Chương 864: Át chủ bài! (1)
Chương 864: Át chủ bài! (1)Chương 864: Át chủ bài! (1)
Thời gian không ngừng trôi qua, sắc mặt của Dương Diệp dần dần tái nhợt. thu phục Kiếm Nô Tôn Giả cảnh còn khó hơn hắn tưởng tượng, bởi vì Tôn Giả cảnh linh hôn cùng ý chí không phải huyền giả Linh Giải cảnh có thể so sánh được. Tuy lúc này Tiểu Hồng chỉ là khôi lỗi không có chú ý chủ quan, hành vi phản kháng của nàng cũng chỉ là hành vi tiềm thức, mà không phải có ý thức phản kháng, cho nên, tuy có thể tạo thành phiên toái cho Dương Diệp nhưng vấn đề cũng không lớn!
Một giờ sau.
Dương Diệp đột nhiên ngồi xuống đất, mà Tiểu Hồng chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt tịch mịch không có một chút sắc thái. Tiểu Hồng chậm rãi đi đến trước mặt Dương Diệp, sau đó quỳ trước mặt Dương Diệp, cung kính nói:
- Bái kiến kiếm chủ!
Dương Diệp tươi cười vui vẻ, tuy quá trình có chút gian nan, nhưng mà hắn cuối cùng vẫn thành công. Từ giờ trở đi, hắn tương đương với cÓ tay chân Tôn Giả cảnh Tam phẩm. Đương nhiên, đây không phải trọng yếu nhất, trọng yếu nhất là Dương Diệp nhìn thấy hi vọng, nếu hắn hiện tại đã có thể thu phục huyền gia Tôn Giả cảnh, vậy hắn tự nhiên có thể thu phục thêm tay chân Tôn Giả cảnh.
Tốt nhất là nuôi một nhóm lớn tay chân Tôn Giả cảnh.
Nửa ngày sau, Dương Diệp khôi phục huyền khí, sau đó mang hộp kiếm trên lưng và cùng Tiểu Hồng đi ra huyệt động.
Hắn biết rõ, những người đuổi giết hắn chưa rời đi, bởi vì thường cách. một đoạn thời gian, hắn ở trong huyết động cảm nhận được có người đang dò xét.
Đột nhiên, trên bầu trời xa xa xuất hiện một bóng đen lướt qua.
Dương Diệp thu hồi ánh mắt, sau đó liếc mắt nhìn Tiểu Hồng, Dương Diệp cười quỷ dị, hiện tại, những người kia còn không biết Tiểu Hồng đã không phải Tiểu Hồng trước kial
Thân thể Dương Diệp biến mất, chỉ còn lưu lại Tiểu Hồng.
Rất nhanh, người kia xuất hiện đối diện với Tiểu Hồng.
- Vì sao ngươi còn ở lại nơi này?
Người tới khó hiểu nhìn Tiểu Hồng, vài ngày trước đó, không biết tại sao An gia đột nhiên hạ mệnh lệnh bảo những sát thủ An gia rời đi. Hắn không nghĩ tới, Tiểu Hồng vẫn còn chưa đi.
- Ta phát hiện tung tích của hắn!
Đột nhiên Tiểu Hồng nói.
- Ah? Sắc mặt người tới rất vui vẻ, nói:
- Ở đâu?
Năm người bọn họ gần như đã tìm khắp phiến sơn mạch này một lần, nhưng mà đều không có phát hiện hành tung của Dương Diệp, mấy ngày qua, bọn họ đã sắp nổi giận.
- Ở đây!
Đột nhiên, tay phải của Tiểu Hồng nắm chắc người áo đen kia, quát:
- Không Gian Tù Lungl!
Không gian chung quanh người áo đen cứng lại, sắc mặt người áo đen thay đổi, hắn quát:
- Người làm cái gì!