Chương 4922: Không đi, không đi! (1)
Chương 4922: Không đi, không đi! (1)Chương 4922: Không đi, không đi! (1)
Bên trong Chiến thành, Dương Diệp đứng trên không trung, sau lưng hắn, là Mặc Nhã vẻ mặt đang rất ngưng trọng.
Mà ở đối diện Dương Diệp là một nam tử thanh niên, nam tử thanh niên để mình trần, hạ thân chỉ mặc một chiếc quần dài màu đen, cả người trông rất cường tráng.
Đương nhiên, vị trước mắt này không phải là người, mà là một vị đại yêu!
Nam tử nhìn Dương Diệp, sau đó nói:
- Thú vị đấy, lần đầu tiên thấy có người dám quang minh chính đại ra khỏi thành như vậy, sao, đang khiêu khích Yêu tộc ta à?
Dương Diệp mỉm cười.
- Chỉ là muốn dẫn bằng hữu ra khỏi thành, đơn giản vậy thôi!
- Ra khỏi thành?Nam tử khẽ cười nói:
- Vậy phải xem ngươi có bổn sự này hay không đã.
Dương Diệp gật đầu.
- Ta biết!
Nói xong, hắn nhìn vê phía Mặc Nhã.
- Ngươi đi trước đi! Mặc Nhã ngây người, nàng ta nhìn bốn phía, đang định lên tiếng, Dương Diệp lại nói:
- Đi trước đi!
Thần sắc có chút cổ quái, người này chẳng lẽ không thấy chung quanh đang có rất nhiều đại yêu đang nhìn chằm chằm bọn họ à? Đi trước đi? Đi như thế nào đây?
Dương Diệp lại nói:
- Đi đii
Mặc Nhã do dự một thoáng, sau đó gật đầu, tiếp theo, nàng ta cứ như vậy bước về phía cửa thành.
Đối diện Dương Diệp, nam tử thanh niên kia hai mắt híp lại, tay phải hắn nhẹ nhàng vung lên, lập tức một con đại yêu bay thẳng về phía Mặc Nhã.
Nhìn thấy đại yêu đó xông tới, ngọc thủ của Mặc Nhã nhẹ nhàng nắm chặt, một thanh kiếm lập tức xuất hiện trong tay nàng ta, đang muốn xuất thủ thì đúng lúc này một thanh phi kiếm lóe lên.
Đâu của đại yêu trước mặt Mặc Nhã trực tiếp lìa khỏi cổ.
Máu tươi bắn lên cao, giống như suối ngầm phun, thật sự rất khiếp người!
Một màn này khiến tất cả đại yêu có mặt đều kinh sợ. Nhìn Dương Diệp, nam tử thanh niên kia cau mày, một kiếm vừa rồi hắn có nhìn thấy. Nhưng tốc độ quá nhanh, nhanh đến mức hắn căn bản không thể ra tay ngăn cản một kiếm này.
Thần sắc của nam tử thanh niên đã trở nên ngưng trọng hơn lúc trước rất nhiều!
Mặc Nhã quay đầu nhìn Dương Diệp, sau đó tiếp tục đi tới cửa thành.
Chung quanh, vô số đại yêu đang nhìn, mắt lộ hung quang, nếu để người trước mắt này nghênh ngang ra khỏi chiến trường, đối với Yêu tộc mà nói, không nghi ngờ gì nữa là một sự sỉ nhục!
Nam tử thanh niên nhìn Dương Diệp, đột nhiên, hắn giơ tay lên, nháy mắt, mấy đại yêu Tứ Giới tung người nhảy lên lao về phía Mặc Nhã.
Cùng lúc đó, nam tử thanh niên lại bay thẳng đến chỗ Dương Diệp, một cỗ lực lượng cường đại trong nháy mắt đã bao phủ Dương Diệp.
Nhưng theo một đạo kiếm quang lóe lên, cả người nam tử thanh niên đó trực tiếp bay ngược ra sau mấy trăm trượng, ra cả ngoài Chiến thành! Mà bốn đầu đại yêu trước mặt Mặc Nhã, thân thể tuy vẫn lao vê phía Mặc Nhã, nhưng đầu thì đã không thấy đâu.
Bố con đại yêu không đầu lao về phía Mặc Nhã, máu tươi rơi lả tả.
Nhìn thấy một màn này, vô số đại yêu rụn sợi
Trong sân, các đại yêu căn bản không thấy rõ đầu của mấy con đại yêu đó là làm sao lại bay đi!
Mặc Nhã quay đầu nhìn Dương Diệp, sau đó bước nhanh ra ngoài thành, lân này chung quanh không có đại yêu ngăn cản. Nhưng, ngay khi Mặc Nhã sắp ra khỏi thành, một nam tử cụt một tay xuất hiện trên tường thành.
Nhìn thấy nam tử cụt một tay này, các đại yêu chung quanh đều vái lậy.
Thần sắc của Mặc Nhã trong nháy mắt cũng trở nên ngưng trọng, nam tử cụt một tay trước mắt đã mang tới cho nàng ta cảm giác vô cùng nguy hiểm!
Nam tử cụt một tay nhìn Dương Diệp.
- Bên trong cường giả Nhân tộc, có Diệp gia Diệp Tri Bắc, Hình gia Hình Bỉ Thanh, Lãnh gia Lãnh Ngạo, Lục gia Lục Tuyệt, Cổ Kiếm tông Cổ Nghiệt, còn có một hai tán tu nữa, mà ngươi thì không phải mấy người này.
Dương Diệp hơi gật đầu.
- Cổ Kiếm tông, Diệp Dương!
Cổ Kiếm tông! Nam tử cụt một tay nhìn thi thể của mấy con đại yêu, sau đó nói:
- Giết người thì đền mạng, câu này của nhân loại các ngươi ta cảm thấy rất có lý, còn ngươi?
Dương Diệp cười nói:
- Ngươi phải hiểu cho rõ, các ngươi muốn giết chúng ta chứ không phải chúng ta muốn giết các ngươi, ta chỉ có thể coi là phòng vệ chính đáng, không phạm pháp, đúng không?
Nam tử cụt một tay mỉm cười.
- Ta cảm thấy, hay là đánh một trận vẫn tốt hơn!
Dương Diệp gật đầu.
- Ta cũng cho rằng như vậy.
Nam tử cụt một tay bước một bước về phía trước, một bước này khiến cho toàn bộ chiến trường giống như đều rung chuyển! Ngay sau đó, một cỗ uy áp cường đại từ trên người nam tử cụt một tay ùa ra.
Đại yêu Ngũ Giới đỉnh phong!
Nam tử cụt một tay cách không đánh một quyền vê phía Dương Diệp!
Một quyền này khiến không gian trước mặt hai người đột nhiên sôi sục, từng đạo lực lượng cường đại trực tiếp thẩm thấu qua không gian ập về phía Dương Diệp!
Dương Diệp rúng động, cái uy của một quyền này mang tới cho hắn một loại cảm giác, đó chính là cả thiên địa này đang ép về phía hắn!