Chương 652: Có sao? (T1)
Chương 652: Có sao? (T1)Chương 652: Có sao? (T1)
Chỉ có điều khiến cho Dương Diệp thấy nghi ngờ là cánh tay phải của Mạc Khinh Ngữ đã lành lại, hơn nữa khí chất toàn thân cũng không giống với lúc trước, hắn không nói ra được là có chỗ nào khác, chỉ là có cảm giác mà thôi. Tuy nhiên những điều này không quan trọng, quan trọng là đối phương đã xuất hiện rồi, quan trọng là hôm nay đối phương nhất định phải chết!
Ánh mắt của Mạc Khinh Ngã tập trung ở trên người Dương Diệp, tuy nhiên nàng nhanh chóng thu hồi lại ánh mắt, sau đó đi về phía tầng thứ hai. Nhưng ngay vào lúc này, một đường kiếm quang cắt qua không khí, lập tức đi tới trước mặt Mạc Khinh Ngữ, Mạc Khinh Ngữ nhíu mày lại, một trận gió mát chợt xuất hiện ở trong không trung, trong phút chốc nàng đã có mặt ở lối vào tầng thứ hai trong Tiềm Long tháp!
Giây phút bước vào tâng thứ hai, nàng đột nhiên ngừng lại, sau đó nói:
- Không vội, cuối cùng chúng ta cũng sẽ có một người chết đi, nhưng không phải bây giời
Mạc Khinh Ngữ vừa dứt lời lại lập tức biến mất.
- Không phải bây giờ sao?
Khóe miệng Dương Diệp cong lên, hiện ra một nụ cười lạnh, hắn lại muốn bây giờ hơn.
Dương Diệp thu hồi Huyết Sát Châu, hắn dẫn theo hơn một trăm huyền giả đi về phía tâng hai. Nhìn thấy Dương Diệp đi về phía tầng hai, rất nhiêu huyền giả ở đó lập tức thở phào nhẹ nhõm. Sau khi thấy được sự tàn khốc trong này, bây giờ bọn họ chỉ muốn lặng lẽ ở bên trong này tu luyện. Cho dù chỉ là ở tâng thứ nhất. Nhưng tầng một có Dương Diệp ở đó, từ đầu đến cuối chính là một uy hiếp đối với bọn họ. Dù sao, trong tâng thứ nhất quả thật không có ai địch nổi Dương Diệp!
Bây giờ Dương Diệp đi rồi, vậythì không thể tốt hơn nữa!
Lúc đi tới tâng thứ hai, Huyết Sát Châu trong người Dương Diệp lại bay ra, bởi vì tâng thứ hai thật sự có thể dùng thây phơi khắp nơi để hình dung, ở nơi đó có vô số thi thể, mùi máu tươi nồng đậm khiến cho Dương Diệp cùng huyền giả phía sau không nhịn được ở nhíu mày.
- Vèol
Đúng lúc này, một tiếng xé gió vang lên, đám huyền giả giết người đỏ mắt xuất hiện trước mặt Dương Diệp, sau đó nắm kiếm trong tay bổ xuống đầu Dương Diệp đầy ngoan độc.
Xi
Kiếm quang màu tím chợt lóe lên, đầu của tên huyền giả này lập tức bay ra ngoài. Nhưng rất nhanh lại có tên huyền giả tiếp theo nhào về phía Dương Diệp
Tất cả mọi người ở đó đã giết tới đỏ mắt, ở trong này ngươi không giết người, người khác cũng sẽ giết ngươi; ở nơi đây không có đồng bạn, tất cả mọi người bên cạnh đều là kẻ địch; ở nơi đây ngươi bắt buộc gặp người thì phải giết, bởi vì người khác cũng thế. Ở dưới tình huống như vậy, huyền giả nhân loại tầng hai hoàn toàn nhập ma, trong đầu bọn họ chỉ có một ý nghĩ, đó chính là giết, bởi vì không giết chính là chết!
Sau khi liên tục giết gần trăm tên huyền giả, lúc này một số huyền giả ở đó mới ý thức được có điểm không thích hợp, sau khi nhìn về phía Dương Diệp, nhận ra Dương Diệp đầu óc của bọn họ lập tức tỉnh táo lại. Bọn họ đều tận mắt nhìn thấy được cảnh tượng ngày đó, khi Dương Diệp ở Cổ Vực Thành một mình chiến đấu vưới bốn đại thiên tài tuyệt thế.
Mọi người ngừng lại, sau đó tự động tránh đường cho đám người Dương Diệp. Nói đùa sao, bây giờ bọn họ quả thật không muốn trêu chọc vào Dương Diệp!
Dương Diệp liếc mắt nhìn tất cả mọi người ở đó, sau đó lắc đầu, nói:
- Thật đúng là bi ai, có dũng khí ra tay với đồng loại của mình, nhưng lại không dám ra tay với người của Ma tộc cùng Minh tộc, các ngươi không cảm thấy bi ai sao?
Mọi người im lặng.
Lúc này, một huyền giả hừ một tiếng, nói:
- Ra tay với người của Ma tộc cùng Minh tộc sao? Dương Diệp, ngươi nói ra thì nhẹ nhàng, thực lực của Ma tộc cùng Minh tộc vốn dĩ mạnh hơn chúng ta, hơn nữa bây giờ lại chiếm tiên cơ, chúng ta làm thế nào ra tay với bọn họ được?
- Vậy ngươi lại ra tay với đồng loại của mình?
Dương Diệp nhìn tên huyền giả này, cười lạnh nói:
- Đúng vậy, đánh không lại huyền giả Ma tộc cùng Minh tộc, cho nên các ngươi bổ đồ đao về phía đồng loại của mình, vì đồng loại của mình yếu, các ngươi đấu thắng bọn họ, giết chết bọn họ, các ngươi có thể ở trong này tu luyện, thu được số mệnh, như vậy là đúng sao?
Sắc mặt của tên huyền giả này hơi khó coi, không thể không nói, nghĩ lại hắn phát hiện mình thật sự đúng như lời Dương Diệp nói. Trong lòng hắn có ý nghĩ này. Không chỉ có hắn, thật ra vô số huyền giả nhân loại ở nơi đó, có bao nhiêu người không suy nghĩ như vậy?
- Ta chỉ muốn tu luyện mà thôi!
Lúc này, một huyền giả cay đắng cười nói. - Nhưng bây giờ các ngươi có thể tu luyện sao?
Dương Diệp nói:
- Bây giờ các ngươi dám tu luyện sao? Ở xung quanh các ngươi đều tài kẻ địch, các ngươi dám lơi lỏng một khắc nào không? Các ngươi không dám. Bởi vì chỉ cân các ngươi hoàn toàn thả lỏng, sẽ bị người bên cạnh giết chết. Cũng chính là nói muốn yên tâm tu luyện thì các ngươi phải giết sạch hết người bên cạnh, nhưng các ngươi cảm thấy các ngươi làm được không?