Chương 5529: Ta nhân danh kiếm! (2)
Chương 5529: Ta nhân danh kiếm! (2)Chương 5529: Ta nhân danh kiếm! (2)
Rất nhiều thế giới bắt đầu có hiện tượng núi lở đất nứt, trời đất biến sắc!
Bởi vì một kiếm này của Thiên Mệnh đơn thuần là nhằm vào Dương Diệp mà còn nhằm vào tất cả vũ trụ ba
không
chiều!
Phá vũ trụ ba chiều tức là phá kiếm đạo cùng Kiếm Vực của Dương Diệp!
Lúc này, kiếm của Dương Diệp chém ra.
Một thanh kiếm trực tiếp đâm vào trên tia kiếm quang này!
Âm!
Tia kiếm quang của Thiên Mệnh bị ẩm ầm nghiền nát, nhưng Thiên Mệnh lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp, Hành Đạo Kiếm trong tay nàng trực tiếp đâm vào trên mũi kiếm của
Dương Diệp.
ÂmIChư Thiên Vạn Giới trực tiếp rạn nứt, trong chớp nhoáng này, rất nhiều sinh linh bị ảnh hưởng và tử thương vô sối
Trước mặt Dương Diệp, Thiên Mệnh toét miệng cười: - Ngươi lấy chlúng sinh làm đạo, vậy ta lại diệt chúng sinh, diệt đạo của ngươi.
Vừa dứt lời, tay nàng câm Hành Đạo Kiếm đi về phía trước và chợt xoay tròn.
Âm!
Trong nháy mắt, cả ngưcời Dương Diệp trực tiếp bị đẩy lùi đến nghìn trượng, toàn thân hắn từ trên xuống dưới hoàn toàn tách ra, máu tươi không ngừng tràn ra. Cùng lúc đó, không gian trong cả thiên địa bắt đầu nổ tungk, tất cả bản nguyên của vũ trụ ba chiều bắt đầu chậm rãi tiêu tan!
Tuy Thiên Mệnh còn đang ở bên trong đạo, nhưng thực lực của nàng đã không ở bên trong đạo.
Nếu như trước đây nàng muốn tiêu diệt đạo, như vậy hiện tại nàng là muốn phá đạo, cứng rắn phá vỡ đạo này, sau đó diệt đạo!
Đối với nàng, đạo đã từng phá là giả, không sao cả, vậy nàng lại một lần nữa phá thôi! Chẳng qua là đi lại con đường đó một làn nữal
Cho dù là lực của chúng sinh vũ trụ ba chiều gộp chung vào một chỗ vẫn không ngăn cản được Thiên Mệnh!
Phía xa, Dương Diệp lau máu tươi trên khóe miệng, máu của hắn chảy càng lúc càng nhiều, không chỉ có vậy, toàn thân hắn tự nhiên có chút trở nên mờ ảo.
Bây giờ, có thể nói hắn là hóa thân của chúng sinh, hóa thân của Thiên Đạo, Thiên Mệnh tổn thương chúng sinh hư thiên trong vũ trụ ba chiều, thật ra chính là đang tổn thương hắn!
Thiên Mệnh cầm kiếm chậm rãi đi vê phía Dương Diệp, trên mặt nàng vẫn cười nhạt:
- Ngươi nói đúng, ta ở bên trong đạo, nhưng vậy thì tính sao? Đối với ta, ở bên trong hay ở bên ngoài đều không khác nhau.
Hành Đạo Kiếm trong tay nàng bắt đầu chấn động.
Mà vào lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên ở trong không trung:
- Nhưng đối với hắn lại khác!
Thiên Mệnh dừng bước lại và quay đầu. Người nói chính là Tiêu Dao Tử.
Thiên Mệnh hơi cong khóe miệng lên:
- Kiếm tu, tuy ngươi đã tu một loại kiếm đạo vượt qua mức cao nhất, cho dù là ta cũng làm không được như vậy, nhưng ngươi không ngăn cản được ta đâu.
Tiêu Dao Tử khẽ gật đầu:
- Đúng vậy. Hắn đột nhiên nhìn về phía Dương Diệp:
- Ta trợ giúp ngươi!
Theo Kiếm tu vừa dứt lời, một kiếm ý cường đại đột nhiên từ trong cơ thể Kiếm tu cuốn ra ngoài, kiếm ý này trực tiếp tiến vào trong cơ thể Dương Diệp. Cùng lúc đó, một giọng nói vang lên ở trong đầu Dương Diệp:
- Niệm của ngươi chính là niệm của ta, ý của ngươi cũng chính là ý của tal
Âm!
Trong nháy mắt, từ trong cơ thể Dương Diệp có một kiếm ý cường đại đột nhiên phóng lên cao, lao thẳng vào sâu trong tinh không!
Kiếm đạo hữu tình!
Kiếm đạo hữu tình!
Khi Kiếm tu bằng lòng trở thành một phần Kiếm Vực trật tự của Dương Diệp cùng chúng sinh Kiếm Vực, hai loại Kiếm Vực này của Dương Diệp gân như đã đạt tới giới hạn cao nhất của chính mình.
Kiếm đạo của Tiêu Dao Tử vốn là đỉnh phong, hắn bằng lòng tuân theo trật tự của Dương Diệp, bằng lòng trở thành một phần chúng sinh Kiếm Vực của Dương Diệp đã xem như hai loại Kiếm Vực này của Dương Diệp thật sự viên mãn! Bởi vì Tiêu Dao Tử cùng Thiên Mệnh xem như là cùng loại người, thực lực của hắn cũng đã vượt qua đạo!
Có thể nói, Tiêu Dao Tử gia nhập chính là tán thành lớn nhất đối với trật tự Kiếm Vực cùng với chúng sinh Kiếm Vực của Dương Diệp!
Ở đó, Dương Diệp mở mắt nhìn về phía Thiên Mệnh, trong đôi mắt hắn có một biển máu, Dương Diệp bước về phía trước một bước:
- Một ý niệm của ngươi sẽ khiến cho thế gian thương hải tang điền, hôm nay, một ý niệm của ta sẽ khiến cho vũ trụ ba chiều này sinh ra muôn sông nghìn núi!
Vừa dứt lời, hắn đột nhiên biến mất.
Phía xa, Thiên Mệnh toét miệng cười:
- Tốt, tốt, tốt cho ý niệm tạo ra muôn sông nghìn núi, ha ha...
Vừa dứt lời, thân thể nàng đột nhiên run rẩy, trong phút chốc, một luồng kiếm quang từ trong cơ thể chấn động ra.
Giờ phút này, tất cả mọi người có cảm giác tuyệt vọng!
Bởi vì một kiếm này đủ để trấn áp, hủy diệt tất cả vũ trụ ba chiều!
Nhưng chẳng bao lâu, một lực lượng trấn áp kiếm quang này! Kiếm Vực!
Kiếm Vực trật tự! Kiếm Vực chúng sinh!
Trong phút chốc, kiếm của Dương Diệp tới.
Âm!
Phía chân trời, một bóng người trực tiếp bay ra ngoài, bóng đen này chính là Thiên Mệnh!
Thiên Mệnh bay mấy vạn trượng!
Dương Diệp vẫn chưa ra tay, hắn câm kiếm chống vào không trung, trong miệng có máu tươi không ngừng tràn ra.
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Thiên Mệnh, lúc này, Hành Đạo Kiếm trong tay Thiên Mệnh đã vỡ vụn, cơ thể nàng đã trở nên mờ ảo trong suốt!
Cơ thể nàng đã không còn tồn tại!