Chương 5295: Ta vẫn muốn đi! (2)
Chương 5295: Ta vẫn muốn đi! (2)Chương 5295: Ta vẫn muốn đi! (2)
- Không xác định. Thiên Nữ trâm mặc.
Hư ảnh trâm giọng nói:
- Ngươi đi, sẽ không có một chút tác dụng, một kiếp này, chỉ có chính hẳn mới có thể vượt qua.
Thiên Nữ trầm mặc một lát, sau đó lắc đầu.
- Ta lo lắng!
Nói xong, nàng quay người biến mất ngay tại chỗ.
Trong tràng, hư ảnh thấp giọng thở dài.
Mệnh Giới.
Ngày hôm nay, ở cửa vào Mệnh Giới xuất hiện bốn người.
Cầm đầu đúng là Hoành Vạn Cổ, bên cạnh hắn là Đệ Nhất Thần và Tá Mạc, còn có Mặc Du.
Hoành Vạn Cổ nhìn thoáng qua vị trí của Mệnh Giới, sau đó nói khẽ:
- Này chính là chỗ ở của Hắc Y Thiên Mệnh?
Bên cạnh Hoành Vạn Cổ, Mặc Du lạnh nhạt nói:
- Có cảm tưởng gì? Hoành Vạn Cổ cười nhẹ.
- Cảm tưởng ngược lại không có, chỉ có chút hiếu kỳ.
Nói xong hắn quan sát Mệnh Giới một chút.
- Các nàng tựa như thần của thế giới này, chúa tể thế giới này... Bất quá, có cái gì thì nói cái đó, các nàng không có hạ thủ với người dưới Mệnh Cảnh.
Mặc Du nói:
- Các nàng chỉ sẽ nhằm vào cường giả Mệnh Cảnh.
Hoành Vạn Cổ nhẹ gật đầu.
- Trước không nói các nàng.
Nói xong hắn nhìn về phía Mệnh Giới.
- Hắn chắc còn ở bên trong.
Một bên, Đệ Nhất Thần đột nhiên nói:
- Nếu như các nàng xuất hiện nên như thế nào?
Thiên Mệnh xuất hiện!
Thần sắc mấy người đều có chút ngưng trọng.
Không ai có thể khinh thường mấy người kia tồn tại!
Lúc này Mặc Du đột nhiên nói:
- Yên tâm, các nàng sẽ không xuất hiện. Đệ Nhất Thần nhìn về phía Mặc Du.
- Ngươi dựa vào cái gì khẳng định như vậy?
Mặc Du nhìn thoáng qua Đệ Nhất Thần.
- Chỉ bằng ta là người nàng đã từng chọn.
Đệ Nhất Thần lạnh nhạt nói:
- Hình như bây giờ ngươi không phải nha.
Thần sắc của Mặc Du lập tức lạnh xuống.
Lúc này Hoành Vạn Cổ đột nhiên nói:
- Hai vị không nên tức giận, mục tiêu của chúng ta là Dương Diệp.
Đệ Nhất Thần thu hồi ánh mắt, không có nói cái gì.
Cùng Hoành Vạn Cổ sống chung với nhau, hắn càng phát giác Hoành Vạn Cổ thần bí.
Hoành Vạn Cổ nhìn vê phía Mặc Du.
- Ngươi nói các nàng cũng có địch nhân?
Mặc Du gật đầu.
- Nàng đã từng nói với ta. Nàng cần trấn áp một vài tôn tại, đặc biệt là trong thời gian nhất định, một nghìn năm một lần, ta tính qua, hiện tại đúng là thời điểm các nàng rất bận rộn. - Các nàng đối kháng cái gì?
Tá Mạc hỏi.
Mặc Du lắc đầu.
- Ta không biết. Có thể là địch nhân của các nàng ở Tứ Duy Vũ Trụ. Dù sao không có quan hệ gì tới chúng tai
Hoành Vạn Cổ nhẹ gật đầu, lúc này Đệ Nhất Thần đột nhiên nói:
- Vạn Cổ huynh, ta có chút tò mò, nếu như các nàng xuất hiện, ngươi còn có đối sách gì không?
Hoành Vạn Cổ cười nói:
- Đệ Nhất Thần huynh sợ sao?
Đệ Nhất Thần lạnh nhạt nói:
- Chẳng qua là hỏi một chút!
Hoành Vạn Cổ nói khẽ:
- Ta cảm thấy, nếu như chúng ta đã lựa chọn nghịch thiên, như vậy nên coi nhẹ sinh tử một chút mới đúng, nếu như ngay cả chết cũng không có chuẩn bị tốt, nói gì đối kháng Thiên Mệnh?
Mọi người trầm mặc.
Hoành Vạn Cổ ngẩng đầu nhìn về phía Mệnh Giới.
- Chính ngươi đi ra, hay là ta hủy Mệnh Giới này, để cho ngươi đi ra?
Không có phản ứng.
Đệ Nhất Thần lạnh nhạt nói:
- Ngươi cảm thấy tiểu tử kia sẽ tự mình đi ra?
Hoành Vạn Cổ quay đầu nhìn vê phía Tá Mạc.
Tá Mạc khẽ gật đầu, bước ra một bước, sau một khắc, một đạo đao khí lướt qua chân trời, trực chỉ Mệnh Giới! Một đao kia, ẩn chứa thiên địa uy thế, có một cỗ khí thế không thể ngăn cản!
Âm!
Không gian bỗng nhiên run lên, nhưng rất nhanh, một cỗ lực lượng cường đại đột nhiên từ trong không gian kia chấn động đến!
Sắc mặt Tá Mạc biến hóa, lui về phía sau một bước, tay phải rút đao chém lần nữa.
Xùy-I
Trong tỉnh không, không gian trước mặt Tá Mạc bị xé mở, nhưng một đao này không có ngăn trở được cỗ lực lượng kia. Cỗ lực lượng kia cuốn tới, trực tiếp bao phủ đám người Hoành Vạn Cổ.
Bành bành bành bành!
Theo mấy tiếng rên vang lên, đám người Hoành Vạn Cổ nhao nhao lui vê phía sau ngàn trượng! Xa xa đột nhiên vang lên một giọng nói. - Đơn đấu ta ra, không đơn đấu ta liền không ra. Đơn đấu!