Chương 5315: Ta đến rồi! (2)
Chương 5315: Ta đến rồi! (2)Chương 5315: Ta đến rồi! (2)
Phanh phanh phanh phanh phanh...
Từng tiếng rên liên miên bất tuyệt không ngừng vang lên, mà mỗi một tiếng rên vang lên, Dương Diệp sẽ lùi lại ít nhất trăm
truondl
Trong khoảng thời gian ngắn, Dương Diệp lui gần nghìn trượng!
Một hơi sau, trong tràng bình tĩnh lại.
Trung niên đã về chỗ cũ, hắn nhìn thoáng qua Dương Diệp, khóe miệng nổi lên vẻ chế nhạo.
- Nguyên lai trên người còn mặc một bảo giáp Siêu Thần khít
Xa xa, Dương Diệp hít sâu một hơi, bình phục cảm giác khó chịu trong cơ thể.
Vừa rồi trong nháy mắt đó, nếu như hắn không tế ra bảo giáp, hắn rất có thể bị đối phương áp chế chếtNhưng cho dù dùng bảo giáp, giờ phút này bảo giáp cũng đã bị trọng thương, đơn giản mà nói, nó đã không có năng lực phòng ngự lần thứ hail
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về phía trung niên kia, nlam tử chậm rãi đi vê phía Dương Diệp.
- Một thân thần trang, nhưng đáng tiếc, đều là ngoại vật, đều là giải
Dương Diệp khẽ cười nói:
- Ngươi bị bệnh sao? Ngươi sống lâu hơn clão tử không biết bao nhiêu năm, còn không cho phép ta mượn nhờ ngoại vật? Ngươi có gan tự áp chế cảnh giới đánh với ta một trận?
Trung niên lắc đầu.
- Ta không phải tới cùng ngươi ktỷ võ, mà là giết ngươi, ta còn có việc khác cần hoàn thành. Đương nhiên, ta phải thừa nhận, vừa rồi ta không để ý đến tuổi của ngươi, ở cái tuổi này có thực lực như thế, đã rất nghịch thiên. Bất quá, ngươi nghịch thiên đến đây chấm dứt!
Nói xong, tay phải hắn nhẹ nhàng bắt một phát.
Âm!
Một cỗ khí tức cường đại từ trong cơ thể cuồn cuộn quét ra.
Trong chớp nhoáng này, khí tức của trung niên liên tục tăng lên, khí tức của hắn đã hoàn toàn không phải là khí tức lúc trước, khí thế cũng hoàn toàn khác nhaul
Nếu như nói lúc trước hắn yếu hơn phân thân Thiên Mệnh Lão Đại một chút, như vậy hiện tại, sợ làm không thua chút nào rồi.
Hiển nhiên, lúc trước hắn không có sử dụng thực lực chân chính! Mà bây giờ, hắn đã không muốn lãng phí thời gian!
Xa xa, Dương Diệp nhìn song kiếm trong tay, rất nhanh, Tiểu Bạch xuất hiện ở trước mặt hắn, Dương Diệp vuốt vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Bạch, Tiểu Bạch nhếch miệng cười cười, sau đó nàng bắt lấy hai thanh kiếm kia, nhẹ nhàng hợp lại.
Cứ như vậy, hai thanh kiếm hợp hai làm một!
Sau khi kiếm hợp nhất, Tiểu Bạch vội vàng chạy tới trong Hồng Mông Tháp, lo lắng nhìn Dương Diệp ở phía ngoài.
Bên ngoài Hồng Mông Tháp, Dương Diệp nhìn kiếm trong tay, giờ phút này, hắn rõ ràng cảm giác được kiếm này có chút bất đồng!
Lúc này trung niên kia đột nhiên biến mất ngay tại chỗi
Một cỗ khí thế ngút trời thổi quét qual
Âm!
Toàn bộ thông đạo không gian rung động kịch liệt, tựa như địa chấn!
Hai mắt Dương Diệp chậm rãi đóng lại, trong tay hắn, kiếm rung động kịch liệt.
Hậu phát chế nhân!
Trung niên cách Dương Diệp càng ngày càng gân, rất nhanh, Dương Diệp rút kiếm!
Trung niên cũng ra quyền!
Giờ khắc này, căn bản không có kỹ xảo gì đáng nói, chỉ có cứng rắn!
Bởi vì lực lượng của trung niên bao trùm tất cả khu vực của Dương Diệp, cảnh giới, thực lực của đối phương vượt xa hắn, có thể nói là nhất lực phá vạn pháp!
Dương Diệp không có lựa chọn, chỉ có thể cứng rắn. Lùi lại, khí thế yếu, sẽ lâm vào tuyệt cảnh, hơn nữa đằng sau chính là Không Gian Bích, hắn căn bản không thể lui được nữal
Uy lực một kiếm này của Dương Diệp, cũng cường đại hơn trước đó rất nhiều!
Lúc này đây là song kiếm hợp nhất, bản thân hai thanh kiếm đều vượt qua Siêu Thần khí, hiện tại hợp nhất, lực lượng mạnh mẽ kia, căn bản không phải một cộng một đơn giản như vậy.
Hơn nữa lúc này Dương Diệp tăng thêm song vực và song ý!
Rất nhanh, nắm đấm của trung niên kia đánh vào mũi kiếm của Dương Diệp.
Kiếm trong tay Dương Diệp run lên kịch liệt, nhưng kiếm trực tiếp đâm vào cánh tay trung niên, theo cánh tay trung niên một mực ởđi về phía trước! Trong mắt trung niên hiện lên lệ khí, hắn cũng không triệt thoái ra sau, mà tiếp tục xông về phía trước, trực tiếp để cho kiếm của Dương Diệp xuyên qua thân thể hắn, còn quả đấm của hắn thì đánh vào trên ngực Dương Diệp!
Âm!
Bảo giáp trên người Dương Diệp lập tức phá nát, cả người té bay ra ngoài, trên không trung, trong miệng Dương Diệp không ngừng phun máu tươi! Cuối cùng, hắn trùng trùng điệp điệp đụng vào Không Gian Bích.
Âm!
Dương Diệp rơi đập xuống, nhưng rất nhanh đã đứng lên.
Phần bụng hắn đã bị đánh lõm vào!
Nếu như không phải bảo giáp ngăn cản thoáng một phát, một quyền vừa rồi kia sẽ đánh xuyên qua thân thể hắn!
Có thể nói, là bảo giáp cứu hắn một mạng!
Xa xa, trung niên kia nhìn thoáng qua cánh tay, rất nhanh, hắn trực tiếp chặt đứt cánh tay phải của mình!
Bởi vì trong cánh tay phải ẩn chứa Vãng Sinh Chi Lực của Dương Diệp, cỗ lực lượng kia đang điên cuồng cắn nuốt hắn, nếu không bỏ qua cánh tay, ngay cả mạng cũng có thể không còn!
Trung niên ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp. - Thiếu chút nữa thì lật thuyền rồi.
Nói xong, cánh tay phải của hắn lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được dài ra!
Sau khi cánh tay phải khôi phục, trung niên chậm rãi đi vê phía Dương Diệp.
Một luồng áp lực vô hình trống rỗng xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Dương Diệp!
Xa xa, hai mắt Dương Diệp chậm rãi đóng lại, tay phải hắn nắm kiếm thật chặt, thời gian dần trôi qua, cả người hắn bắt đầu rung động, tóc từng chút từng chút biến đỏ.
Hận Chi Kiếm Đạo, nói đơn giản chính là Ma Kiếm Đạo.
Loại kiếm đạo này, kỳ thật là ma đạo!
Ngay tại Dương Diệp muốn triệt để tiến vào loại trạng thái kia lúc...
- Ta đến rồi!
Lúc này một giọng nói đột nhiên vang lên bên tai Dương Diệp.