Chương 651: Thánh tử! (2)
Chương 651: Thánh tử! (2)Chương 651: Thánh tử! (2)
Huyết Sát Châu!
Nhìn thấy được hạt châu này, Dương Diệp thoáng ngẩn người ra, trước đây bởi vì hạt châu này cắn trả rất lớn lại tiêu hao huyền khí cực lớn, đồng thời bởi vì lo lắng Quỷ Tông, cho nên hắn vẫn để yên không sử dụng, đặt trong vòng xoáy, hắn cũng đã quên sự tôn tại của nó từ lâu. Không nghĩ tới lần này nó lại có thể tự mình xông ra
- Là khí tức giết chóc ở đây thu hút nó sao?
Nhìn thi thể cùng máu tươi đầy đất, Dương Diệp dường như hiểu ra điều gì.
Nhìn thấy hạt châu của Dương Diệp đang hút thi thể cùng màu tươi ở đây, những huyền giả giết chóc lập tức ngừng lại, tuy nhiên bọn họ rất nhanh lại bắt đầu một cuộc giết chóc mới. Có nó, không ai dám động tới Dương Diệp. Đừng nói phía sau Dương Diệp còn có hơn một trăm. huyên giả nhân loại, cho dù không có, bọn họ cũng là không dám động, đúng vậy, người ta chỉ đứng có hơn một trăm vị trí, cũng không phải chiếm tất cả, chỉ có người ngu ngốc hết chỗ nói mới có thể đi động đến đám người Dương Diệp!
Bên ngoài Tiêm Long tháp, Lạc Tuyết chắp hai tay sau lưng, đứng ở cửa tháp. Lúc này ngay tại đây đã không còn bất cứ huyền giả nào ngoài trừ hắn ra.
Đúng lúc này, phía chân trời đột nhiên hiện lên một đám mây đen, tốc độ của đám mây đen cực nhanh, rất nhanh đã đi tới Tiềm Long tháp, nhìn. thấy được đám mây đen này, khóe miệng Lạc Tuyết cong lên nụ cười nhạt, nói:
- Cuối cùng cũng tới rồi sao?
Mây đen tản đi, mấy trăm người che mặt xuất hiện ở phía sau Lạc Tuyết, mấy trăm người đồng thời quì một gối với Lạc Tuyết, cùng kêu lên:
- Ra mắt thánh tử!
Lạc Tuyết hơi gật đầu, nói:
- Đi thôi, nhìn xem bọn thiên tài yêu nghiệt của đại lục Huyền Giả thế nào!
- Dại
Trong Tiềm Long tháp, sau khi Lạc Tuyết dẫn theo mấy trăm người đi vào tâng thứ nhất của Tiềm Long tháp, huyền giả nhân loại ở tâng thứ nhất lập tức ngừng chém giết.
Lạc Tuyết không để ý tới những nhân loại này, ánh mắt hắn chỉ tập trung ở trên người Dương Diệp. Lạc Tuyết nhìn Dương Diệp mỉm cười, nói: - Lại gặp mặt rồi!
Dương Diệp liếc mắt nhìn những người bịt mặt phía sau Lạc Tuyết, sau đó cũng mỉm cười, nói:
- Chúng ta đánh một trận chứ?
Lạc Tuyết lắc đầu, nói:
- Rất xin lỗi, bây giờ ngươi không phải là mục tiêu của ta. Cho dù thực lực ngươi không tệ nhưng vẫn chưa đủ, ngươi không để ý khi ta nói thẳng chứ?
- Để ýI
Dương Diệp mỉm cười, nói:
- Những lời này, ta sẽ tặng lại nguyên xi cho ngươi, yên tâm sẽ không tốn quá nhiều thời gian đâu, dù sao cuối cùng cũng phải đánh một trận, không phải sao?
- Chính xác!
Lạc Tuyết gật đầu nói:
- Hi vọng ngươi không làm cho ta phải thất vọng, dù sao trong số huyền giả Nam Vực, cũng chỉ có người đáng để ta ra tay!
- Ta rất tò mò về thân phận của ngươi!
Dương Diệp đột nhiên nói.
- Không cần tò mò, ngươi sẽ biết nhanh thôi! Lạc Tuyết nói xong câu này lại dẫn theo mọi người phía sau trực tiếp đi đến tâng thứ hai. Sau đó, Lạc Tuyết đi qua nơi nào, từ trong cơ thể hắn có từng dòng điện bắn ra, vô số nhân loại huyền giả có mặt lập tức tan thành mây khói. Khi đám người Lạc Tuyết tiến vào tâng thứ hai , nơi đó lại nhiều hơn năm trăm thi thể.
Đúng lúc này, lại một bóng người bước vào trong Tiêm Long tháp, khi thấy người này, hai mắt Dương Diệp lập tức hơi híp lại, sát ý trong mắt tuôn ra, bởi vì người này không phải là ai khác, chính là Mạc Khinh Ngữ trước đó đã được kiếm linh của vỏ kiếm cổ cứu đi!