Chương 767: Tôn Giả cảnh ngũ phẩm (2)
Chương 767: Tôn Giả cảnh ngũ phẩm (2)Chương 767: Tôn Giả cảnh ngũ phẩm (2)
- Ta không muốn như vậy, nhưng nếu người cố ý muốn vê Nam Vực vậy thì ta cũng chỉ có thể động thủ mà thôi.
- Ngươi cứ thử xeml
Người lên tiếng không phải là Dương Diệp, mà là An Nam Tĩnh.
Dương Diệp và Phượng Hiếu nhìn về phía chỗ phát ra thanh âm, chỉ thấy An Nam Tĩnh tay cầm Liệt Thiên thương đang chậm rãi bước về phía họ. Trong tay trái An Nam Tĩnh đang xách một cái đầu người, khi nhìn thấy đầu người này, Phượng Hiểu biến sắc, bởi vì đầu người này chính là của Phượng Điệp.
An Nam Tĩnh đi tới bên cạnh Dương Diệp, không nhìn Phượng Lê, thuận tay ném đầu người trong tay đi, nói:
- Ngươi không khiến ta thất vọng!
Lúc này thấy Dương Diệp vẫn còn sống, nàng ta biết, cường giả Tôn Giả cảnh Dương Diệp lựa chọn chắc đã chết.
Nhìn thoáng qua đầu người của nữ tử đó, Dương Diệp nheo mắt, nữ nhân này rốt cuộc làm gì mà chọc giận An Nam Tĩnh vậy, khiến cho ngay cả đầu của nàng ta An Nam Tĩnh cũng muốn chém xuống. Quay đầu nhìn thoáng qua An Nam Tĩnh, Dương Diệp thâm lắc đầu, tuy sớm. đã đoán trước nàng ta có thể thắng được cường giả Tôn Giả cảnh, nhưng lúc này thấy đầu của cường giả Tôn Giả cảnh này, trong lòng hắn vẫn có chút khiếp sợ.
Có điều cũng tốt, nếu đối phương không giết được cường giả Tôn Giả cảnh thì hắn ngược lại sẽ thất vọng.
- Cảm thấy thế nào?
Dương Diệp hỏi.
An Nam Tĩnh biết Dương Diệp hỏi gì, trầm ngâm một thoáng rồi nói:
- Cường giả Tôn Giả cảnh có ưu thế mà chúng ta khó có thể với tới, đó chính là sự hiểu biết về không gian. Có điều, trừ cái này ra thì bất kể là vận dụng huyền kỹ, hoặc là phương diện tốc độ bọn họ đều không có ưu thế gì. Chỉ cần cường giả Linh Giả cảnh có thể lực phá thần thông không gian của Tôn Giả cảnh thì muốn giết họ cũng không phải là quá khó khăn!
An Nam Tĩnh nói rất bình tĩnh, giống như cường giả Tôn Giả cảnh chính là rau cải trắng vậy. Phượng Hiểu ở bên cạnh nghe vậy thì kinh hãi không thôi, nàng ta không ngờ, nữ tử trước mắt này lại trảm sát được Phượng Điệp. Tuy thực lực của Phượng Điệp so với Phượng Lê thì hơi yếu hơn một chút, nhưng nàng ta cũng là Tôn Giả cảnh!
Hơn nữa nghe ý tứ của đối phương, Tôn Giả cảnh giống như cũng chẳng có gì hơn người. Dương Diệp còn đỡ, bởi vì hắn vẫn biết sự khủng bố của An Nam Tĩnh. Quả thật, cho dù là cường giả Tôn Giả cảnh, trừ vận dụng thần thông không gian ra thì phương diện khác, ở trước mặt An Nam Tĩnh chỉ sợ thật đúng là không có ưu thế gì. Ba chữ chân ngôn của An Nam Tĩnh hắn đã tự mình lĩnh giáo qua, hơn nữa khi đó đối phương còn chưa thi triển toàn lực!
Tóm lại An Nam Tĩnh rất khủng bố, không thể dùng lẽ thường để luận.
Kỳ thật Dương Diệp chưa hề nghĩ, hắn kỳ thật cũng như An Nam Tĩnh, hai người bọn họ đều không thể dùng lẽ thường mà luận.
Lúc này, An Nam Tĩnh đột nhiên nhìn vê phía Phượng Hiểu ở bên cạnh, nhướn mày, chiến ý mười phần, nói:
- Đánh một trận nhé?
Ở bên cạnh, khóe miệng Dương Diệp giật giật, nữ nhân này thật sự là giết chóc thành nghiện rồi à? Mà Phượng Hiếu thì nhướng mày, là cường giả Tôn Giả cảnh, nàng ta đương nhiên là có có ngạo khí và tôn nghiệm của nàng ta, một Huyền giả Linh Giả cảnh không ngờ giáp mặt khiêu chiến nàng ta, đây là đang khinh thị nàng ta à? Huyền khí trong cơ thể dùng động, đang chuẩn bị động thủ thì lúc này Dương Diệp lại chắn giữa hai người.
Dương Diệp nhìn Phượng Hiểu, nói:
- Người đi đi! Đối phương dù sao cũng là người mẫu thân tin tưởng, hơn nữa đối phương không có ác ý, cho nên hắn thật sự không muốn đối phương phải chết ở trong tay An Nam Tĩnh.
- Người cho rằng nàng ta có thể giết ta à?
Phượng Hiểu trầm giọng nói, bị một Huyền giả Linh Giả cảnh khiêu khích, nếu không phải nể mặt Dương Diệp thì nàng ta đã sớm động thủ rồi.
- Nàng ta thật sự có thể giết được ngươi đói
Dương Diệp nói:
- Biết Võ Thần không? Nàng ta chính là Võ Thân đó, thanh trường thương trong tay nàng ta chính là Liệt Thiên thương cho dù là trời cũng phải nứt trong truyên thuyết. Còn nữa nàng ta nắm giữ sáu loại ý cảnh, hai mươi hai loại truyên thừa của Võ Thần, ngươi cảm thấy nàng ta có thể giết được ngươi hay không?
An Nam Tĩnh nhìn Dương Diệp với vẻ bất mãn, thâm nghĩ Dương Diệp nhiều chuyện, có điều nàng ta lại không lên tiếng nói muốn động thủ. Bởi vì nàng ta đã phát hiện, nữ nhân trước mắt này tựa hồ có chút quan hệ với Dương Diệp.
Nghe thấy lời nói của Dương Diệp, sắc mặt Phượng Hiểu thay đổi. Võ Thân, danh xưng này đại biểu cho cái gì thì nàng ta đương nhiên biết, còn cả Liệt Thiên thương trong truyền thuyết, đó chính là tôn tại siêu việt đạo khí, còn nắm giữ sáu loại ý cảnh, hai mươi hai loại Võ Thần truyền thừa.
Lúc này Phượng Hiểu đã biết Phượng Điệp Vì sao phải chết.
Đừng nói Phượng Điệp, sợ rằng cho dù gà nàng ta đối chiến, nếu không biết vê con bài chưa tật của đối phương, dưới tình huống lơ là khinh địch, cũng rất có khả năng bị đối phương trảm sát.
Võ Thần, Kiếm Hoàng các đời hình như chỉ có hai đoại người này là có thể khiêu chiến vượt giai. Mà hiện tại, hai foại người này đều đang xuất hiện ở trước mặt nàng ta.
Chỉ là Võ Thần và Kiếm Hoàng không phải là kẻ địch số mệnh sao? Võ Thần này Vì sao phải muốn giúp Dương Diệp?
- Nể tình mẫu thân ta, khuyên ngươi một câu cuối cùng, hiện tại rời khỏi Nam Vực, rời khỏi Bách Hoa cung đi. Ta không thể nói với ngươi vì sao, chỉ muốn khuyên vậy mà thôi. Muốn tin hay không thì tùy ngươi.
Dương Diệp hờ hững nói. Nếu không phải nể mặt mẫu thân, hắn cùng với An Nam Tĩnh hai người liên thủ, nữ nhân trước mắt này hẳn phải chết không nghỉ ngờ gì nữa.
Có điều hắn biết, nếu hắn thật sự làm như vậy, ngày sau cứu được mẫu thân rồi, khẳng định sẽ khiến mẫu thân áy náy trong lòng. Còn nữa, nữ nhân trước mắt này là đến để báo tin, hắn nếu động thủ, lương tâm sẽ cắn rứt. Tuy hắn tùy tâm sở dục, nhưng hắn làm người vẫn có điểm mấu chốt!
Phượng Hiểu nhìn Dương Diệp và An Nam Tĩnh, trầm mặc một lúc, sau đó nói:
- Ta biết, các ngươi khẳng định còn có con bài chưa lật khác. Chỉ là, ài... Cũng được, việc này ta không quản nữa. Đúng rồi, phía sau có cường giả Nguyên Môn, đệ tử của Quỷ tông và Bách Hoa cung ta không thể so được với họ, tuy bọn họ chỉ có một cường giả Tôn Giả cảnh, nhưng tên cường giả Tôn Giả cảnh đó lại là Tôn Giả cảnh ngũ phẩm, hơn nữa còn từng là đệ nhất trên Thanh Vân bảng. Hai người các ngươi ngàn vạn lần đừng có đi khiêu chiến hắn, phải biết rằng, hắn từng nhờ giết địch hơn cấp mà nổi danh đó.
Nghe thấy lời nói của Phượng Hiểu, lông mày Dương Diệp bất giác nhíu lại.
Giả cảnh ngũ phẩm, có chút khó giải quyết đây!