Chương 1011: Trời Cao Bất Dung: Thiên Phạt! (2)
Chương 1011: Trời Cao Bất Dung: Thiên Phạt! (2)Chương 1011: Trời Cao Bất Dung: Thiên Phạt! (2)
Đúng lúc này, tay phải Dương Diệp chợt dùng sức một chút, thân Thuấn Không kiếm trong tay lộ ra nửa đoạn, cả cánh tay phải của Dương Diệp nứt ra trong nháy mắt, máu tươi không ngừng trào ra từ trong cánh tay. phải. Cùng lúc đó, lấy Dương Diệp làm trung tâm, mặt đất trong phạm vi nghìn trường trực tiếp "âm" một tiếng sụp xuống dưới.
Vô số người kinh hãi! Đây là do huyền giả Tôn Giả cảnh tạo ra? Dương Diệp và La Tuấn này thật sự chỉ là Tôn Giả cảnh chứ không phải Hoàng Giả cảnh đúng không?
- Ẩm!
Đúng lúc này, chân trời xuất hiện một tia Cửu Sắc Thần Lôi, Cửu Sắc Thần Lôi hóa thành một con lôi long lớn khoảng mấy trăm trượng, quanh quẩn ở trên lội trụ nối liền trời đất kial
Thiên phạt!
Bên trên đám mây, sắc mặt Yêu Hoàng thay đổi nhanh chóng!
Tại sao lại có thiên phạt? Thiên phạt, tên như ý nghĩa, chính là trời cao trừng phạt. Thiên phạt như thế này, thông thường chỉ trong hai trường hợp mới xuất hiện. Loại thứ nhất là xuất hiện khi cường giả Tôn Giả cảnh muốn đột phá đến Hoàng Giả cảnh, bởi vì lúc đột phá đến Hoàng Giả cảnh cần tiêu hao linh khí cực kỳ lớn trong thiên địa, bởi vậy, trời cao sẽ ngăn cản, chỉ khi thành công vượt qua thiên phạt mới có thể thành Hoàng, hưởng thụ thọ nguyên ba nghìn năm!
Còn có một loại tình huống xuất hiện thiên phạt, đó chính là người nào đó làm chuyện gì nghịch thiên, chọc giận đến trời cao, sau đó trời cao bèn giáng thiên phạt xuống!
Chắc chắn, Dương Diệp thuộc vê loại thứ hai!
- Chẳng lẽ, thiên địa này sẽ không tha cho Dương Diệp?
Hai tay Yêu Hoàng chậm rãi nắm chặt lại.
Trên mặt La Thiên rút đi vẻ lo lắng trước đó, lúc này đây, hắn không hề lo âu hay cố ky. Bị trời cao không dung tha, Dương Diệp này còn có cơ hội lật bàn sao?
Đại trưởng lão Ma tộc cũng lắc đầu, hắn vốn tương đối xem trọng Dương Diệp, bởi vì Dương Diệp luôn cho hắn một loại cảm giác nhìn không thấu, thế nhưng hiện tại, sau khi thiên phạt xuất hiện, hắn biết rõ, lúc này muốn giết Dương Diệp, đã không phải là La Tuấn mà chính là trời cao. Thân ở trong trời đất này, đừng nói Dương Diệp, cho dù là bọn họ cũng phải kính nể và kiêng ky với trời đất!
Long Hoàng nhìn thoáng qua Yêu Hoàng, không nói gì. Yêu Vực vạn tộc đều biết Yêu Hoàng giúp đỡ một nhân loại, chuyện này vốn khiến cho một vài Yêu tộc trong Yêu Vực cực kỳ không hài lòng, có điều ngại với uy danh của Yêu Hoàng, không có Yêu tộc nào dám đứng ra phản đối. Thế nhưng hiện tại, Dương Diệp là người thiên địa này muốn trừ khử, nếu như Yêu Hoàng tiếp tục che chở Dương Diệp, đừng nói hắn không đáp ứng, ngay cả trong Yêu tộc cũng sẽ không đồng ý!
Giúp Dương Diệp, chẳng phải là muốn cùng Dương Diệp nghịch thiên sao? Đừng nói giỡn, dù sao Hoàng Kim Thần Long nhất tộc hắn tuyệt đối không nghịch thiên cùng Dương Diệp!
- Sao lại thế...
Nhìn Cửu Sắc Lôi Long tản ra thiên uy kinh khủng nơi chân trời, trong mắt Ân Huyên Nhi tràn đầy vẻ không tin nổi, thấp giọng lẩm bẩm. Dù thế nào nàng cũng không ngờ rằng, tại sao Dương Diệp có thần vật đó lại có thể là người bị trời đất trừ khử! Chẳng lẽ là bởi vì có thần vật đó, thiên địa này mới phải trừ khử Dương Diệp?
Khi biết Cửu Sắc Lôi Long kia là thiên phạt trong truyên thuyết, khi mọi người trong sân nhìn vê phía Dương Diệp, trong mắt đều tràn đầy sự thương hại. Không thể phủ nhận, Dương Diệp quả thực rất yêu nghiệt, thế nhưng có một câu nói rất đúng, trời cao đố ty người tài, có lẽ chính là bởi vì Dương Diệp quá mức yêu nghiệt, trời cao mới không tha cho hắn!
- Ha ha...
Nhìn Cửu Sắc Lôi Long kia, lúc đầu La Tuấn ngẩn người, sau đó điên cuồng cười phá lên, cười lớn trong chốc lát, La Tuấn nhìn Dương Diệp, nói:
- Dương Diệp ơi Dương Diệp, cho ngươi kiêu ngạo, ha ha, lân này ngay cả trời cao cũng nhịn không được muốn tiêu diệt ngươi. Lúc này, ta xem ai có thể cứu ngươi, ta xem ai dám cứu ngươi, ha ha...
Trời cao muốn tiêu diệt ta?
Nhìn Cửu Sắc Lôi Long kia, trong mắt Dương Diệp xuất hiện một chút mờ mịt, từ lúc hắn tu luyện tới bây giờ, chưa bao giờ có ý nghĩ bất kính với trời đất này, cũng chưa từng có ý nghĩ muốn nghịch thiên. Đối với hắn mà nói,Trời" rất tốt, cũng không trêu chọc hắn, hắn ăn no rửng mỡ hay sao mà phải học theo một số người suốt ngày đòi nghịch thiên?
Ngược lại, đối với thiên địa, trong lòng Dương Diệp vẫn có một chút kính sợ, dù sao trời đất này cũng đã dưỡng dục bọn họ!
Thế nhưng hiện tại, Trời muốn tiêu diệt Dương Diệp hắn!
Trời muốn tiêu diệt hắn!
Một sự thù địch hiện lên trong ánh mắt Dương Diệp, Cửu Trọng Sát Lục Kiếm Ý điên cuồng xuất ra, nhìn Cửu sắc Lôi Long kia, Dương Diệp cười dữ tợn, nói:
- Ngươi muốn tiêu diệt ta? Ha ha, tốt, tốt thôi, Trời không phạm ta, ta không phạm Trời, ngươi đã muốn tiêu diệt ta, vậy cuộc đời Dương Diệp ta sẽ nghịch thiên mà điI
Âm!
Tựa hồ đang trả lời Dương Diệp, Cửu Sắc Lôi Long há mồm phun ra vô số sấm chớp như một lưới điện từ chân trời trút xuống. Bên trong lưới điện kia mang theo thiên uy, dường như muốn hủy diệt thế giới, vô số huyền giả ở phía dưới giống như bị điện chạy tứ tán ra khắp bốn phía.
- Đến đây đi!
Nhìn lưới điện kia trút xuống, Dương Diệp cười dữ tợn, cố nén đau nhức trên cánh tay, dùng hết sức mạnh toàn thân rút ra một cái.
- Coongl
Toàn bộ Trung Vực đều nghe được một tiếng kiếm minhI