Chương 5481: Nếu có kiếp sau! (2)
Chương 5481: Nếu có kiếp sau! (2)Chương 5481: Nếu có kiếp sau! (2)
Tiểu Bạch căn bản không có cách nào kìm chết
Dương Diệp không dám khinh thường, chân phải nhẹ nhàng giãm một cái và câm kiếm phóng lên cao.
Oongl
Một tiếng kiếm ngân cắt rắch phía chân
trời
Một luông kiếm quang đâm vào trên
nắm đấm kial
Âm!
Phía chân trời chấn động mạnh, hai người vừa tiếp xúc liền tách ra, nhưng chẳng bao lâu, Dương Diệp đột nhiên lao tới, chém một kiếm về phía Diêm Quân.
Một kiếm này không chỉ có tốc độ cùng lực lượng, còn có Sinh Tử Quyết tâm!Khi Dương Diệp giao đấu cùng Diêm Quân, mỗi lần ra tay đều là Sinh Tử Quyết, bởi vì hắn không dám có chút sơ suất, mỗi kiếm không dốc hết toàn lực thì có khả năng phải chết!
Diêm Quân đối mặt với một kiếm này của Dương Diệp cũng không dám có chút sơ suất nào. Mỗi một kiếm của Dương Diệp đều có ý quyết sinh tử, hắn có chút lơ là thì sẽ thua toàn bộ.
Diêm Quân nắm chặt tay phải lại, trong nháy mắt liền có một ngọn lửa trực tiếp che phủ toàn thân hắn. Hắn chắp hai tay lại trước ngực, trên hai tay có từng hỏa thần lôi không ngừng chấn động ra. Giờ phút này, không gian trong thiên địa đều bị thiêu đốt.
Kiếm tới!
Âm!
Theo một tiếng nổ lớn vang lên, hỏa thần lôi trên người Diêm Quân bay ra xung quanh, bản thân Diêm Quân còn liên tục lui lại. Vào giây phút đó, Dương Diệp tuyệt đối không thu tay lại, mà đứng dậy dùng một kiếm lại một kiếm chém xuống!
Từng kiếm đều có ý phân sống chết!
Âm ầm ầm ầml
Trong không trung, từng tiếng kiếm ngân cùng tiếng nổ lớn không ngừng vang vọng, mà Diêm Quân lại liên tục lui lại, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, hắn đã lùi đến trong tinh không vô tận!
Hai người dời chiến trường đi!
Nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, lòng tin cùng khí thế của tất cả cường giả vũ trụ ba chiều lập tức tăng vọt. Từ lúc bắt đầu đến bây giờ, bọn họ sợ nhất chính là Dương Diệp ngã xuống. Đến lúc đó, tất cả mọi người cũng sẽ tiêu đời!
Bởi vì không có người nào có thể ngăn cản được Diêm Quân!
Nhưng bây giờ, Dương Diệp tự nhiên lại có thể áp chế Diêm Quân!
Điều này làm cho khí thế cùng lòng tin của những cường giả của vũ trụ ba chiều kia gân như đã tăng vọt!
Bên dưới, Đinh Thược Dược chậm rãi đi đến phía xa. Ở bên cạnh nàng chính là Trận lão.
Trận lão mặc dù là Mệnh cảnh, nhưng chiến lực thật sự quá mạnh.
Đinh Thược Dược dẫn theo Trận lão rời khỏi đống đổ nát Vạn Giới thành, bọn họ đi tới trong dãy núi nào đó. Đinh Thược Dược vỗ nhẹ vài cái tay, rất nhanh liền có một đám người áo đen xuất hiện ở trước mặt nàng.
Trong đó có khoảng chừng ba mươi người!
Người áo đen dẫn đầu quì một gối trước Đinh Thược Dược:
- Ra mắt quân sư!
Những người trước mắt này đều là cường giả Thần Tộc!
Đinh Thược Dược khẽ gật đầu:
- Các ngươi chuẩn bị thế nào? Người áo đen nói:
- Tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng!
Đinh Thược Dược dẫn theo Trận lão tiến về phía trước, cách bọn họ không xa xuất hiện một đất bằng phẳng rộng lớn với diện tích khoảng chừng mấy vạn trượng, phía trên bày đủ loại bùa chú thần bí.
Trận lão nhìn vê phía Đinh Thược Dược:
- Đinh cô nương, đây là?
Định Thược Dược khẽ nói:
- Là một trận pháp được Thần tộc ta thành lập từ rất lâu trước đây rồi, đương nhiên, ở trước mặt Trận lão thì trận pháp này dĩ nhiên không đáng để nhắc tới.
Trận lão trâm giọng nói:
- Cô nương muốn ta thành lập một trận pháp một lần nữa sao?
Đinh Thược Dược gật đầu:
- Có thể chứ?
Trận lão im lặng.
Đinh Thược Dược:
- Vũ trụ ba chiêu đang ở trong thế yếu, nếu như không có trận pháp gia tăng, căn bản không có cách nào chống lại cùng những cường giả vũ trụ bốn chiều kia. Ở đây có trận pháp tự nhiên thiên nhiên, linh khí thì có thể lấy từ chỗ của Tiểu Bạch cầm tới hồ lô linh khí, nhân thủ cũng đủ.
Nói xong, nàng quay đầu nhìn về phía Trận lão.
Trận lão gật đầu:
- Vậy ta liên bắt đầu.
Đinh Thược Dược khẽ gật đầu và liếc nhìn người áo đen bên cạnh:
- Lời trận lão nói cũng là lời ta nói!
Người áo đen quỳ một gối xuống:
- Tuân mệnh!
Đinh Thược Dược xoay người rời đi!
Khi rời khỏi dãy núi này, Đinh Thược Dược đột nhiên ngừng lại, cách nàng trăm trượng có một nam tử trung niên đang đứng.
Nam tử trung niên này chính là Lệ đết
Lệ đế lạnh lùng nhìn Đinh Thược Dược:
- Ngươi chính là nữ nhân của Dương Diệp?
Đinh Thược Dược mỉm cười:
- Nếu như ta không đoán sai, ngươi chắc không dám đi tìm hắn, cho nên muốn tìm đến người bên cạnh hắn để uy hiếp hắn có đúng không?
Lệ đế nheo mắt lại, trong mắt hoàn toàn không che giấu sát ý.
Đinh Thược Dược khẽ cười nói:
- Lệ đế, ngươi đã từng được coi như là một nhân vật, không ngờ lại rơi vào tình trạng này. Nhưng ta cũng có thể hiểu được, chó nóng còn nhảy tường!
Lệ đế khẽ nói:
- Ngươi còn có gì muốn nói nữa sao?
Đinh Thược Dược mỉm cười, nàng ngẩng đầu nhìn vê phía chân trời, thực lực của nàng không cao lắm, bởi vậy, nàng thậm chí không nhìn thấy được bóng dáng của Dương Diệp.
Nhưng nàng biết Dương Diệp đang ở trong không gian này.
Giờ phút này, trong đầu Đinh Thược Dược xuất hiện từng cảnh tượng khi ở bên cạnh Dương Diệp trước đó.
Đinh Thược Dược nhẹ nhàng gỡ mái tóc vên vành tai:
- Thật ra, ta vẫn nợ ngươi một lời xin lỗi, ta vẫn muốn nói nhưng đáng tiếc vẫn không có cơ hội tốt. Bây giờ... người ta yêu, nếu có kiếp sau, ta chỉ muốn làm nữ nhân của ngươi.
Phía xa, Lệ đế đang muốn ra tay. Âm! Toàn thân Đinh Thược Dược đột nhiên bắt đầu bốc cháy.