Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 938 - Chương 1004: Cuộc Chiến Bắt Đầu (1)

Chương 1004: Cuộc chiến bắt đầu (1) Chương 1004: Cuộc chiến bắt đầu (1)Chương 1004: Cuộc chiến bắt đầu (1)

Sau khi Dương Diệp xuất hiện, cả tòa di tích lớn vốn sừng sững trong tâm mắt mọi người lại lập tức biến mất. Cảnh tượng như vậy làm cho mọi người càng tin tưởng Dương Diệp đã thu được truyên thừa của di tích Thánh Giả. Nói cách khác, tất cả bảo bối của Lưu Vân Thánh Giả đều rơi vào trong túi của Dương Diệp!

Ngoại trừ đám người An Nam Tĩnh ra, khi gần như tất cả huyền giả ở đó nhìn về phía Dương Diệp, ánh mắt đều không tốt. Ba đội ngũ Ma tộc cùng Hoàng Kim Thần Long và cả La Tuấn càng không che giấu sát ý.

Ân oán giữa Dương Diệp cùng đám người La Tuấn thế nào, bọn họ không muốn để ý tới. Nhưng một mình Dương Diệp lại muốn chiếm hết toàn bộ bảo bối của Lưu Vân Thánh Giả, bọn họ sao có thể cam tâm được?

Tuy nhiên, bởi vì ngại trước thực lực mà Dương Diệp đã thể hiện ra trước đó, tạm thời vẫn chưa có người nào dám xông lên đầu tiên!

Dương Diệp nhìn mọi người và khẽ cười, sau đó trong đầu hắn vừa suy nghĩ, Cửu U kiếm Vũ đã xuất hiện ở phía sau lưng. Cùng lúc đó, U Minh Quỷ Hỏa và Thanh Vân Tử Điện cũng xuất hiện ở hai bên trái phải của hắn. Hắn giơ tay nắm chặt, Thuấn Không Kiếm đã xuất hiện ở trong tay phải.

Dương Diệp nắm Thuận Không Kiếm và chậm rãi đi ra. Hắn cứ đi một bước, kiếm ý trong cơ thể hắn lại bạo phát ra thêm một tầng sắc bén, khi đi đến bước thứ tám, xung quanh Dương Diệp đã bị kiếm ý tâng tám tàn sát bừa bãi, rất nhiều người còn bị kiếm ý này ép cho không dám nhìn thắng!

Dương Diệp dừng bước, nhìn lướt qua những huyền giả tán tu kia, nói:

- Ngày hôm nay là ân oán giữa ta với La Tuấn, nếu như các ngươi dám nhúng tay vào, ta không chết, đến lúc đó nhất định phải thăm hỏi tông môn cùng gia tộc các ngươi. Đến lúc đó, ta sẽ không tha cho cả chó gà của tông môn cùng gia tộc của các ngươi. Nếu ta chết, các ngươi cũng đừng cao hứng, có người vẫn sẽ thay ta đi hoàn thành chuyện này!

Nghe được Dương Diệp nói vậy, những huyền giả tán tu kia biến sắc. Bọn họ ở đây chỉ mong làm một ngư ông được lợi, nhưng bây giờ Dương Diệp nói như vậy, rất nhiều tán tu trong đó lập tức có ý định lùi lại. Thực lực của Dương Diệp đã là điều không thể nghi ngờ nữa. Ở trước mặt hắn, tông môn không có cảnh giới Hoàng Giả lại giống như bầy dê ở trước mặt con sói đói, gân như không có sức chống cự! Cho dù bảo tàng Lưu Vân Thánh Giả có mê người, nhưng cũng phải có mạng dùng mới được chứ!

Có rất nhiều tán tu đã rời đi, nhưng vẫn có rất nhiều tán tu ở lại, bảo tàng quá mê người khiến bọn họ bí quá hoá liều lựa chọn không rời đi!

Một tán tu run rẩy đi ra, nhìn Dương Diệp, nói:

- Dương Diệp, mọi người ngàn dặm xa xôi tới đây cũng chỉ vì bảo vật của Lưu Vân Thánh Giả. Hiện tại, ngươi lại nuốt lấy tất cả, lẽ nào ngươi không sợ no quá à? Ta cũng không nói nhiều lời vô ích, ngươi giao một phần bảo vật ra cho chúng ta, chúng ta lập tức rời đi, không để ý tới ân oán giữa ngươi cùng La Tuấn nữa, ngươ ithaasy tn?

Nghe được tên tán tu này nói vậy, rất nhiều tán tu khác vội vàng phụ họa.

- Ngươi tính là thứ gì chứ?

Dương Diệp hừ lạnh một tiếng, bấm tay và bắn ra, một luồng kiếm khí bắn ra, tên tán tu kia còn chưa kịp phản ứng đã bị kiếm khí xuyên thủng mi tâm, lập tức ngã trên mặt đất.

- Xôn xaol

Rất nhiều tán tu vừa giận lại vừa sợ nhìn Dương Diệp. Bọn họ không nghĩ tới Dương Diệp tự nhiên ra tay giết người. Trong giây lát, cho dù tức giận, nhưng trong lòng bọn họ phần nhiều chính là sợ hãi. Bởi vì tên tán tu đã chết kia là một cường giả cảnh giới Tôn Giả, nhưng hắn thậm chí không đỡ nổi một chiêu của Dương Diệp!

Rất nhiều tán tu không cân suy nghĩ đã xoay người rời đi, không bao lâu, huyền giả tán tu chỉ còn lại có hơn mười người.

Dương Diệp liếc nhìn hơn mười người tán tụ này nhưng không để ý tới bọn họ. Hắn nhìn vê phía đám người của Ma tộc cùng Hoàng Kim Thần Long Tộc, nói:

- Xem ra các ngươi cũng chuẩn bị đánh cướp ta sao? Hoàng Kim Long, ta nói người đấy, kẽ nào người quên Long Hoàng đã thông báo với người thế nào rồi sao? Đừng gây phiền phức cho ta chứ?

Vẻ mặt đại hán mày rậm có chút khó coi, hừ lạnh một tiếng và nói:

- Long Hoàng căn dặn, ta tất nhiên hiểu rõ, không cần phải ngươi tới nói nhiều. Người vẫn nên quan tâm nhiều hơn tới bản thân mình đi. Ta thật ra muốn xem thử, cường giả cảnh giới Hoàng Giả không ra tay, ngày hôm nay người sẽ sống thể nào!

Dương Diệp khẽ gật đầu, sau đó liếc mắt nhìn lên không trung, nói:

- Ta nhìn thấy rõ ràng, đây chính là Hoàng Kim Thần Long Tộc ngươi tới gây sự với ta, đợi lát nữa khi giết rồng, ta chắc chắn sẽ không nương tay!

- Nếu như ngươi có bản lĩnh thì cứ tàn sát đi.

Trong bầu trời truyên đến giọng nói của Long Hoàng.

Dương Diệp cười lạnh và nhìn lướt qua đám người Long tộc cùng Ma tộc, trong mắt lóe lên một tia sát ý.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0