Chương 5482: Từng chữ đều giết tâm! (1)
Chương 5482: Từng chữ đều giết tâm! (1)Chương 5482: Từng chữ đều giết tâm! (1)
Thiêu đốt!
Đây là linh hồn cùng cơ thể thiêu đốt!
Đinh Thược Dược biết rất rõ ràng, một khi nàng bị Lệ để bắt sẽ gây bất lợi cho Dương Diệp. Khi đó, Dương Diệp sẽ bị Lệ đế quản chế.
Nàng không muốn chịu nhục, càng không muốn liên lụy Dương Diệp!
Đối với nàng, chết là kết quả tốt nhất.
Đúng lúc này, Lệ để đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Định Thược Dược, một chưởng của hắn đánh về phía nàng.
Một chưởng này cách đỉnh đầu Đinh Thược Dược mấy tấc liên ngừng lại, một áp lực giống như sóng khi ép xuống người nàng, những ngọn lửa này lập tức biến mất. Đinh Thược Dược nhíu mày và nhìn về phía Lệ đế, trong mắt đầy vẻ không hiểu.
Lệ đế khẽ nói:
- Thật hay cho một nữ tử trinh liệt.
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Lúc đầu, hắn thật sự muốn dùng Đinh Thược Dược tới uy hiếp Dương Diệp, hoặc giết Đinh Thược Dược làm cho Dương Diệp cảm nhận được đau khổ thật sự khi mất đi tình cảm chân thành.
Hắn muốn báo thù.
Nhưng trong nháy mắt khi Đinh Thược Dược tự cháy, hắn thay đổi chủ ý.
Bởi vì giờ phút này, hắn đột nhiên cảm thấy mình không phải là mình trước kia nữa.
Trước kia, tuy hắn trốn Thiên Mệnh, nhưng chưa từng làm ra chuyện gì tệ hại, Lệ đế hắn cũng xem thường làm những chuyện đó.
Mà bây giờ, đối mặt với sự mạnh mẽ của Dương Diệp, hắn lại muốn giết nữ nhân bên cạnh để tổn thương Dương Diệp.
Buồn cười! Không đúng, là đáng xấu hổi
Chính hắn cũng cảm thấy có chút đáng xấu hổ trước hành vi của mình.
Hắn là Lệ đế đấy!
Trước khi những lão quái vật này xuất hiện, Lệ đế hắn cũng xem là nhân vật nổi danh ở trong vũ trụ ba chiều!
Lệ đế đi vê phía xa, hắn nhanh chóng đi ra khỏi dãy núi.
Âm! Một khí tức cường đại đột nhiên từ trong cơ thể hắn cuốn ra ngoài, lấy hắn làm trung tâm, cây cỏ bên trong phạm vi mấy vạn trượng đều biến mất sạch sẽ.
Phá Mệnh cảnh!
Lấy tâm phá mệnh!
Lệ đế nhìn cơ thể của mình và cười tự giêu:
- Khổ luyện gân nghìn năm cũng chưa từng đạt được Phá Mệnh, không ngờ được mình cứu một nữ tử lại đạt tới, người xưa thực sự không lừa ta, tu đạo tức là tu tâm!
Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn về phía chân trời và trực tiếp biến mất ở không trung.
Hắn không đi tìm Dương Diệp, mà biến mất ở trong tinh không mịt mờ.
Phá mệnh!
Giờ phút này hắn cũng là một trong những người mạnh nhất của thiên địa, mà giờ phút này, không chỉ có thực lực của hắn phát sinh biến hóa, tâm cảnh càng phát sinh biến hóa cực lớn.
Ánh mắt hắn đã không còn dừng lại ở chút thù hận này nữa.
Rất nhanh, Lệ đế biến thành điểm đen biến mất ở trong tinh không. Trong dãy núi, Đinh Thược Dược nhìn hai tay của mình và đột nhiên cười, sau đó ngôi xuống.
Nàng cứ ngẩng đầu nhìn vào trong tinh không, trên mặt xuất hiện hiện ra nụ cười rạng rỡ không biết đã bao lâu chưa từng xuất hiện qua:
- Hóa ra, ta quan tâm ngươi như vậy...
Trong nháy mắt trước khi chết, nàng mới chính thức phát hiện ra sâu trong nội tâm mình hóa ra để ý người kia như vậy.
Phải nói là vẫn luôn để ý.
Chỉ là, gia tộc từng khiến cho nàng áp chế phần để ý này.
Sau một lát, Đinh Thược Dược bước nhanh về phía xa, bước chân nhẹ nhõm chứ không giống như một Đại quân sư quản lý rất nhiều thế vũ trụ ba chiều lực, giống như một thiếu nữ mới lấy lại được cuộc sống mới.
Giờ phút này, trong nội tâm nàng không còn áy náy cùng áp lực trước kia nữa.
Trong tinh không.
Ở trong mảnh tinh không này, cuộc đại chiến vẫn đang tiếp tục, Diêm Quân đã bị áp chế dưới sự công kích mạnh mẽ của Dương Diệp, mặc dù không có hoàn toàn bị áp chế, nhưng từ cục diện lại thấy được Dương Diệp đã chiếm thượng phong. Dương Diệp liêu mạng, không thể nghi ngờ là có chút khủng khiếp, quan trọng nhất là hắn có Hồng Mông Tử Khí, về phương diện khôi phục cơ thể thì thế gian ít có người có thể so sánh với hắn!
Một cuộc chiến đấu này gần như là một trận chiến đấu lâu nhất của Dương Diệp. Hơn nữa đến bây giờ vẫn không thể phân ra thắng bại.
Trong tinh không, kiếm quang cùng hỏa thần lôi không ngừng chớp hiện.
So với tỉnh không vô tận, kiếm quang này cùng hỏa thần lôi có vẻ nhỏ bé, nhưng mỗi lần chúng tiếp xúc với nhau, cả bầu trời sao sẽ chấn động run rẩy.
Sức người thắng trời!
Mua