Chương 4903: Ngại quá, dùng sức hơi mạnh! (2)
Chương 4903: Ngại quá, dùng sức hơi mạnh! (2)Chương 4903: Ngại quá, dùng sức hơi mạnh! (2)
Lão giả kinh hãi nhìn về phía xa xa, vị trí hắn đứng lúc trước đang có một cái ấn nổi lơ lửng!
Chư Thiên ấn
Chư Thiên ấn có Ngũ Giới chỉ lực!
Lại một kiện thần khít
Lão giả nhìn Dương Diệp, thân sắc vô cùng ngưng trọng, không ngờ có hai kiện thân khí! Tuy thần khí không quý bằng siêu thần khí, nhưng cũng không phải là rau cải trắng, tùy tiện ở đâu cũng thấy!
Đúng lúc này, Dương Diệp bấm tay búng một cái, Chư Thiên ấn đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu lão giả, không chỉ Chư Thiên ấn, còn có một chiếc Trấn Giới ấn!
Song ấn!
Trấn Giới ấn trực tiếp trấn áp cảnh giới của lão giả, thiếu chút nữa thì hạ cảnh giới của lão giả đó từ Ngũ Giới xuống tới Tứ Giới, phải nói là đã trấn áp đến Tứ Giới, nhưng không biết vì nguyên nhân gì, lão giả không ngờ không đề thăng được cảnh giới của mình, có điều lực lượng của Chư Thiên ấn dã hoàn toàn ép lên người lão giả. Âm một tiếng, lão giả lại một lần nữa bị đánh bay ra ngoài.
Mà lão giả vừa dừng lại, hai thanh phi kiếm lóe lên, ngay sau đó, hai thanh phi kiếm đã tới hai bên yết lhâu lão. Thấy vậy, lão giả trong lòng hoảng hốt, lập tức một cỗ khí tức cường đại từ trong cơ thể ùa ra, cùng lúc đó, một cây bút đỏ như máu đột nhiên xuất hiện trên đỉnh cđầu Dương Diệp.
Phòng ngự, phản kích!
Cứ chỉ phòng ngự chỉ tổ đổi lấy sự tấn công vô tận của kẻ địch!
Lão giả sinh tôn ở Chiến giới này nhiều năm nkhư vậy, tất nhiên minh bạch điểm này, bởi vậy, tuy vừa rồi cực kỳ nguy hiểm nhưng hắn vẫn có phản ứng trong nháy mắt!
Đỉnh đầu Dương Diệp, cây bút đỏ như máu đột nhiên xoay tròn, ngay sau đó một luồng tinh mang bắn xuống, luồng tinh mang này so với tốc độ và lực lượng phi kiếm của hắn thì không hề thua kéml
Cây bút đỏ như máu này cũng là thần khí!
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn luồng tinh mang đó, ngay lập tức lại một thanh kiếm phóng lên cao, trực tiếp đâm vào luồng tinh mang.
Thanh kiếm này trực tiếp vỡ nát luồng tinh mang đó! Kiếm vẫn không dừng lại, mà tiếp tục đâm tới cây bút đỏ như máu! Có điều đúng lúc này, cây bút đó đột nhiên biến mất.
Dương Diệp nhíu mày, cây bút này là tự chạy! Hiển nhiên nó đã cảm nhận được sự đáng sợ của Trul
Thanh kiếm hắn vừa tế ra chính là Tru!
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, lúc này, lão giả đó đã ở cách mấy trăm trượng, trước ngực hắn đã có hai lỗ kiếm đỏ như máu, sắc mặt lão giả tái nhợt, không còn một hột máu.
Có điều lúc này chung quanh hắn, không gian đã co rút lại, hình thành một vách tường không gian!
Thần sắc lão giả đó cùng đề phòng, phải nói là như lâm đại địch!
Lão giả nhìn chăm chăm Dương Diệp.
- Sáu kiện thần khí, một thanh siêu thần khí, còn là đệ nhất kiếm của Vĩnh Hằng quốc độ ta, ngươi rốt cuộc là ail
Vào lúc này, thanh âm của lão giả đã có chút khàn khàn!
Hắn đã bị áp chết
Nhưng, hắn bị áp chế một cách rất uất ức! Thằng nhãi trước mắt không ngờ có sáu kiện thần khí! Sáu kiện thần khí! Đây là rau cải trắng à? Thân khí thì cũng thôi, còn có một kiện siêu thần khí nữal Siêu thần khít
Cho dù là Lãnh gia, cũng chỉ có một kiện. Mà kiện này là từ thời đại thượng cổ truyên thừa xuống! Nhưng thằng nhãi trước mắt này không ngờ có một kiện siêu thân khí, sáu kiện thần khí cộng với một kiện siêu thần khí, đây con mẹ nó là đọ thực lực à? Đây là đọ trang bị mới đúng!
Mà ở phương diện trang bị, hắn không nghi ngờ gì nữa là bị nghiền ép.
Dương Diệp không nói nhiều với lão giả, dưới sự khu động của hắn, hai chiếc ấn lại một lần nữa bắn về phía lão giả đó, không chỉ như vậy, trong bầu kiếm của hắn hai đạo phi kiếm bắn ra, hai thanh phi kiếm giống như hai đạo thiểm điện khiến cho lão giả đó biến sắc.
Trong nháy mắt, vách tường không gian chung quanh lão giả trực tiếp bị cắt thành hư vô, có điều đúng lúc này, cây bút đỏ như máu trên đỉnh đầu hắn đột nhiên lấp lánh trên không trung, rất nhanh, một cỗ hồng mang đỏ như máu trải rộng toàn bộ hư không chiến trường.
Sát ý!
Mùi máu tươi cường đại trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ chiến trường, mà đạo hồng mang này thì không ngừng chống đỡ công kích mãnh liệt của hai chiếc ấn và hai thanh phi kiếm. Dương Diệp nhìn cây bút đỏ như máu đó.
- Công phòng nhất thể à?
Cây bút này và phi kiếm, ấn của hắn đều là thần khí. Nhưng lúc này, cây bút này không ngờ chặn được cả hai ấn và hai thanh phi kiếm. Trừ vấn đề của bút ra còn có một nguyên nhân quan trọng nhất đó chính là thực lực của lão giải
Lão giả là cường giả Ngũ Giới, loại thực lực này của hắn mà thúc dục thần khí, có thể đề cao uy lực của thần khí tới cực hạn! Hơn nữa, giữa cây bút và lão giả này khẳng định đã phối hợp vô số năm, đối với đặc tính của bút, lão giả sớm đã rõ như lòng bàn tay.
Nghĩ đến đây, Dương Diệp thâm quyết định trong lòng, đó chính là sau này phải luyện tập với những thần khí này nhiều hơn, tận hết khả năng tối đa hóa uy lực của chúng!
- Ngươi rốt cuộc là người phương nào!
Đúng lúc này, lão giả ở xa xa đột nhiên khàn khàn nói. Hắn nhìn chằm chằm Dương Diệp, giống như muốn nhìn thấu Dương Diệp!
Có nhiều thần khí như vậy, còn có siêu thần khí, đây có thể là một người bình thường sao?
Hiển nhiên không phải!
Lãnh gia không muốn trước khi chưa làm rõ tình huống đã trêu chọc loại yêu nghiệt không rõ lai lịch này, rất có khả năng sẽ mang tới tai ương ngập đầu cho Lãnh gial
Dương Diệp nhìn lão giả.
- Nên kết thúc rồi!
Dứt lời, hắn bước ra một bước về phía trước.
Kiếm vực!
Vào khoảnh khắc kiếm vực xuất hiện, cả người lão giả trực tiếp ngây đơ.
Kiếm vực!
Ngay sau đó, những hồng mang chung quanh lão giả lặng lẽ không một tiếng động bị một thanh kiếm cắt thành hư vô, ngay sau đó, hai thanh phi kiếm chém bay cổ lão giả đó!
Đâu lão giả đó trực tiếp từ trên cổ rơi xuống!
Tay phải Dương Diệp vẫy một cái, nạp giới và cây bút đỏ như máu của lão giả lập tức hắn hắn thu vào trong Hồng Mông tháp.
Hắn triệt hồi Vạn Giới đồ, về lại trong tửu lâu.
Dương Diệp xách đầu lão giả đi tới trước mặt nam tử thanh niên, sau đó đặt cái đầu xuống trước mặt hắn.
- Ngại quá, dùng sức hơi mạnh, không cẩn thận cắt mất đầu hắn, ngươi không ngại chứ?