Chương 4921: Cứ vậy mà ra ngoài à? (2)
Chương 4921: Cứ vậy mà ra ngoài à? (2)Chương 4921: Cứ vậy mà ra ngoài à? (2)
- Thông tri rồi. Hiện tại bọn họ đã trên đường trở về, nhiều nhất là nửa canh giờ nữa sẽ đến được đây.
Hình Bỉ Thanh hơi gật đầu, đang muốn nói gì đó thì đúng lúc này một nam tử đột nhiên từ xa bay tới. Rất nhanh, nam tử đó xuất hiện trước mặt đám người Hình Bỉ Thanh.
Sắc mặt nam tử có chút khó coil
- Sao thế?
Hình Bỉ Thanh hỏi.
Nam tử trâm giọng nói:
- Yêu tộc đang thanh trừng cường giả nhân loại trong thành, bọn họ là làm thật rồi.
Lúc này, Dương Diệp xoay người đi vê phía chiến trường. Diệp Tri Bắc và Hình Bỉ Thanh vội vàng cản trước mặt Dương Diệp, hai nàng đang định lên tiếng thì Dương Diệp đã nói:
- Vị Mặc Nhã cô nương kia nói là bằng hữu của ta thì cũng không phải. Nhưng nói không phải bằng hữu thì chúng ta lại thuộc cùng một tông, hơn nữa trên đường đến đây từng trải qua hoạn nạn. Hiện tại ở đây thấy chết mà không cứu, ta cảm thấy lương tâm áy náy. Cho nên ta phải đi xem thế nào. Nói xong, Dương Diệp trực tiếp ngự kiếm biến mất ở xa xa.
Cách đó không xa, Lục Vân Tiên vàTiết Y Nhân nhìn nhau, sau đó hai người đồng thời ngự kiếm biến mất theo.
Đó là phương hướng của Chiến thành!
Tại chỗ, Hình Bỉ Thanh chăm chú nhìn phía trước phía trước, không biết đang nghĩ gì.
Rất nhanh, Dương Diệp đi tới cửa thành, đang muốn vào thành thì đột nhiên hắn xoay người lại nhìn, rất nhanh hai đạo kiếm quang hạ xuống trước mặt hắn, chính là Lục Vân Tiên và Tiết Y Nhân.
Dương Diệp nghĩ nghĩ, sau đó nói:
- Ở đây tiếp ứng tai
Hai người định nói gì thì Dương Diệp lại bảo thẳng.
- Ta có thể lặng lẽ đi vào!
Nói xong, cả người hắn trực tiếp biến mất, hai người Tiết Y Nhân vội vàng dùng thần thức quét xung quanh, nhưng mà không phát hiện ra tung tích của Dương Diệp!
Hai người nhìn nhau một cái, trong mắt toát lên vẻ khiếp sợ không thể che giấu!
Dương Diệp lặng lẽ lẻn vào trong thành, ở đây có thể tùy ý thấy thi thể của cường giả nhân loại. Những người này đều là từ ngàn dặm bên ngoài chọn vào, nhưng mà đều phải chết ở nơi này.
Nhìn những thi thể này, Dương Diệp bắt đầu có chút lo lắng cho Hoang Doanh.
Có thể tưởng tượng, đến lúc đó những người và yêu còn sống sót cuối cùng ở Chiến giới sẽ cường đại cỡ nào!
Vĩnh Hằng quốc độ lần này thật sự định chơi với Hoang tộc tới cùng!
Trong ấn tượng của hắn, Hoang tộc cũng không đơn giản! Đây là một tộc thần bí, Hoang Đế kia thực lực lại sâu không lường được. Năm đó bọn họ có thể thiếu chút nữa thì tiêu diệt được Vĩnh Hằng quốc độ, hiện giờ, Vĩnh Hằng quốc độ này liệu có chống đỡ được bọn họ không?
Kỳ thật, bất kể là bên nào thắng lợi, gặp tai ương cuối cùng vẫn là sinh linh của vạn giới!
Lắc đầu, Dương Diệp xoay người biến mất.
Dưới sự che giấu, trên đường đi các đại yêu này không phát hiện ra được hắn, dưới sự càn quét của thân thức, rất nhanh hắn phát hiện ra Mặc Nhã.
Trong một căn nhà bỏ hoang!
Lúc này Mặc Nhã ở trong phòng, chỉ có một mình nàng ta, mà cánh tay phải của nàng ta đã không thấy đâu, trên người còn có mấy vết thương, rất sâu, có thể thấy được cả ngũ tạng!
Không chỉ như vậy, sắc mặt nàng ta tái nhợt, hiển nhiên là đã bị trọng thương.
Dương Diệp vừa tiến vào trong phòng, Mặc Nhã lập tức nhảy dựng lên, Dương Diệp nhìn thấy là Dương Diệp, thần sắc Mặc Nhã khế buông lỏng, sau đó nói:
- Ngươi đấy à, sao lại là ngươi!
Dương Diệp nhìn bụng Mặc Nhã, nơi đó rõ ràng đã bị một móng vuốt quệt qua, vết thương rất sâu, máu tương đang không ngừng chảy.
Dương Diệp đi tới Mặc Nhã trước mặt.
- Nằm xuống!
Mặc Nhã nhìn Dương Diệp, sau đó nằm xuống.
Tay phải Dương Diệp đặt lên miệng vết thương, rất nhanh, vô số Hồng Mông Tử khí ùa vào trong cơ thể Mặc Nhã, chỉ một lát sau, vết thương ở bụng Mặc Nhã đã nhanh chóng khôi phục.
Tốc độ khôi phục khiến cho Mặc Nhã sợ ngây người!
Thủ Dương Diệp rụt tay lại, nàng ta mới hồi phục lại tinh thần, sau đó nhìn vê phía Dương Diệp. - Cái này là huyền khí gì mà khủng bố như vậy?
Dương Diệp không trả lời câu hỏi này, mà nói:
- Nghỉ ngơi một chút đi rôi chúng ta rời khỏi nơi này!
Nói xong, hắn bấm tay búng một cái, một viên Giới tinh dừng ở trước mặt Mặc Nhã.
Mặc Nhã nhìn viên Giới tinh đó, sau đó nói:
- Ngươi cố ý tới đây cứu ta à?
Dương Diệp nói:
- Bằng không ngươi cho rằng ta là tới tìm ngươi để chơi à?
Mặc Nhã trầm giọng nói:
- Vì sao?
Dương Diệp lắc đầu.
- Ngươi và ta đừng ở đây lằng nhằng nữa, mau điều thương đi, khôi phục huyền khí rồi theo ta rời khỏi nơi này.
Mặc Nhã nhìn Dương Diệp, không nói gì, nàng ta bắt đầu hấp thu viên Giới tinh đó, sau khi hấp thu xong, huyền khí trong cơ thể Mặc Nhã đã triệt để khôi phục.
Dương Diệp nói:
- Đi thôi! - Cứ vậy mà đi à?
Mặc Nhã kinh ngạc nói.
Dương Diệp hỏi lại.
- Nếu không thì ngươi cho rằng phải đi như thế nào?
Hắn tất nhiên có thể đưa Mặc Nhã vào trong Hồng Mông tháp, nhưng trong Hồng Mông tháp hắn chỉ để người thân nhất đi vào, cũng không phải là không tin Mặc Nhã, mà là có một số việc vẫn cẩn thận một chút thì tốt hơn.
Thân phận hiện tại của hắn không thể để lộ ra ngoài ánh sáng!
Bằng không, bất kể là Yêu tộc, hay là Nhân tộc gì đó đều là người đầu tiên tới giết hắn!
Mặc Nhã suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Cứ vậy mà ra à?
Dương Diệp gật đầu.
- Chúng ta cùng nhau xông ra, nhanh một chút, nhân lúc chúng chưa có phản ứng.
Mặc Nhã đang định nói gì thì Dương Diệp lại trực tiếp tóm lấy tay nàng ta, thân hình run lên, hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên cao, sau đó lao ra ngoài thành.
Lúc này, tất cả đại yêu trong thành đều nhìn về phía này, rất nhanh, một số đại yêu phóng lên cao, lao vê phía đạo kiếm quang đói
Đáng tiếc là đạo kiếm quang đó quá nhanh, trong nháy mắt đã ra khỏi thành.
Nhưng, đúng lúc này, một quyền đầu cực lớn đột nhiên đánh lên đạo kiếm quang đó, trực tiếp khiến cho đạo kiếm quang đó bay trở về Chiến thành!