Chương 5461: Mứt quải (2)
Chương 5461: Mứt quải (2)Chương 5461: Mứt quải (2)
Sắc mặt Dương Diệp đại biến, ôm Tiểu Bạch điên cuồng lao vê phía saul
Giờ phút này, về mặt tất cả mọi người ở đó đều thay đổi!
Lấy Nhị Nha làm trung tâm, không gian bắt đầu vỡ vụn từng tầng, cùng lúc đó, một lực lượng cường đại giống như núi lửa bạo phát điên cuồng chấn động về bốn phía xung quanh.
Lực lượng mạnh mã làm trời đất biến sắc!
Dương Diệp dẫn theo Tiểu Bạch điên cuồng lui lại, rất nhanh, hắn đã lùi đến trước thành treo trên bâu trời, lực lượng kia cũng đuổi theo.
Dương Diệp vội vàng ném Tiểu Bạch vào bên trong Hồng Mông tháp, tay phải hắn câm kiếm chắn ở trước mặt mình, một kiếm ý cùng sát ý từ trong kiếm điên cuồng tuôn ra.
Âm!
Hai luồng lực lượng vừa mới tiếp xúc, Dương Diệp đã run rẩy kịch liệt, tuy nhiên hắn vẫn cứng rắn chống lại lực lượng này!Mà lực lượng kia vẫn chưa dừng lại, đánh về phía tòa thành lơ lửng trên bầu trời này!
Lúc này, bức tường xung quanh tòa thành đột nhiên xuất hiện một màn ánh sáng rất lớn giống như do lôi điện tạo thành, lực lượng phát ra hoàn toàn không yếu hơn so với lực lượng của Nhị NhaI
Hai luồng lực lượng vừa mới tiếp xúc, lập tức giống như sấm sét đánh xuống mặt đất, phát sinh sóng công kích trực tiếp đẩy Dương Diệp về phía chân trời!
Cùng lúc đó, tòa thành này giống như gặp động đất bắt đầu điên cuồng chấn động.
Thiên Tú cùng Kỳ Bỉ Thiên cách đó không xa cũng ngừng lại. Mà Diêm Quân cùng người thần bí cũng không tiếp tục ra tay, lúc này tất cả đều đang nhìn Nhị NhaIl
Tiểu Bạch cũng xông rai
Cách đó không xa, hai mắt Nhị Nha khép hờ, vảy trên toàn thân nàng bắt đầu chậm rãi rơi ra!
Đôi sừng trên đỉnh đầu nàng đang dần dần phát sinh biến hóa, một sự biến hóa không thể nào tả được!
Đúng lúc này, người thần bí kia đột nhiên nói:
- Nàng sắp nhập hóa, không thể để cho nàng tiến hóa được!
Vừa dứt lời, giờ phút này, khí tức quanh người người thân bí đột nhiên tăng vọt!
Âm ầm! Cả trời đất đột nhiên run rẩy kịch liệt, ngay sau đó, tất cả mọi thứ trong thiên địa bắt đầu trở nên mờ ảol
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vẻ mặt Dương Diệp lập tức nghiêm trọng, vì giết Nhị Nha, người thần bí này hiển nhiên đã muốn để lộ ra thực lực thật sự của mình!
Dương Diệp gần như không có bất kỳ do dự nào, một tay nắm lấy Tiểu Bạch trên vai vứt vào Hồng Mông tháp, sau đó lao về phía người thần bít
Kỳ Bỉ Thiên liếc nhìn Thiên Tú, Thiên Tú hơi cúi đầu, chân phải của nàng điểm nhẹ một cái, một tia sáng u ám vừa lóe lên đã biến mất!
Dương Diệp dẫn đầu đi tới trước mặt người thần bí kia chỉ thấy người này nổi giận:
- Cút ngay!
Vừa dứt lời, người thân bí đánh ra một quyên!
Uy lực của một quyền này so với thực lực trước đó quả thực chính là chênh lệch một trời một vực!
Trong mắt Dương Diệp hiện lên chút hung ác, thật ra, trực giác nói cho hắn biết không nên cứng rắn đỡ một quyền này, bởi vì trước đó, sau khi hắn cứng rắn chịu một quyên của người thần bí này, cơ thể đã xuất hiện tổn thương cực lớn. Lúc này cứng rắn nhận một quyền này là rất không sáng suốt!
Nhưng hắn không có sự lựa chọn!
Phía sau là Nhị Nhai
Hai tay Dương Diệp nắm thật chặt Kiếm Tổ, sau đó chém xuống.
Một kiếm Kiếm Vực!
Phụt!
Quyền của người thần bí còn chưa tới, trong miệng Dương Diệp liền phun ra một ngụm máu tươi, rất nhanh, nắm đấm kia đánh vào trên kiếm của Dương Diệp.
Giờ phút này, Dương Diệp chợt chân phải giãm một cái về phía sau.
Âm!
Không gian dưới chân hắn trực tiếp nổ tung!
Mà vốn hắn cũng bị đánh bay lại dựa vào mượn lực cứng rắn ngừng lại, nhưng điều đó làm cho máu tươi trong miệng hắn liên tục phun ral
Sau lưng Dương Diệp, Nhị Nha nhìn Dương Diệp trước mặt, không biết đang suy nghĩ gì.
Đúng lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Nhị Nha, nhìn thấy Tiểu Bạch, Nhị Nha vốn bình tĩnh trong mắt lập tức xuất hiện khí thế tàn ác!
Cảm giác được cảnh tượng như vậy, sắc mặt Dương Diệp đại biến, mà giờ phút này hắn căn bản không có cách thoát thân!
- AI
Hai tay Dương Diệp cầm kiếm chợt chém về phía người áo đen kia! Nhưng người điên cuồng lùi lại là hắn!
Phía xa, Tiểu Bạch căn bản không để ý tới khí thế tàn ác trên người Nhị Nha, nàng đi thẳng tới trước mặt Nhị Nha giống như trước vậy!
Móng nhỏ của Tiểu Bạch nhanh chóng vung vẩy, chỉ vào phía sau Nhị Nha, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tròn vo đầy vẻ lo lắng.
Rõ ràng, nàng muốn bảo Nhị Nha nhanh chạy đi!
Nhị Nha nhìn Tiểu Bạch, tay phải của nàng đã nắm chặt lại!
Thiên địch!
Tiểu Bạch cùng Nhị Nha có thể nói là kẻ địch trời sinh, lại giống như lửa và nước vậy. Nhị Nha trước kia dĩ nhiên sẽ không làm tổn thương Tiểu Bạch, nhưng Nhị Nha giờ phút này đã không phải là Nhị Nha trước đây!
Bây giờ Nhị Nha nhìn thấy Tiểu Bạch, trong mắt hoàn toàn không che giấu sát ý. Tiểu Bạch lại hoàn toàn không phát hiện ra điểm này, nàng cho rằng Nhị Nha không hiểu rõ ý của nàng, móng nhỏ vung vẩy nhanh hơn.
Lúc này, tay phải của Nhị Nha đột nhiên nắm chặt lại, mà đang muốn ra tay. Tiểu Bạch lại mở cái miệng nhỏ nhắn:
- Chạy!
Vẫn không có âm thanh.
Nàng lấy ra rất nhiều trái cây đưa đến trước mặt Nhị Nha, tất cả đều Thiên Dựng Quả cùng Hỗn Nguyên Quả, vẫn có một thanh hoang búa, đó là vũ khí của Nhị Nha trước kia! Nàng lấy ra hết những thứ mà nàng cho là bảo bối để đưa cho Nhị Nha!
Đúng lúc này, tay phải của Nhị Nha đột nhiên nắm lấy cổ của Tiểu Bạch. Gần như cùng lúc, trong móng nhỏ của Tiểu Bạch xuất hiện một xâu mứt quải
Nhị Nha ngây người nhìn xâu mứt quả này, tay của nàng cũng ngừng lại.
Nhìn một chút, nước mắt Nhị Nha đột nhiên giống như đê vỡ tràn ra.
Trong chớp mắt yên lặng, Nhị Nha đột nhiên ngửa đầu gâm lên giận dữ, ngay sau đó, tay phải của nàng nắm chặt thành quyền và đánh vào đầu mình!...