Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 700 - Chương 766: Tôn Giả Cảnh Ngũ Phẩm (1)

Chương 766: Tôn Giả cảnh ngũ phẩm (1) Chương 766: Tôn Giả cảnh ngũ phẩm (1)Chương 766: Tôn Giả cảnh ngũ phẩm (1)

Nữ tử Bách Hoa cung Trước mắt này đang cầm trong tay một chiếc trâm cài đầu bằng gỗ, chiếc trâm cài đầu rất bình thường, chỉ là trâm cài đầu làm từ một khúc gỗ bình thường. Dương Diệp sở dĩ thất thô, là vì hắn. nhận thức chiếc trâm cài đầu này, bởi vì chiếc trâm cài đầu này là hắn năm đó tự tay khắc thành. Hắn lúc ấy khắc hai chiếc, một chiếc đưa cho Tiểu Dao, chiếc còn lại thì đưa cho mẫu thân hắn.

Chiếc trâm trước mắt này chính là chiếc năm đó hắn đưa cho mẫu thân!

Nhìn thấy chiếc trâm này, từng cố sự lại hiện lên trong đầu Dương Diệp.

- Mẹ, đây là con tặng mẹ, chờ con trưởng thành rồi nhất định sẽ mua cho mẹ một cái trâm thật, giống như là loại đeo trên đầu phu nhân của Liễu gia vậy!

- Diệp nhi ngoan, mẹ thích chiếc làm bằng lá này, chiếc phu nhân của Liễu gia đeo trên đầu mẹ không thích đâu.

- Ca, tiểu Dao cũng muốn...

- Được, ca sẽ làm cho muội, chờ nhé, có ngay đây... Trong sân, mắt Dương Diệp dần trở nên ươn ướt, một lúc sau, Dương Diệp bình phục cảm xúc trong lòng, ngẩng đầu nhìn về phía Phượng Hiểu, nói:

- Ngươi là ail

Tuy đối phương là đhệ tử của Bách Hoa cung, nhưng hắn có thể xác định, người trước mắt này không có ác ý với hắn. Bởi vì nữ nhân trước mắt này là người mẫu thân tin tưởng, bằng không mẫu thân cũng sẽ không giao dthứ này cho đối phương!

Có điều hắn không hề buông lòng đề phòng, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, cẩn thận vẫn hơn!

- Ta là sư muội của mẫu thân ngươil

Phượng Hiểuc nói:

- Năm đó ta và nàng ta cùng nhau bái vào Bách Hoa cung, đều là đệ tử nội môn của Bách Hoa cung. Thiên phú của nàng ta cao hơn ta, trở thành đệ tử chân truyền là việc ván đã đóng thuyên. Chỉ đáng tiếc, một lần ra ngoài lịch lãm, nàng ta kết bạn với phụ thân ngươi, sau đó thì gặp phải cảnh vạn kiếp bất phục như hiện tại!

- Mẫu thân ta vì sao đưa thứ này cho ngươi!

Dương Diệp hỏi.

- Bởi vì ta là người duy nhất nàng ta tín nhiệm ở Bách Hoa cung!

Phượng Hiểu chậm rãi bước vê phía Dương Diệp, khi nhìn thấy vẻ mặt đề phòng của Dương Diệp thì lập tức dừng chân, nói:

- Ngươi chắc biết, ta không có ác ý với ngươi, bằng không, lúc trước khi ngươi tử chiến với Phượng Lê, ta nếu xuất thủ, ngươi có cơ hội giữ mạng không?

- Ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của tal

Dương Diệp nhìn thẳng vào đối phương, trong lòng bàn tay không biết từ khi nào lại xuất hiện một viên đá năng lượng siêu phẩm, trong lúc nói chuyện, huyền khí trong cơ thể hắn đã khôi phục hai ba thành. Tuy hắn tin lời nói của đối phương, nhưng hắn sẽ không hoàn toàn tín nhiệm đối phương.

Phải nói rằng chỉ cân là người của Bách Hoa cung thì hắn sẽ không tín nhiệm thật sự.

Nhìn thấy trong mắt Dương Diệp vẫn mang theo vẻ đề phòng, Phượng Hiểu hơi lắc đầu nói:

- Cũng được, ngươi không tin ta, ta hiểu. Mẫu thân ngươi bảo ta tiện thể nhắn cho ngươi, nàng ta bảo ngươi đừng đi cứu nàng ta. Dẫn muội muội ngươi rời xa Nam Vực, vĩnh viễn cũng đừng trở về, trừ khi đạt tới Hoàng Giả cảnh, bằng không không được báo thù cho nàng ta. nếu không nàng ta có biến thành quỷ cũng sẽ không tha thứ cho ngươi!

Tay nắm Long Cốt Kiếm của Dương Diệp lập tức căng cứng, một lúc sau, Dương Diệp nhìn Phượng Hiểu nói: - Ngươi đi đi!

Phượng Hiểu nhướng mày, nói:

- Mẫu thân ngươi bảo ngươi dẫn muội muội rời khỏi Nam Vực, chẳng lẽ ngươi ngay cả lời của nàng ta cũng không nghe theo sao? Ta biết ngươi muốn cứu mẫu thân ngươi, nhưng ngươi có biết nội tình của Bách Hoa cung không? ? Đừng tưởng rằng ngươi có thể trảm sát cường giả Tôn Giả cảnh thì có thể lay động được Bách Hoa cung. Đừng nói là ngươi, cho dù là cộng thêm lực lượng của toàn bộ Kiếm Tông cũng không nhất định có thể lay động được Bách Hoa cung. Ngươi không biết quý trọng sinh mệnh của mình như vậy, chẳng phải là có lỗi với việc mẫu thân ngươi hy sinh bản thân để cứu ngươi và muội muội của ngươi à?

Nói đến đây, Phượng Hiểu dừng tại một chút, thanh âm trở nên nhu hòa hơn, nói:

- Ngươi là người có thiên phú yêu nghiệt nhất mà ta đã từng gặp, với thiên phú của ngươi, ngày sau cho dù không thể trở thành cường giả siêu cấp như tổ sư Kiếm Tông thì cũng nhất định có thể trở thành...

- Khi đó cho dù trở thành cường giả siêu cấp như tổ sư Kiếm Tông thì có ý nghĩa gì nữa?

Dương Diệp cắt ngang lời nói của Phượng Hiểu:

- Khi đó ta cho dù đánh khắp thiên hạ không địch thủ thì cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì cả, bởi vì khi đó mẫu thân đã chết rồi, không phải sao? Đầu tiên cám ơn sự quan tâm của ngươi, CÓ điều ta đã quyết định rồi. Ngươi không cần phải khuyên nữa. Nể tình mẫu thân khuyên người một câu, rời xa Bách Hoa cung đi, trở về cũng chỉ có đường chết mà thôi!

- Ngươi có ý gì!

Phượng Hiểu nhướng mày.

Dương Diệp lắc đầu không nói gì, xoay người bỏ đi.

Đúng lúc này, Phượng Hiểu thân hình khẽ động, nháy mắt đã đi tới trước mặt Dương Diệp, trong cơ thể Dương Diệp huyền khí dũng động, trâm giọng nói:

- Sao?

Nếu đối phương động thủ, vậy tình huống thật sự có chút không ổn, túc này huyền khí trong cơ thể hắn mới khôi phục chưa tới năm thành mà thôi! Có điều hắn cũng không e ngại, phải biết rằng, hắn vẫn còn có hai kiếm nôi!

- Mẫu thân người đã dặn ta, không thể để cho người về Nam Vực, nếu cần thiết thì ta có thể dùng biện pháp mạnh!

Phượng Hiểu trâm giọng nói:
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0