Chương 4893: Xấu cũng sai à? (2)
Chương 4893: Xấu cũng sai à? (2)Chương 4893: Xấu cũng sai à? (2)
Thu hồi nạp giới, Dương Diệp nhìn về phía ba người Mặc Nhã.
- Chúng ta vào thôi
Có thể sẽ có phiền phức đó!
Lục Vân Tiên trâm giọng nói.
Dương Diệp mỉm cười.
- Không sao, ta lol
Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn tường thành, nơi đó có một nữ tử đang ngồi, hai chân vắt ngoài tường thành ngồi ăn dưa chuột.
Nữ tử nhìn hắn, không nói gì. Dương Diệp cũng không nói gì, thu hồi ánh mắt, đi theo đám người Mặc Nhã tiến vào trong thành.
Trên tường thành, nữ tử cắn một miếng dưa chuột, sau đó ngẩng đầu nhìn ra xa xa, rất nhanh xuất hiện mấy người, chính là là đám người Diệp Huyên.
Nữ tử nhảy xuống tường thành, Diệp Huyên nhìn thấy người này, vội vàng chạy tới.
- TỷI
Nữ nhân trước mắt này, chính là đại tiểu thư của Diệp gia, Diệp Tri Bắc, gia chủ đời sau của Diệp gia. Diệp Tri Bắc quan sát Diệp Huyên, sau đó nàng ta nhìn vê phía mấy người đằng sau Diệp Huyên, mấy người vội vàng cung kính thi lễ.
- Bái kiến đại tỷ!
Diệp Tri Bắc cắn một miếng dưa chuột, lạnh lùng nói:
- Các ngươi tới làm gì!
Nghe vậy, bốn nam tử áo đen trên mặt lập tức toát mồ hôi!
Người chưa tiếp xúc với vị đại tiểu thưnày thì không biết được sự đáng sợ của nàng tai
Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên nói:
- Là cha bảo họ tới đây lịch lãm một chút.
Diệp Tri Bắc lạnh lùng nói:
- Trở về đi!
Nghe vậy, Diệp Huyên Diệp Huyên có chút xấu hổ, mà bốn nam tử áo đen sắc mặt càng khó coi hơn.
Lúc này, Diệp Tri Bắc lại nói.
- Muốn ta nói lần thứ hai à?
Đám nam tử áo đen chỉ có thể nhìn vê phía Diệp Huyên với vẻ cầu xin giúp đỡ. Diệp Huyên do dự một thoáng, sau đó nói:
- Tỷ, hiện tại chỉ có thể vào chứ không thể ra, bọn họ nếu ra, trở vê sẽ bị người của gia tộc nhạo báng. Ngươi yên tâm, bọn họ tuyệt đối sẽ không làm phiền ngươi đâu, ngươi muốn họ làm gì họ sẽ làm cái đó.
Diệp Tri Bắc nhìn Diệp Huyên.
- Bọn họ sẽ chết ở đây.
Lúc này, áo đen áo đen vội vàng nói:
- Đại tỷ, chúng ta không sợ chết, thật đấy, xin đại tỷ cho chúng ta một cơ hội. Nếu thật sự chết ở đây, chúng ta cũng không oán hận!
Diệp Tri Bắc trâm mặc không nói gì, giống như đang suy nghĩ.
Lúc này, Diệp Huyên vội vàng nói sang chuyện khác.
- Đại tỷ, ta vừa rồi gặp được một kiếm tu, rất mạnh!
- Mặc trường bào màu xanh à?
Diệp Tri Bắc hỏi.
Diệp Huyên vội vàng gật đầu.
- Chính là hắn, đại tỷ sao lại biết!
Diệp Tri Bắc lạnh lùng nói: - Hắn vừa vào thành!
Diệp Huyên giơ một ngón tay lên.
- Một kiếm lúc trước của hắn suýt chút nữa thì giết chết ta, nếu không phải trong cơ thể có thân khí của cha tặng, ta có thể đã không gặp lại ngươi rồi.
- Giết ngươi?
Diệp Tri Bắc cau mày, nửa quả dưa chuột trong tay nàng ta đột nhiên hóa thành hư vôi
Diệp Huyên gật đầu, sau đó nói:
- Đại tỷ đừng giận vội, bởi vì hắn không phải người ngoài, mà là người của Diệp gia chúng ta!
- Diệp gia?
Diệp Tri Bắc nhíu mày.
Diệp Huyên gật đầu.
- Hắn là con tư sinh của một phân gia của Diệp gia, hiện tại đã gia nhập Cổ Kiếm tông.
Con tư sinhl
Diệp Tri Bắc nói:
- Chắc chứ? Diệp Huyên gật đầu.
- Chắc.
Kỳ thật, nàng ta cũng không chắc lắm, có điều để ánh mắt của tỷ tỷ không hướng vào đám người nam tử áo đen nữa, nàng ta chỉ có thể làm như vậy.
Diệp Tri Bắc trâm mặc hồi lâu, sau đó nói:
- Trước tiên vào thành đi đã.
Nói xong, mấy người xoay người đi vào trong thành.
Khi bọn họ tới trước cửa thành. Lúc này một nam tử trung niên xuất hiện trước mặt bọn họ, nam tử trung niên nhìn ba cỗ thi thể cách đó không xa, sau đó nhìn về phía Diệp Tri Bắc, khi nhìn thấy Diệp Tri Bắc, hắn hơi biến sắc, sau đó nói:
- Bái kiến Diệp tiểu thư!
Diệp Tri Bắc hơi gật đầu, đang muốn vào thành, lúc này, nam tử trung niên nói:
- Xin hỏi Diệp tiểu thư, vừa rồi là là người phương nào ra tay vậy!
Diệp Tri Bắc lạnh lùng nói:
- Ngươi hỏi ta à?
Nam tử trung niên gật đầu,
- Đúng vậy. Diệp Tri Bắc nhìn nam tử trung niên.
- Ngươi trông xấu quá, không muốn nói chuyện với ngươi.
Nói xong cùng đám người Diệp Huyên trực tiếp tiến vào trong thành.
Tại chỗ, sắc mặt nam tử trung niên có chút khó coi, xấu cũng là sai à?