Chương 5407: Hèn mọn bỉ ổi một chút! (2)
Chương 5407: Hèn mọn bỉ ổi một chút! (2)Chương 5407: Hèn mọn bỉ ổi một chút! (2)
Đối với Không Gian Tử Duy Vũ Trụ, hắn còn không quá hiểu, chỉ biết đó là một thế giới cao hơn Tam Duy Vũ Trụ.
Nữ tử váy trắng có chút trâm ngâm, sau đó nói:
- Sinh vật ở Tứ Duy Vũ Trụ, kỳ thật cao cấp hơn sinh vật ở Tam Duy Vũ Trụ một chút, bọn hắn tiến hóa sớm hơn chúng ta, thực lực tự nhiên cũng mạnh mẽ hơn
Tam Duy Vũ Trụ. Bất quá vào năm đó, ta hoàn chỉnh đã từng tiến vào vũ trụ kia, chém giết rất nhiều cường giả của thế giới kia, còn về sau, vê sau ta chia làm bốn, bởi vì lúc đó ta quá mạnh mẽ, trừ khi triệt để ly khai Tam Duy Vũ Trụ, bằng không thì bổn tôn của ta sẽ hủy Tam Duy Vũ Trụ này.
- Vì cái gì không ly khai?
Dương Diệp hỏi.
Nữ tử váy trắng ngẩng đầu nhìn về phía hư không.
- Ta cũng không biết vì sao không ly khail
Dương Diệp nhíu mày. - Làm sao có thể...
Nữ tử váy trắng nói khẽ:
- Lão Đại, hẳn là có mưu đồ khác, cái mưu đồ này, làm cho nàng không tiếc tự mình giải thể, suy yếu thực lực của mình, hơn nữa, nếu như ta không đoán sai, nàng hẳn phong ấn một ít trí nhớ mấu chốt của ba người chúng ta.
Dương Diệp trâm giọng nói:
- Nàng muốn làm cái gì
Nữ tử váy trắng lắc đầu.
- Ta cũng nhìn không thấu. Vào năm đó, cho dù là Tứ Duy Vũ Trụ, cũng không cách nào ngăn cản cước bộ của ta ở thời kỳ đỉnh phong, nhưng nàng dừng bước!
Nói xong nàng nhìn về phía Dương Diệp.
- Không cần để ý nàng, nhưng mà ta nghĩ, thời gian hẳn sắp tới.
Dương Diệp cười khổ.
- Hết lần này tới lần khác để cho ta gặp được.
Nữ tử váy trắng vỗ vai Dương Diệp.
- Nhớ kỹ lời của ta bây giờ, bốn người chúng ta hợp nhất, xác thực là một loại trạng thái mạnh nhất, nhưng không hợp nhất, nàng đồng dạng rất mạnh, bởi vì vô số năm qua, nàng một mực đang tu luyện, hơn nữa ta sợ nàng đã tu luyện tới...
Nói đến đây, nàng đột nhiên ngừng lại.
Dương Diệp vội hỏi. - Cái gì?
Nữ tử váy trắng lắc đầu.
- Nếu như nàng thật tu luyện đến loại trình độ đó... Cũng chính là độ cao của bản tôn đã từng đạt tới, ý tứ của ta là, hiện tại nàng khả năng đã đạt tới trình độ đỉnh phong lúc trước!
Nghe vậy, thần sắc Dương Diệp ngưng trọng lên.
Nếu quả thật như vậy... Vậy không khỏi quá kinh khủng đi, hơn nữa nếu như có một ngày bốn người hợp nhất, dung hợp nữ tử váy trắng, Đồ Sát còn có Hắc Muội, thực lực của ba người này hội tụ, lúc kia, thực lực của nàng sẽ nghịch thiên đến loại trình độ nào?
Nghĩ vậy, Dương Diệp có chút tê cả da đầu.
Nữ tử váy trắng nhìn thoáng qua Dương Diệp, cười nói:
- Sợ không?
Dương Diệp gật đầu.
Dương Diệp gật đầu.
- Có chút sợi
Nữ tử váy trắng nở nụ cười.
Sắc đẹp của nàng vốn khuynh quốc khuynh thành, nụ cười này, cho dù là Dương Diệp, cũng nhìn có chút tâm thần hoảng hốt.
Bất quá còn tốt, hắn rất nhanh thì phục hồi tinh thần lại, lân nữa nhìn về phía nữ tử, trong mắt chỉ có tôn kính.
Nữ tử váy trắng nói khẽ:
- Trở về đề tài mới vừa rồi, những sinh linh ở Tứ Duy Vũ Trụ kia, chúng ta xưng là Ngoại Ma, đương nhiên, chúng ta ở trong mắt chúng, phỏng chừng cũng là ma. Bây giờ Tứ Duy Vũ Trụ đã bị nhất thống, một chủng tộc cường đại thống trị, mà trừ tộc này, mảnh vũ trụ kia không có bất kỳ tộc khác rồi. Vào năm đó, Lão Đại cơ hồ là dùng sức một mình chặn bọn hắn!
- Sức một mình?
Dương Diệp nhíu mày.
Nữ tử váy trắng gật đầu.
- Nàng và Tứ Duy Vũ Trụ chi chủ đơn đấu, nàng thắng. Từ đó về sau, người kia không dám bước ra Tứ Duy Vũ Trụ nửa bước, đối phương chỉ có mượn nhờ lực lượng của Tứ Duy Vũ Trụ mới có thể cùng Lão Đại chiến một trận, nếu ra Tứ Duy Vũ Trụ, hắn không phải đối thủ của Lão Đại. Mà Lão Đại vốn có thể giết đến, nhưng nàng không làm!
Nói đến đây, nàng quay đầu nhìn Dương Diệp.
- Nàng mưu đồ khả năng không chỉ là Tam Duy Vũ Trụ, còn có...
Nói đến đây, sắc mặt nữ tử váy trắng biến đổi, nàng bỗng nhiên ngẩng đầu, sau một khắc, thân hình nàng run lên, cả người hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên trời.
Dương Diệp thấy thế, vội vàng đi theo lên.
Tiểu Bạch cũng muốn theo, nhưng bị Nhị Nha ôm vào trong lòng, Nhị Nha nhếch miệng.
- Tiểu Bạch, ngươi đừng có đi, hèn mọn bỉ ổi một chút!
Tiểu Bạch:
Trong hư không, nữ tử váy trắng ngự kiếm kích bắn đi, mà sau lưng nàng, Dương Diệp theo sát, nhưng rất nhanh, thanh âm của nữ tử váy trắng đột nhiên vang lên ở trong đầu Dương Diệp.
- Đừng theo tới!
Nữ tử váy trắng nói xong, đột nhiên, trong hư không xa xa, một thanh kiếm phá không bay đến!
Hành Đạo Kiếm!
Kiếm tựa như sao băng xẹt qua trời cao, giờ khắc này, toàn bộ tinh không ảm đạm phai mời
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Dương Diệp lập tức âm trâm xuống, bởi vì mục tiêu của Hành Đạo Kiếm kia, đúng là nữ tử váy trắng!
Lúc này nữ tử váy trắng ngừng lại, tay phải nàng bấm tay điểm một cái, Vãng Sinh Kiếm bắn nhanh ra.
Xa xa.
Âm!
Theo một tiếng nổ vang, Vãng Sinh Kiếm bị đánh bay, mà Hành Đạo Kiếm thì tốc độ không giảm, trực chỉ nữ tử váy trắng!
Nữ tử váy trắng khẽ vẫy tay phải, Vãng Sinh Kiếm lần nữa xuất hiện ở trong tay nàng, bất quá giờ khắc này, Vãng Sinh Kiếm lại rung động kịch liệt, còn có vết rạn.
Nữ tử váy trắng mặt không biểu tình, cứ như vậy lẳng lặng nhìn Hành Đạo Kiếm.
Một bên, Dương Diệp muốn ra tay, nhưng nữ tử váy trắng lắc đầu, ngăn trở Dương Diệp.
Cứ như vậy, ở dưới ánh mắt chăm chú của Dương Diệp, Hành Đạo Kiếm cách nữ tử váy trắng càng ngày càng gân, lúc này, nữ tử váy trắng đột nhiên cầm kiếm dán mi tâm, sau một khắc, nàng giơ kiếm đâm một cái.
Một kiếm rất bình thản, nhưng lực lượng có thể hủy thiên diệt địal
Cỗ lực lượng kia để cho Dương Diệp đã nửa bước Phàm Kiếm cũng trở nên động dung!
Nhưng mà ngay lúc này, Hành Đạo Kiếm đột nhiên ngừng lại. Sau một khắc, đồng tử của nữ tử váy trắng bỗng nhiên co rụt lại.
Xùy-I
Hành Đạo Kiếm xuyên qua trước ngực của từ nữ tử váy trắng!
Một vết máu tươi bắn ra.