Chương 5294: Ta vẫn muốn đi! (1)
Chương 5294: Ta vẫn muốn đi! (1)Chương 5294: Ta vẫn muốn đi! (1)
Ngũ kiếm tùy tướng!
Năm thanh kiếm này cũng không phải Dương Diệp triệu hoán tới, mà là chính bọn chúng tới!
Bọn chúng theo Dương Diệp cùng một chỗ luyện kiếm!
Dương Diệp cũng chú ý tới năm thanh Ngũ Hành Kiếm kia, bất quá hắn không quá để ý.
Cứ như vậy, một tháng sau.
Một tháng này, mỗi ngày Dương Diệp trừ tu luyện chính là luyện kiếm.
Tu kiếm, còn gọi là tu tâm, mà tu tâm cũng chính là tu kiếm.
Bây giờ Dương Diệp so với lúc trước, đã ít
đi rất nhiều phập phồng không yên, đồng dạng, kiếm của hắn cũng giảm bớt rất nhiều phập phồng không yên và lệ khí. Đương nhiên, cái này không có nghĩa là kiếm của hắn sẽ không có sát khí.
Chẳng qua là hắn hiện tại, bất kể là tốt hay xấu cũng đã nội liễm.
Bất động như núi, khẽ động băng sơn! Mà tu vi của hắn, cũng đạt tới đỉnh phong của mình, chỉ kém một bước có thể đạt tới Mệnh Cảnh đỉnh phong!
Đây đương nhiên là nhờ có Thái Nhất huyền khí trợ giúp!
Thế gian linh khí, có thể nói, Thái Nhất huyền khí này đứng đầu. Không đúng, không thể xem nhẹ linh khí của Tiểu Bạch, phải nói cả hai song song!
Thái Nhất huyền khí có trợ giúp rất lớn với người, mà linh khí của Tiểu Bạch thì có trợ giúp rất lớn với linh, trái lại, đối với Linh Vật và Yêu thú, tác dụng của Thái Nhất huyền khí sẽ không lớn như linh khí của Tiểu Bạch.
Mà đồng dạng, linh khí của Tiểu Bạch đối với nhân loại cũng không lớn như Thái Nhất huyền khít
Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là hắn đều có hai loại huyền khí.
Loại tình huống này, đừng nói hắn, coi như tùy tiện tìm một người bình thường, cũng sẽ đột nhiên tăng mạnh.
So sánh với cảnh giới, Dương Diệp càng coi trọng kiếm đạo!
Hắn hiện tại, chú trọng lĩnh ngộ nhiêu hơn!
Ngộ kiếm!
Về phần Tiểu Bạch, Tiểu Bạch trừ tu luyện chính là chơi, nàng đã kéo đàn dê và trâu vào Hồng Mông Tháp rồi. Kỳ thật Hồng Mông Tháp bây giờ đã giống như là một thế giới chân chính rồi, trong này ngoại trừ ít người một chút, thì có Yêu thú, có Thiên Địa Linh Vật, đặc biệt là Thiên Địa Linh Vật, những Thiên Địa Linh Vật kia ở trong Hồng Mông Tháp, có thể nói là cung cấp cho Hồng Mông Tháp vô số sinh cơ.
Cho tới bây giờ, hắn chưa từng gặp qua bất luận thế giới nào linh khí có thể vượt qua Hồng Mông Tháp!
Đặc biệt là thế giới này có Tiểu Bạch tồn tại, Tiểu Bạch ở chỗ này trông một ít gì đó, Hỗn Nguyên Thụ và Thiên Dựng Thụ đã trở thành đại thụ che trời, phía trên mọc đầy trái cây.
Bất quá có một bộ phận công lao là của Thái Nhất huyền khí, Tiểu Bạch lợi dụng Thái Nhất huyền khí tăng thêm linh khí của nàng, Hồng Mông Tử Khí trong Hồng Mông Tháp, còn có Vĩnh Hằng Chi Khí bản thân nàng bồi dưỡng... tóm lại, hai cây này là dùng vài loại linh khí tốt nhất trong thiên địa bồi dưỡng, hơn nữa còn là liên tục không ngừng. Có thể nói, đừng nói là hai loại thiên địa chi bảo, coi như là một cọng cỏ, phỏng chừng Tiểu Bạch cũng có thể bồi dưỡng thành tiên thảo!
Đừng bao giừo xem thường năng lực của Tiểu Bạch!
Nàng mới là tôn tại nghịch thiên nhất!
Dương Diệp cũng không có tu luyện.
Bởi vì một tháng thời gian đã đến. Mạt Pháp Chi Địa sẽ ra tay với hắn...
Ở một thế giới không biết tên, thế giới này giống như Thiên Vũ Giới và Vãng Sinh Giới, linh khí đã biến mất sạch sẽ, là một thế giới bỏ hoang.
Ở dưới lòng đất, một nữ tử không ngừng quơ trường thương trong tay, mà trước mặt nàng là một hư ảnh.
Âm!
Nữ tử đột nhiên bị đẩy lui trăm trượng, cánh tay bị đánh rách tả tơi!
Cách đó không xa, hư ảnh đột nhiên nói:
- Cái gọi là chiến kỹ, đều dựa vào lực lượng và tốc độ để duy trì, căn bản của chúng là lực lượng và tốc độ, mà tốc độ càng nhanh, thúc giục ra lực lượng sẽ càng mạnh. Tốc độ của ngươi còn thiếu rất nhiều, tiếp tục đến!
Xa xa, nữ tử quơ trường thương trong tay, sau một khắc, nàng xuất hiện ở trước mặt đối phương.
Nhưng mà rất nhanh, nàng lại trở về chỗ cũ.
- Chưa đủI
Xa xa, hư ảnh kia lại nói.
Nữ tử lần nữa vọt tới. Âm!
Nữ tử lập tức bị đánh bay, thanh âm của hư ảnh kia vang lên.
- Chậm, quá chậm. Thiên hạ chiến kỹ, duy nhanh không phá, đến, tiếp tục đến!
Cứ như vậy, nữ tử một lần lại một lần phóng tới...
Hư Vô Giới.
Ngày hôm nay, Thiên Nữ ngừng lại, nàng phải rời khỏi Hư Vô Giới.
Lúc này một hư ảnh xuất hiện ở trước mặt nàng.
Thiên Nữ nhíu mày.
Hư ảnh kia lắc đầu.
- Ngươi cảm thấy ngươi có thể ngăn cản Mạt Pháp Chi Địa?
Thiên Nữ lạnh nhạt nói:
- Không thể khoanh tay đứng nhìn!
Hư ảnh trâm giọng nói:
- Để cho chính hắn đi làm.
Thiên Nữ nhìn về phía hư ảnh, hư ảnh nói khẽ:
- Tin tưởng ta, đây là trợ giúp lớn nhất của ngươi với hắn.
- Vì cái gì? Thiên Nữ hỏi.
Hư ảnh nói:
- Tiểu tử kia một thân một mình, cơ hội hắn sống sót sẽ lớn hơn một chút, bởi vì hắn là một người, hắn đánh không lại có thể trốn, có thể chơi mánh khóe, nếu như ngươi đi, hắn không thể chạy thoát. Khi đó, các ngươi thật là một tia hy vọng cũng không có.
Thiên Nữ trầm mặc.
Hư ảnh lại nói:
- Hơn nữa, mấy vị Thiên Mệnh phía sau hắn đều không tỏ thái độ, ta không tin các nàng sẽ ngồi nhìn mặc kệ. Nếu như các nàng ra mặt, vậy hắn đương nhiên sẽ không có vấn đề, mà nếu như các nàng không xuất hiện, vậy ngươi càng không thể đi. Bởi vì ngươi đi, chỉ sẽ hy sinh vô íchI
Hai mắt Thiên Nữ chậm rãi đóng lại.
- Hắn sẽ chết sao?
Hư ảnh trâm mặc một lát, sau đó nói:
- Nói không chính xác, người này xảo quyệt rất, tăng thêm những người sau lưng hắn, còn có Ác Linh Chi Tổ và Thiện Linh Chi Tổ... Có thể nói, hắn chính là một mê cục, một người để cho người nhìn không thấu. Cho nên...
Thiên Nữ quay đầu nhìn về phía xa xa. - Mạt Pháp Chi Địa nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn, đúng không?
Hư ảnh gật đầu.
- Trừ khi hắn nguyện ý buông tha Linh Tổ và Ác Linh, kỳ thật hiện tại hắn làm như thế nào, sợ là cũng không có kết quả tốt. Hắn và Thiên Mệnh thông đồng cùng một chỗ, đối với vô số Huyền giả mà nói, hắn tương đương với phản bội, phản bội tu luyện giả, bởi vì ở trong mắt người tu luyện, Thiên Mệnh chính là địch nhân lớn nhất. Mà bây giờ, Dương Diệp đầu phục kẻ địch lớn nhất.
Thiên Nữ nhìn về phía hư ảnh.
- Thiên Mệnh sẽ đi ra sao?
Hư ảnh khẽ lắc đầu.