Chương 1010: Trời Cao Bất Dung: Thiên Phạt! (1)
Chương 1010: Trời Cao Bất Dung: Thiên Phạt! (1)Chương 1010: Trời Cao Bất Dung: Thiên Phạt! (1)
Bên trên đám mây, gương mặt La Thiên hiện ra nụ cười, nói:
- Triệu Trường Vân cũng không tệ lắm, trong thời gian ngắn như vậy mà đã nắm được Đông Vực. Ha hả, Tín Ngưỡng Chi Lực của hai vợc cộng thêm Nhân Hoàng kiếm, cho dù là cường giả Hoàng Giả cảnh sơ cấp cũng có thể giết chết. Yêu Hoàng, đầu tư của người nhất định sẽ thật bại!
Sắc mặt Yêu Hoàng hờ hững, không nói gì, chỉ là ánh mắt dừng lại trên người Dương Diệp, trong mắt có một chút lo âu. Nếu như Dương Diệp không đầu lại La Tuấn, vậy Dương Diệp thực sự có thể sẽ chết ở nơi này. Bởi vì có La Thiên ở đây, hắn căn bản không có cách nào ra tay giúp đỡ. Nói cách khác, Dương Diệp sống hay là chết, hoàn toàn phải dựa vào bản thân hắn!
Dương Diệp còn con át chủ bài không?
Con át chủ bài của hắn có thể chống lại La Tuấn không?
Vào giờ phút này, trong lòng mọi người đều rất tò mò.
La Tuấn tiện tay vung vẩy Nhân Hoàng kiếm trong tay, sấm gió chớp động, không gian rung động từng đợt, Nhân Hoàng kiếm nhắm thẳng vào người Dương Diệp, nói:
- Dương Diệp, không phải người vẫn luôn muốn đấu một mình với ta sao? Hôm nay, ta sẽ cho ngươi cơ hội này, xuất kiếm của ngươi ra, chúng ta một đầu một, yên tâm, ta sẽ không để người chết quá nhanh!
Nhìn luông không khí màu trắng cuôn cuộn trên không trung không ngừng bay tới chỗ La Tuấn, Dương Diệp vung tay phải lên, một ảnh kiếm bắn nhanh về phía những luồng không khí màu trắng kia nhưng mà ảnh kiếm còn chưa tiếp xúc với luồng không khí màu trắng đã bị một sức mạnh vô hình đánh tan trong nháy mắt. Tiếp theo, trên đỉnh đầu Dương Diệp xuất hiện một tia sấm sét đánh xuống vị trí của hắn!
Sắc mặt Dương Diệp trâm xuống, Thanh Vân Tử Điện thay đổi nhanh chóng, hóa thành vô số luồng điện đánh tới những tia chớp kial
- Âm!
Chân trời vang lên một tiếng nổ kinh thiên, vô số luồng điện giống như sao băng rơi khắp bốn phía, khiến vô số huyền giả kinh hãi!
- Ha ha...
Lúc này, La Tuấn phá lên cười lần nữa, nói:
- Dương Diệp, số mệnh của ta được trời đất thừa nhận, được trời đất phù hộ, chỉ dựa vào sức mạnh như con kiến hôi của ngươi cũng muốn đối nghịch với trời cao hay sao? - Ngươi nói nhảm thực sự nhiều quái
Giọng nói của Dương Diệp vừa mới vang lên, cơ thể cũng đã xuất hiện ở trước mặt La Tuấn, cùng lúc đó, Trì Phong trong tay đâm tới cổ họng của La Tuấn. Chẳng qua là khi Trì Phong còn cách cổ họng La Tuấn vài centimet, một dòng không khí màu trắng đột nhiên bạo phát ra từ trong cơ thể La Tuấn, sau đó đẩy Dương Diệp ra xa hơn mười mấy trượng!
- Còn chiêu gì nữa không? Đừng nói ta chưa cho ngươi cơ hội, cứ triển khai hết đi!
Trên mặt La Tuấn lộ ra nụ cười giêu cợt. Sở dĩ lúc này hắn chưa ra tay, chính là vì muốn sỉ nhục Dương Diệp trước mặt người trong thiên hạ, hắn muốn Dương Diệp mất hết mặt mũi, muốn khiến Kiếm Hoàng trở thành trò cười của thiên hạ, sau đó giết chết Dương Diệp trước mặt người trong thiên hạ, như vậy mới có thể khiến hắn hả giận!
Nhìn luồng không khí màu trắng trên bầu trời và trên người La Tuấn, ánh mắt Dương Diệp ngừng lại một chút, hắn biết, nếu muốn giết La Tuấn thì phải thay đổi số mệnh của hắn mà muốn thay đổi số mệnh thì có hai biện pháp, thứ nhất chính là tiêu diệt quốc gia La Tuấn đang nắm giữ, không có quốc gia, sẽ không có Tín Ngưỡng Chi Lực, đương nhiên cũng sẽ không có vận khí; cách thứ hai là dùng vũ lực mạnh mẽ thay đổi vận khí của đối phương! Mạnh mẽ phá hủy, có nghĩa là phải đối địch với trời đất!
- Hình như mình không có lựa chọn khác!
Dương Diệp khẽ cười, xoay tay phải lại, vỏ kiếm xuất hiện ở trước mặt hắn, trong ánh mắt của mọi người, Dương Diệp cầm Thuấn Không kiếm chậm rãi cắm vào trong vỏ kiếm.
Sau khi đặt Thuấn Không kiếm vào trong vỏ, Dương Diệp không nhìn La Tuấn mà nhìn về phía chân trời, nói:
- Chúng ta dùng một chiêu định thắng thua là được.
Dứt lời, Dương Diệp chậm rãi rút ra Thuấn Không kiếm trong tay, Thuấn Không kiếm vừa lộ ra một đoạn nhỏ, trời đất biến sắc, lôi điện xoay quanh trên đỉnh đầu Dương Diệp trở nên điên cuồng, không ngừng nhảy múa trên không trung, giống như đang kiêng ky cái gì đó. Cùng lúc đó,râm" một tiếng, lấy Dương Diệp làm trung tâm, toàn bộ mặt đất nứt ra, chỉ trong chốc lát đã lan ra đến hơn mấy ngàn trượng nhưng lại không định dừng lại!
Sắc mặt mọi người thay đổi, vội vã bay lên không trung, kinh hãi nhìn Dương Diệp.
Đây là kiếm kỹ gì vậy?
Bên trên đám mây, nụ cười trên mặt La Thiên cũng từ từ biến mất, thay vào đó là vẻ nghiêm trọng. Ngược lại, thần sắc của Yêu Hoàng lại buông lỏng, trên mặt lộ ra nụ cười. - Tiểu tử này thật thú vị!
Ở bên cạnh, An Nam Tĩnh Mão tổ nhìn Dương Diệp, như đang suy nghĩ. điều gì đó. Vốn dĩ hắn cho rằng trong thế hệ trẻ hiện nay, cháu gái của mình tuyệt đối là người vô địch nhất, thế nhưng không ngờ rằng, Dương Diệp này cũng không kém cháu gái của hắn chút nào. Đương nhiên, khiến cho hắn đau đầu chính là quan hệ giữa cháu gái mình với người này hình như quả tốt rồi!
Sắc mặt La Tuấn dữ tợn, trực giác nói cho hắn biết, kiếm kỹ mà Dương Diệp đang thi triển sẽ tạo thành uy hiếp đối với hắn, lẽ ra hắn phải lập tức xuất kiếm, ngăn cản Dương Diệp! Thế nhưng lúc trước hắn đã nói trước mặt mọi người rằng muốn để cho Dương Diệp thi triển sức mạnh, nếu như bây giờ lật lọng, đây chẳng phải là khiến người trong thiên hạ chế nhạo hắn sao?
- Chế nhạo? Nếu như ta thắng, đương kim đại lục Có ai dám chế nhạo
ta?
La Tuấn hừ lạnh một tiếng, cổ tay khẽ đảo, nhất thời, luông không khí màu trắng trên bầu trời điên cuồng vọt tới chỗ hắn cùng với Nhân Hoàng kiếm trong tay, dưới sự tăng cường của luồng không khí màu trắng, Nhân Hoàng kiếm trong tay La Tuấn run rẩy kịch kiệt, sau một khắc, cổ tay La Tuấn khẽ động, Nhân Hoàng kiếm nhắm thẳng vào chân trời! Trong phút chốc, mấy nghìn tia chớp trên bầu trời hóa thành một tia sấm rất lớn đánh xuống chỗ Nhân Hoàng kiếm bên dưới, trong lúc mọi người còn đang kinh ngạc, sấm sét ở phía chân trời và Nhân Hoàng kiếm trong tay La Tuấn liên kết thành một luồng sấm chớp to lớn.
Một tia chớp hình trụ vắt ngang trời đất, thiên uy kinh khủng ở trong khiến cho thân thể vô số người trong sân không ngừng run rẩy.