Chương 1005: Cuộc chiến bắt đầu! (2)
Chương 1005: Cuộc chiến bắt đầu! (2)Chương 1005: Cuộc chiến bắt đầu! (2)
- Được lắm, Dương Diệp, ngươi cũng đủ uy phong đấy!
La Tuấn vẫn không nói gì, lúc này đột nhiên nói:
- Bây giờ lại có một con đường ở ngay trước mặt người, giao ra Càn Khôn Đồ, người thuần phục ta, để ta hạ cấm chế linh hồn cho ngươi, ta có thể thả cho ngươi một con đường sống. Nếu không, ngày hôm nay chính là lúc người phải chết. Hãy tin tưởng ta, ngày hôm nay không ai có thể cứu được người đâu!
Ánh mắt Dương Diệp nhìn lướt qua đoàn người sau lưng La Tuấn, sau đó lập tức cười nói:
- La Tuấn, ngươi thật sự rất đáng thương. Bởi vì sự tự tin của người đều xuất phát từ người ngoài, mà không phải là bản thân người. Ta thật sự không hiểu, vì sao ông trời lại chọn người làm Nhân Hoàng? Ngươi xem lại bản thân ngươi, ngươi cảm thấy bản thân người xứng đáng để khống chế vạn vực sao?
- Thế nào, bây giờ Dương Diệp ngươi cũng thích chơi trò miệng lưỡi sắc bén như vậy à?
La Tuấn khẽ nói.
Dương Diệp cười nói:
- Cũng đúng, nói nhiều với ngươi thật sự không có ý nghĩa gì. Nếu như vậy, ngươi tới đi! Nói xem, lân này ngươi lựa chọn để thuộc hạ của ngươi từng người lên một đấu một với ta, hay là lựa chọn để tất cả đám người sau lưng ngươi cùng lên? Ta nghĩ, lần này ngươi chắc chắn không dám để bọn họ một đấu một với ta đâu, ha ha...
Dương Diệp cười với vẻ không kiêng nể gì cả. Hắn nhìn đám người La Tuấn, trong mắt đầy vẻ khinh thường, dường như đám người kia ở trong mắt hắn chỉ là một đám dê đợi làm thịt vậy!
- Hắn rốt cuộc muốn làm cái gì vậy!
Ân Huyên Nhi nhìn Dương Diệp tức giận nói:
- Hắn làm như thế là cố ý chọc giận đám người La Tuấn sao?
An Nam Tĩnh nói:
- Hắn đã nổi sát tâm, La Tuấn muốn giết hắn, thật ra, hắn cũng muốn giết La Tuấn.
- Nhưng phía sau La Tuấn có hơn hai mươi cường giả siêu cấp đấy!
Ân Huyên Nhi nói:
- Gần như mỗi người đều có thể lấy một địch mười người cùng cấp. Lẽ nào hắn cho rằng bản thân đã thật sự vô địch rồi sao?
- Hãy chờ xem, nếu hắn dám ra đây đối mặt với đám người La Tuấn thì nhất định có nắm chắc! An Nam Tĩnh nói, chẳng qua trong đôi mắt nàng lại hiện lên một sự lo lắng. Bởi vì đừng nói Dương Diệp chỉ có một mình, cho dù nàng cùng Dương Diệp liên thủ, cũng không thể đối đầu được với hơn hai mươi cường giả siêu cấp. Hai mươi mấy cường giả cảnh giới Tôn Giả cửu phẩm này không có khả năng là loại tán tu bình thường, một kiếm lại có thể giết được một người đâu!
La Tuấn lắc đầu, nói:
- Dương Diệp, ta thật sự không nghĩ ra, vì sao đến bây giờ mà ngươi vẫn có tự tin như vậy? Hoặc nói, ngươi cho rằng Yêu Hoàng có thể cứu ngươi sao? Nói thật cho ngươi biết, đế quốc Đỉnh Hán ta đã có cường giả ở bên ngoài chuẩn bị sẵn sàng ngăn chặn Yêu Hoàng này. Cho nên, bây giờ ngươi không có núi dựa ưb, hiểu chưa?
Dương Diệp nói:
- Ngươi nghĩ ta là ngươi, bất cứ việc gì cũng cân phải có chỗ dựa vững chắc à? Ngươi đừng nói nhảm nữa. Hãy bảo đám chó săn của ngươi cùng lên đi!
Vẻ mặt La Tuấn lạnh lẽo, nói:
- Muốn chết vậy không cần sống nữa làm gì!
Nghe vậy, đám người phía sau La Tuấn thoáng di chuyển, nhanh chóng lao về phía Dương Diệp. Tốc độ của bọn họ nhanh như tia chớp, khí tức mạnh mẽ như rồng như hổ, hai mươi cường giả siêu cấp vừa ra tay, lại làm cho đám người An Nam Tĩnh prbieens sắc!
Nhìn hai mươi người này xông tới, trên gương mặt Dương Diệp lóe lên vẻ hung ác.