng mà còn chưa thể hiện được uy lực thì đã trực tiếp bị một kiếm của Dương Diệp chém nát!
Kiếm trong nháy mắt đã xuyên qua trán nam tử cầm quạt.
Thân thể nam tử cầm quạt cứng đờ, trong mắt hắn là vẻ không thể tin nổi, không phải đang tại đàm phán à? Sao lại đột nhiên lại động thủ? Và sao lại mạnh thế được?
Sau khi một kiếm trảm sát nam tử cầm quạt, Dương Diệp xoay người cắt vách đầu nam tử cầm đại đao đang dính trên vách tường! Ba người thần hồn câu diệt!
Đám người Mặc Nhã Dương Diệp Dương Diệp với vẻ kiêng kị, Dương Diệp lúc này trên người có một cỗ sát ý cực kỳ sắc bén!
Qua mấy hơi, cảm xúc của cảm xúc dần dần bình tĩnh lại, tay phải hắn vẫy một cái, nạp giới của nam tử cầm quạt và nam tử câm đại đao bay vào tay hắn, hắn nhìn lướt qua, trong nạp giới phân biệt có năm viên Giới tỉnh và ba viên Giới tinhI