Chương 636: Chiến đấu (1)
Chương 636: Chiến đấu (1)Chương 636: Chiến đấu (1)
Hai trăm thanh huyền kiếm mang theo ngọn lửa hừng hực tạo thành một kiếm trận vòng tròn trên không, từ trong đó phát ra một sóng nhiệt cùng với kiếm ý khủng bố không ngừng khuếch tán ra, vào giờ phút này, ánh sáng từ kiếm trận này quả thực lấn át cả ánh mặt trời chói chang trên chín tâng trời!
- Tất cả người của Ma tộc mau lùi lại!
- Người của Minh tộc mau lùi lại!
Gần như cùng lúc, hai người Ma Kha và Hồn U cùng quát lên, trong giọng nói của bọn họ rõ ràng kèm theo sự lo lắng, có thể thấy được bọn họ rất e ngại kiếm trận này của Dương Diệp, thậm chí có thể nói là kiêng dè!
Nhìn kiếm trận trên bầu trời, trong ánh mắt Mạc Khinh Ngữ lóe lên vẻ nghiêm túc, nếu chỉ là kiếm trận đơn thuần, cho dù duy trì kiếm ý giết chóc tầng sáu, nàng ta chắc chắn cũng sẽ không để ý như vậy. Thế nhưng kiếm trận này còn có cả linh vật của trời đất! Ở trước mặt linh vật của trời đất này, vỏ kiếm trong tay nàng ta có vẻ như không có tác dụng gì?
Mạc Khinh Ngữ hít sâu một hơi, sau đó từng trận cuông phong đột nhiên xuất hiện xung quanh nàng, tốc độ của trận cuồng phong này càng lúc càng nhanh, mà bóng dáng của Mạc Khinh Ngữ càng lúc càng mở nhạt, đến cuối cùng giống như hòa làm một thể với trận cuông phong kia, trực tiếp biến mất không thấy bóng dáng nữa! Cùng lúc đó từng đường kiếm khí màu xanh xuất hiện xung quanh cuồng phong!
Không chỉ có Mạc Khinh Ngữ, ngay cả Mục Quân kia lúc này cũng tỏ ra nghiêm trọng, đồng thời thứ hắn e dè không phải là kiếm trận, mà là U Minh Quỷ Hỏa, hắn đương nhiên không xa lạ gì với linh vật trời đất này. Trước đây nếu không phải có Nhân Hoàng Ấn, e là hắn đã bị linh vật trời đất này đốt thành tro bụi. Mà bây giờ linh vật trời đất này cộng thêm với kiếm trận, cộng thêm kiếm ý giết chóc tâng sáu, uy lực đó phải được nâng cao tới trình độ nào?
Nghĩ đến đây, Nhân Hoàng Ấn trong tay Mục Quân bắt đầu xoay tròn rất nhanh, trong đó có từng đường kim quang sáng lên, cùng lúc đó chín con rồng năng lượng màu vàng từ trong người Mục Quân phóng lên trời, sau đó xoay quanh phía trên đầu của Mục Quân!
Hai người Ma Kha và Hồn U cũng không còn nhàn rỗi nữa, sau khi tộc nhân của mình lùi hết lại, hai người đều nghiêm túc quan sát kiếm trận kia, sau đó khí đen, ma khí từ trong cơ thể bọn họ xông ra.
Lúc này, hai mắt Dương Diệp đỏ ngầu, kiếm ý sắc nhọn xung quanh hắn đang điên cuồng hoành hành, Dương Diệp nhìn đám người Ma Kha và Mạc Khinh Ngữ với sắc mặt đáng sợ, nói: - Tất cả đều muốn giết ta sao? Vậy thì tới đi!
Lúc này, sắc mặt mọi người có thể nói là cực kỳ khó coi, tuy bọn họ dùng quân bài tẩy của mình mỗi người đều đón nhận một đòn khủng khiếp này, thế nhưng bọn họ lại lộ ra bộ dạng chật vật đó ở trước mặt vô số người, hơn nữa đáng xấu hổ nhất là mấy người bọn họ lại bị một người làm thành ra như vậy!
Đặc biệt là Mạc Khinh Ngữ kia, thân là Kiếm Hoàng ở trước mặt một kiếm tu lại đánh cho thành chật vật như vậy. Chuyện này có thể nói là vô cùng nhục nhã đối với nàng ta! Sắc mặt nàng ta tái nhợt, có vẻ dữ tợn và đáng sợi
Nhưng đúng lúc này hai trăm thanh huyền kiếm vẫn chưa hạ xuống đất kia đột nhiên từ dưới mặt đất phóng lên trời, cùng với nó là một ngọn lửa lớn!
Hắn vừa nói dứt lời, kiếm trận trên bầu trời chợt lao mạnh xuống với tốc độ cực nhanh!
Đám người Ma Kha biến sắc, không ai còn do dự thêm nữa, tất cả đều thi triển ra thủ đoạn của mình!
- Âm!
Kiếm trận hạ xuống đất và lập tức vang lên một trận nổ rung trời, vô số sóng lửa chợt khuếch tán ra Cổ Vực Thành, nó đi qua nơi nào, mặt đất ở đó đều cháy rụi, từng khe nứt lớn không ngừng xuất hiện với xu thế vô cùng kinh người! Nhìn đám người Ma Kha bên dưới chìm trong biển lửa và sóng khí, tất cả mọi người ở trên tường thành hoàn toàn yên lặng, mọi người đều ngây như gà gỗ, trong mắt bọn họ ngoài sự kinh hãi vẫn là kinh hãi. Đây là cảnh tượng do một huyền giả cảnh giới Vương Giả tạo ra sao? Trời ơi, chỉ e là cường giả cảnh giới Linh Giả đỉnh phong cũng không thể tạo ra được! Dương Diệp lại đáng sợ như vậy sao?
Cho dù thế nào, từ trận chiến này, cái tên Dương Diệp chắc chắn sẽ truyên khắp toàn bộ đại lục Huyền Giả.
Nơi nào đó, hai mắt Lạc Tuyết nheo lại, trong con ngươi cũng có vẻ nghiêm trọng, nhỏ giọng nói:
- U Minh Quỷ Hỏa, linh vật đứng thứ tư trong linh vật của Ngũ Hành Hỏa mà lại nằm trong tay hắn, thật sự khiến người ta bất ngời
Dưới Cổ Vực Thành.
Sóng lửa tản đi, một hố sâu to lớn rộng gần trăm trượng xuất hiện trước con mắt kinh hãi của mọi người, hố sâu mười mấy trượng, trong hố hoàn toàn bị đốt cháy hết, vô số ngọn lửa tự cháy trong đó giống như là một hố lửa cực lớn vậy!
Còn người thì sao?
Lúc này mọi người đương nhiên trong hố, tất cả đều vô cùng chật vật, mặt đen thui, quần áo và đồ dùng đều rách rưới, đặc biệt là Mạc Khinh Ngữ còn lộ ra một mảng da trắng như tuyết, đương nhiên quan trọng hơn chính là trong bọn họ không có một ai đứng cải
Lúc này, sắc mặt mọi người có thể nói là cực kỳ khó coi, tuy bọn họ dùng quân bài tẩy của mình mỗi người đều đón nhận một đòn khủng khiếp này, thế nhưng bọn họ lại lộ ra bộ dạng chật vật đó ở trước mặt vô số người, hơn nữa đáng xấu hổ nhất là mấy người bọn họ lại bị một người làm thành ra như vậy!
Đặc biệt là Mạc Khinh Ngữ kia, thân là Kiếm Hoàng ở trước mặt một kiếm tu lại đánh cho thành chật vật như vậy. Chuyện này có thể nói là vô cùng nhục nhã đối với nàng ta! Sắc mặt nàng ta tái nhợt, có vẻ dữ tợn và đáng sợi
Nhưng đúng lúc này hai trăm thanh huyền kiếm vẫn chưa hạ xuống đất kia đột nhiên từ dưới mặt đất phóng lên trời, cùng với nó là một ngọn lửa lớn!
Nhìn thấy cảnh tượng này, đám người Ma Kha nheo mắt lại. Còn muốn nữa sao?
Đương nhiên là muốn nữa rồi!
Dương Diệp đứng ngay mép hố sâu, hai tay khẽ nhấc lên, khống chế hai trăm thanh huyền kiếm kia hợp lại với U Minh Quỷ Hỏa. Vốn dĩ hắn chỉ có thể thi triển Quỷ Thanh kiếm lửa Trận một lần vì dù sao huyền khí của hắn cũng không nhiều như vậy! Thế nhưng lúc này đây Dương Diệp đã bị chọc giận. Nếu những người này đều muốn giết hắn, vậy thì chỉ cần giết tất cả mọi người một lần là đủi
Sau khi phóng ra Quỷ Thanh kiếm lửa Trận một lần, hắn thuận tiện lấy ra cho mình một viên đá năng lượng cực phẩm, dưới tác dụng của đá năng lượng cực phẩm, huyền khí của hắn đã khôi phục một cách điên cuông, mặc dù không khôi phục lại đầy cả vòng xoáy nhưng huyền khí lúc này đã đủ để hắn thi triển Quỷ Thanh kiếm lửa Trận một lần nữa rồi!
Cho dù Quỷ Thanh kiếm lửa Trận không giết được những người này, nhưng Dương Diệp cũng muốn lột một lớp da của bọn họi
Kiếm trận khổng lồ xoay quanh trên bầu trời, vô số tàn lửa văng ra khắp nơi che khuất bầu trời, giống như ngày tận thế đã tới. Từng thanh huyền kiếm xoay tròn với tốc độ cao, trong lúc xoay tròn, sát ý trong kiếm ý không ngừng tỏa ra cùng với ngọn lửa, âm thanh và khí thế kinh người!