Chương 865: Át chủ bài! (2)
Chương 865: Át chủ bài! (2)Chương 865: Át chủ bài! (2)
Nói xong, hắn đang chuẩn bị phá vỡ Không Gian Tù Lung, mà đúng lúc này, một sợi dây thừng màu vàng xuyên thấu không gian, trực tiếp quấn lên người của hắn, huyền khí trong người của người áo đen trì trệ, người áo đen kinh hãi gần chết, quát:
- Ngươi đang làm cái gì, không sợ Đỉnh Hán Đế Quốc điên cuồng trả thù sao? Mau thả ta ral
Một tia sáng lóe lên, giọng nói của người áo đen dừng lại. Hắn không thể tưởng tượng nổi cúi đầu nhìn ngực của mình, lúc này trên ngực hắn. xuất hiện một cái kiếm động. Nếu như chỉ là một kiếm động, hắn không quan tâm loại thương thế này, nhưng vấn đề là trong kiếm động còn có một đám kiếm ý tùy ý phá hư.
Qua hai giây sau, ngũ tạng trong người hắn bị kiếm ý phá tan nát.
Rất nhanh, ánh mắt người này ảm đạm.
Dương Diệp xuất hiện trước mặt người áo đen, phải tay khẽ vây, Phược Tiên Thằng bay lên cánh tay của hắn. Liếc mắt nhìn Phước Tiến Thắng, Dương Diệp mỉm cười, đây là thứ tốt, Tôn Giả cảnh cũng không thể giãy giụa thoát ra được. Đương nhiên, nếu như là bình thường, sát thủ Tôn Giả cảnh tự nhiên sẽ không dễ dàng bị Phước Tiên Thằng trói lại như vậy.
Cho nên, Không Gian Tù Lung của Tiểu Hồng cũng có công lao không thể bỏ qua. Cả hai kết hợp, tăng thêm đánh bất ngờ mới có thể giết sát thủ Tôn Giả cảnh Tứ phẩm không có cơ hội hoàn thủ!
Cất kỹ Phước Tiến Thắng, tay phải Dương Diệp vung lên, hắn giao thi thể sát thủ Tôn Giả cho kiếm linh. Ngẩng đầu nhìn bốn phía, Dương Diệp hít sâu một hơi, trong mắt tràn đầy vui vẻ. Bởi vì hắn hiện tại phát hiện, muốn lưu tất cả sát thủ tại nơi này cũng không khó!
Một giờ sau, bên người Dương Diệp lại xuất hiện một người, người này chính là sát thủ Tôn Giả cảnh vừa bị hắn giết. Sát thủ Tôn Giả cảnh này tên là Mạc Danh Kihm, Tôn Giả cảnh Tứ phẩm, làm cho Dương Diệp ngoài ý muốn chính là sát thủ này không có trí nhớ, người sát thủ này chỉ có ký ức đi vào Cổ Vực thành mà thôi, trưdớc đó, trống rỗng!
Làm cho Dương Diệp muốn dò la lai lịch cùng với điều tra tình huống bên người La Tuấn cũng không được. Hắn biết rõ, những người này cnhất định là sát thủ do Đỉnh Hán Đế Quốc bí mật bồi dưỡng, trí nhớ những người này nhất định đã bị Đỉnh Hán Đế Quốc xóa đi, mục đích, tự nhiên là sợ những người này rơi vào tay của người có tâm, bạo lộ bí mật của Đỉnh Hán Đế Quốc!
- Ngay cả cường giả Tôn Giả cảnh cũng bị đối đãi như thế, xem ra thực lực Đỉnh Hán Đế Quốc còn mạnh hơn ta suy nghĩ! Khó trách dám thả ra hào ngôn thống nhất đại lục.
Sắc mặt Dương Diệp ngưng trọng, Đỉnh Hán Đế Quốc là quái vật khổng lồ, hắn càng tiếp cận, càng phát hiện đối phương khủng bố.
- Ha ha, mình bây giờ nghĩ những việc này có thể làm được gì! Chẳng lẽ mình có thể đầu hàng đối phương hay sao! Dương Diệp lắc đầu, sau đó thân hình khẽ động, hắn mang theo hai người biến mất tại chỗ.
Hiện tại hắn đã chống lại Đỉnh Hán Đế Quốc, song phương có khả năng hoà giải sao? Tự nhiên là không có, đã không có, hắn nghĩ nhiều như vậy thì có ý nghĩa gì. Hắn hiện tại cần làm chính là đánh giết đám sát thủ này, tốt nhất là giết bọn họ xong lại luyện thành Kiếm Nôi
Trước ngày hôm nay, Dương Diệp cảm thấy vỏ kiếm Kiếm Hoàng là gân gà, bởi vì vỏ kiếm Kiếm Hoàng trừ tăng phúc kiếm ý của hắn, có thể khắc chế huyền kiếm ra, còn lại nó không có tác dụng gì. Mà hai thứ này với hắn mà nói cũng không phải quá trọng yếu. Nhưng mà hiện tại, hắn phát hiện, vỏ kiếm Kiếm Hoàng rất biến thái.
Có thể luyện cường giả Tôn Giả cảnh thành Kiếm Nô, việc này không biến thái hay sao? Đương nhiên, việc này cũng có hạn chế, kiếm linh không sao, việc này có quan hệ tới thực lực của hắn. Với cảnh giới của hắn hiện tại, hắn tối đa chỉ có thể khống chế mười tên Kiếm Nô, hắn không có thực lực khống chế nhiều hơn.
Nhưng đối với Dương Diệp mà nói việc này cũng rất không tồi. Mười tên Kiếm Nô, nếu như đều là Tôn Giả cảnh, vậy cũng tương đối khủng bố. Dù sao đại lục hiện tại, cường giả Hoảng Giả cảnh không thể ra tay với hắn.
Rất nhanh, Dương Diệp lại tìm được một tên sát thủ Tôn Giả cảnh. Nhìn thấy tên sát thủ Tôn Giả cảnh kia, Dương Diệp cười lạnh. Hiện tại hắn nhìn thấy những sát thủ Tôn Giả cảnh kia tương đương với tay chân siêu cấp, hắn tự nhiên cao hứng.
- Dương Diệp!
Sát thủ Tôn Giả cảnh nhìn thấy Dương Diệp, đồng tử co rụt lại, sau đó hắn nhìn sang Mạc Danh Kim cùng Tiểu Hồng, nói:
- Các ngươi...
Dương Diệp không có thời gian nói nhảm với đối phương, tay phải hơi run lên, Phược Tiên Thằng hiện ra, hóa thành một tia sáng màu vàng bay thẳng về phía sát thủ Tôn Giả cảnh.
Đạo khí!
Sắc mặt tên sát thủ thay đổi, hắn đang chuẩn bị động thủ, mà lúc này, đột nhiên có hai giọng nói vang lên:
- Không Gian Tù Lung! - Không Gian Tù Lung!