Vô Địch Thật Tịch Mịch (Bản Dịch-Full)

Chương 352 - Chương 352: Tu Luyện Như Thế Nào

Chương 352: Tu luyện như thế nào Chương 352: Tu luyện như thế nào

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Nguồn: TruyenYY

Dịch: Khiêm

---------------------

Vô Địch phong!

Hiện tại, Lâm Phàm chỉ muốn tiêu hao sạch sẽ số điểm tích lũy mà mình vừa kiếm được để tăng thực lực lên.

Ngược lại là đã có một thời gian thật dài, hắn không có đi giết chết yêu thú rồi. Thật là tưởng niệm.

Người khác có thể bế quan tăng cao tu vi nhưng hắn không thể, hắn phải dựa vào điểm tích lũy, đây chính là lý do vì sao mà hắn một mực chạy khắp nơi.

Ếch xanh dạy bảo luyện đan, dẫn đến Vô Địch phong thời thời khắc khắc đều tồn tại mùi thơm của đan dược.

Nguyên bản các đệ tử còn không quá quen nhưng sau khi đựng đan dược đến đơ người, mọi người cũng quen dần. Chuyện ngửi được mùi thơm của đan dược liền muốn nôn đã sớm tan thành mây khói.

Quen thuộc.

- Ca ca.

Từ phương xa, Tần Sơn vui sướng chạy tới.

Đúng là đã có đoạn thời gian hắn không nhìn thấy đứa em trai ngốc nghếch này rồi, chỉ là...

Tần Sơn ngồi xổm xuống, hắn biết ca ca thích xoa đầu của hắn.

- Đệ đệ ngốc, tại sao mà tu vi của ngươi lại không có tiến bộ vậy?

Đã lâu như vậy rồi, không ngờ đệ đệ ngốc này của mình lại còn bảo trì cảnh giới lúc đầu, chuyện này làm cho hắn cảm thấy bất đắc dĩ.

- Tiến bộ? Tại sao muốn tiến bộ?

Tần Sơn mê mang nhìn ca ca, không biết phải tiến bộ làm gì.

- Ca ca, ta bây giờ không phải là rất cường đại hay sao?

- Ừm. Ngươi rất cường đại. Đi thôi! Chúng ta đi xem Ếch xanh một chút.

Lâm Phàm không nói thêm gì nữa. Nếu Tần Sơn không muốn tiến bộ thì cứ theo ý hắn thôi. Dù sao, chỉ cần mình cường đại thì việc bảo vệ hắn một đời bình an cũng không có bất cứ vấn đề gì.

- Xanh mơn mởn! Xanh mơn mởn!

Nghĩ đến Ếch xanh, Tần Sơn rất kích động, trên khuôn mặt thô kệch lộ ra nụ cười vui mừng.

Thấy thế, Lâm Phàm thở dài một tiếng. Hắn không ngờ việc mất đi ca ca lại có đả kích to lớn như thế đối với Tần Sơn. Nếu như không phải là có Vô Địch phong che chở, chỉ sợ người có tinh thần hỗn loạn như Tần Sơn đã bị người khác trấn áp rồi.

Xa xa.

Thanh âm của Ếch xanh truyền đến. Nó vẫn đang giáo huấn những Luyện Đan đại sư kia của tông môn. Mặc dù suốt ngày chửi mắng, đánh đòn nhưng những Luyện Đan đại sư lại được ích lợi không nhỏ.

Trong khoảng thời gian ngắn, năng lực luyện đan tiến bộ rất lớn, không giống ngày xưa.

- Ếch xanh tới đây.

Nghe được âm thanh này, Ếch xanh đang tỏ rõ uy phong, lập tức choáng váng, kẻ liều mạng này không phải mới đi ra ngoài sao, tại sao lại trở về nhanh như thế.

Còn có để bản oa sống hay không.

Nhưng vẻ mặt nguyên bản nghiêm túc nhanh chóng thay đổi, thân ếch run run lộ ra thần sắc hưng phấn, vui vẻ.

- Chủ nhân, ngươi rốt cục lại trở về.

Sau đó, nó hưng phấn nhảy đến gần Lâm Phàm, biểu lộ vui vẻ kia giống hệt như thật, đồng thời còn có mấy giọt nước mắt ếch lăn xuống.

Lạch cạch!

Một cái bàn tay khổng lồ hoành không chộp tới.

- Xanh mơn mởn!

Tần Sơn nắm Ếch xanh ở trong tay rồi đưa lên cọ mặt, cười rất vui vẻ.

- Tên ngu ngốc này, bản oa là Ếch xanh, không phải Xanh mơn mởn. Ngươi muốn bản oa phải nói bao nhiêu lần nữa mới nhớ hả?

Ếch xanh hét to, hận không thể duỗi chân ra, đạp tên ngu đần này thành bánh thịt.

Chỉ là, nó không dám, kẻ ngu đần này chính là đệ đệ của kẻ liều mạng, kinh khủng này.

- Xanh mơn mởn, tại sao ngươi lại vứt cái nón mà ta làm cho ngươi đi vậy? Không cho phép ném. Đây là thứ mà ta thật vất vả mới chuẩn bị xong.

Nói xong, hắn nhanh chóng lấy ra một cái nón màu xanh lá có cắm Tứ Diệp Thảo đội lên đầu Ếch xanh. Mặc dù Tần Sơn nhìn trông thô kệch nhưng mà thực sự thì hắn cũng rất khéo tay. Cái mũ nhìn trông rất tinh xảo.

- Đẹp mắt. Thật là đẹp mắt! Xanh mơn mởn đội nón thật là dễ nhìn.

Ếch xanh không muốn nói cái gì. Đời trước hắn quá phách lối cho nên đời này gặp nghiệt, không chỉ gặp một kẻ ngu đần, còn gặp một kẻ liều mạng.

Cuộc sống tương lai mù mịt, nhìn không thấy ánh sáng.

Lâm Phàm tùy ý cho Tần Sơn chơi đùa Ếch xanh. Nếu đã quyết định cho Tần Sơn một cuộc đời an bình thì phải để hắn vui vẻ.

- Ếch xanh, đan dược luyện chế ra sao?

Nghe được hai chữ ‘Đan dược’này, Ếch xanh liền nghĩ đến tình cảnh tuyệt vọng kia. Một viên đan dược Thiên giai là do hắn thiên tân vạn khổ, bốc lên phong hiểm cực lớn để luyện chế, nhưng mà cuối cùng lại bị kẻ liều mạng này lấy được.

Nội tâm tuyệt vọng, bi thương.

- Chủ nhân, ta không có.

Ếch xanh tội nghiệp nói.

Nó tuyệt đối không muốn đụng đến quỹ đen của mình. Bởi vì nó còn muốn khi tự do mới sử dụng quỹ đen để luyện chế đan dược Thần giai, phá vỡ gông cùm xiềng xích, trở lại làm người. Bây giờ, sao có thể vô cớ làm lợi cho kẻ liều mạng ở trước mắt này được.

- Nhìn thẳng mắt ta mà nói.

Lâm Phàm cười, nhìn chằm chằm Ếch xanh.

Ếch xanh mê mang nhìn qua.

- Oa, con mắt của chủ nhân thật sáng. Để ta xem thật kỹ, chủ nhân 666...

Chân trước vừa nhấc, điên cuồng đánh 6.

Không được, tuyệt đối không được. Cho dù chết, nó cũng không thể để kẻ liều mạng này đụng vào quỹ đen của nó.

Mặc dù trở thành yêu sủng là không thể phản bội nhưng nó vẫn có chủ kiến của mình. Đồ tốt nhất định phải giữ lại cho mình, thê tử vẫn đang chờ mình mà. Bản oa muốn trở về, gặp thê tử.

Lâm Phàm biết Ếch xanh này hay sao thật, dù sao linh hồn trong thân thể con ếch này cũng không biết là lão quái vật từ thế giới nào tới, tâm tư vô cùng xảo quyệt.

Nhưng hắn còn phải gõ một phen.

- Ếc xanh, ngươi nhìn xem đây là cái gì?

Lâm Phàm giơ tay lên, để trước mặt Ếch xanh.

Ếch xanh mở to hai mắt, cẩn thận quan sát, sau đó lay động đầu, chân trước đong đưa.

- Oa, bàn tay của chủ nhân thật trắng, ngón tay dài nhỏ. Dựa theo đường chỉ tay, chủ nhân còn có tướng cường giả duy ngã độc tôn. Ta thật sự là quá sùng bái chủ nhân, ô ô ô, sùng bái đến sắp khóc.

Nghe Ếch xanh nịnh hót, Lâm Phàm ngược lại là có xúc động lấy roi da quật Ếch xanh một trận.

- Ca ca, ngươi không thể đánh Xanh mơn mởn.

Tần Sơn bảo hộ Xanh mơn mởn ở trong ngực.

- Tần Sơn, đệ mang Xanh mơn mởn đi chơi đi.

Lâm Phàm khoát tay. Chờ Tần Sơn chơi chán hắn sẽ dạy dỗ lại Ếch xanh này.

Tần Sơn rất hưng phấn, rốt cục có thể mang Xanh mơn mởn đi chơi. Mà Ếch xanh bị Tần Sơn nắm trong tay thì hét lớn.

- Chủ nhân, ta sẽ luyện chế ra đan dược Địa giai thượng phẩm cho người. Nhưng người cũng phải cho ta chút thời gian thì ta mới luyện chế đan dược được chứ.

So sánh với việc bị kẻ ngu đần này lôi đi chơi, nó tình nguyện móc quỹ đen để luyện chế mấy viên đan dược Địa giai.

Đan dược Địa giai sao?

- Đi chơi đi, đan dược Địa giai không vào được mắt ta.

Hiện tại, hắn đã không còn quá hứng thú với đan dược Địa giai nữa rồi, nếu như là Thiên giai đan dược thì còn được.

Chỉ có đan dược Thần giai thì mới khiến hắn hưng phấn được.

Nhưng lấy tu vi hiện tại của Ếch xanh, luyện chế đan dược Thiên giai đều có thể mất nửa cái mạng, lại càng không cần phải nói luyện chế đan dược Thần giai.

Nhìn thấy Oa sư bị vô tình chà đạp, lòng của những Luyện Đan đại sư kia cũng rất đau đớn. Nhưng người ở trước mắt chính là phong chủ của Vô Địch phong, lại là chủ nhân của Oa sư, bọn họ vẫn không nên xen vào mới tốt.

- Xanh mơn mởn, chúng ta đi chơi đi.

Tần Sơn chạy về phương xa. Hắn chuẩn bị đi bắt côn trùng cho Xanh mơn mởn ăn.

- Không...

Ếch xanh tuyệt vọng hét, rơi lệ. Dù trở thành Oa sư, có thể đào thoát độc thủ của kẻ liều mạng nhưng cũng không thể đào thoát độc thủ của kẻ ngu đần này.

Trong mật thất.

- 700,000 điểm tích lũy đủ để ta tăng thực lực lên một bước dài.

Bây giờ tu luyện công pháp đại bộ phận đều đã max cấp, chỉ có Thất Thần Thiên Pháp, Cổ Giới Kim Cương Pháp Thân, Hóa Thần Kiếm Trận là còn không phải.

Muốn thôi diễn mấy môn công pháp này đến đỉnh phong, sơ bộ tính ra thì hắn ít nhất phải tiêu hao hơn mấy triệu điểm tích lũy.

- Tăng lên!

- Tiêu hao 300,000 điểm tích lũy

- Cổ Giới Kim Cương Pháp Thân (tầng thứ năm)

- Đặc tính: Phật tính pháp thân, phật quang bao phủ, Hư Không Chi Hải, nhục thân không phá vỡ, cảm ứng đại địa, cảm ứng Cổ Giới.

Lập tức, có một sức mạnh khổng lồ lưu chuyển trong cơ thể, tràn vào tế bào. Đồng thời, tế bào bắt đầu sinh động, nhanh chóng nuốt chửng sức mạnh mới xuất hiện này.

Giờ phút này, nội tình dần dần tăng lên.

Phía sau đầu của Lâm Phàm có phật quang xuất hiện, chiếu sáng hư không hỗn loạn, mông mông bụi bụi ở bốn phương tám hướng xung quanh.

- Phật quang này không thích hợp với mình.

Hắn cảm giác loại trạng thái này không hề xứng đôi với mình, lại còn có chút quái dị, nhưng thứ mà hắn càng thêm xem trọng chính là thực lực tăng lên.

Đặc tính phát sinh biến hóa cực lớn. Bây giờ, hắn chỉ cần giơ tay lên, nhẹ nhàng vung tay là hư không đã vỡ ra, chỉ cần vẫy tay một cái thì những dòng chảy hỗn loạn trong hư không giống như là nhận khống chế, hóa thành những con sóng cuốn tới, thôn phệ toàn bộ sinh linh.

- Đây chính là Hư Không Chi Hải, cũng là năng lực mới xuất hiện, dẫn dắt dòng chảy trong hư không, uy lực của chiêu này cũng không tệ.

Nội tình vẫn còn thiếu một chút, hắn còn phải tiếp tục tăng lên.

- Tiêu hao 350,000 điểm tích lũy

- Cổ Giới Kim Cương Pháp Thân (tầng thứ sáu)

- Đặc tính: Tọa Vong Pháp Thân, phổ độ, Nộ Phật Kim Cương, hư không ngưng kết, nhục thân không phá vỡ, cảm ứng đại địa, cảm ứng Cổ Giới.

Giờ phút này, sức mạnh cường hãn hơn trong nháy mắt nổ tung trong cơ thể. Tế bào điên cuồng thôn phệ. Nội tình nhanh chóng tăng lên. Chỉ trong chốc lát nội tình đã đạt tới cực hạn.

- Nội tình đầy.

Hắn đã có thể cảm thấy nội tình trong cơ thể đã đầy tràn, nếu không đột phá thì hắn sẽ nổ tung.

Nội tình có thể đầy nhanh như thế ngoại trừ nhờ Cổ Giới Kim Cương Pháp Thân thì còn nhờ lúc trước chiến với hình chiếu phân thân của Huyết Luyện Tôn Giả một trận, tích lũy không ít nội tình.

- Đột phá!

- Tiêu hao 60 triệu điểm khổ tu

- Tu vi: Thiên Cương cảnh tầng sáu (+)

Táp!

Lấy Lâm Phàm làm trung tâm, cương phong xuất hiện, quét sạch xung quanh. Khi cương phong đánh vào vách tường khiến cho vách tường như là đồ sứ vỡ ra, vết rạn dày đặc .

Phải biết cả Vô Địch phong đều là do lão sư luyện chế cho nên độ cứng cũng không cần phải nói nhưng bây giờ, vách tường vậy mà cũng không chống đỡ nổi.

Mà lúc này, những đám mây đen kịt nặng nề xuất hiện, hình thành vòng xoáy, bao phủ trên không trung của Vô Địch phong.

Trong vòng xoáy, có sấm sét màu tím lưu chuyển còn có Lực Lượng Pháp Tắc đang sôi trào.

Khi lĩnh ngộ pháp tắc, những Thiên Cương cảnh tầng năm khác có thể lĩnh ngộ chín loại pháp tắc, thế nhưng mà cho tới bây giờ, Lâm Phàm chỉ lĩnh ngộ một loại pháp tắc, chính là Lực Lượng Pháp Tắc mà hắn coi trọng nhất .

Cho nên giờ khắc này, khi hắn đột phá, nhiều loại pháp tắc lao nhanh đến. Ở dưới uy thế của thiên địa, chúng nhanh chóng chui vào Vô Địch phong.

- Ta chỉ cần Lực Lượng Pháp Tắc, những pháp tắc còn lại cút.

Lâm Phàm hét to lên. Theo hắn, truy tìm sức mạnh thì muốn toàn tâm toàn ý.

Chỉ cần thôi diễn Lực Lượng Pháp Tắc đến cực hạn thì hắn có thể trở thành Lực Lượng Chi Chủ, khống chế tất cả Lực Lượng pháp tắc trên thế gian. Đến lúc đó, hắn chính là mạnh nhất.

Bất luận hệ thống tu hành gì thì đều không thể bỏ qua sức mạnh, nếu không thì hết thảy đều chính là bọt biển.

Người khác không thấy rõ nhưng kiếp trước tiếp xúc nhiều thứ như vậy, hắn còn có thể không thấy rõ hay sao.

Lực Lượng là duy nhất, là pháp tắc bao dung vạn vật.

- Đám pháp tắc vô dụng các ngươi muốn hại ta hay sao? Xem ta bóp nát các ngươi.

Các loại pháp tắc đánh tới, muốn tràn vào trong cơ thể hắn nhưng mà trong nháy mắt đã bị Lâm Phàm đánh nát, chỉ Lực Lượng Pháp Tắc là có thể tiến vào.

Lực Lượng Chi Tâm lớn mạnh.

Thiên Tu đang ngồi, vội mở mắt ra, nhìn cảnh tượng khác thường bên phía Vô Địch phong.

- Lại tiến bộ...

Hắn tự nhiên nhìn ra được, đồ đệ của mình đang đột phá cảnh giới. Nhưng mà trong số pháp tắc từ hư không rót xuống, thì chỉ có Lực Lượng Pháp Tắc còn tồn tại, hiển nhiên là đồ đệ của mình chỉ lĩnh ngộ một loại pháp tắc là Lực Lượng Pháp Tắc.

Mặc dù ông không quá đồng ý đối với việc đồ đệ chỉ lĩnh ngộ một loại pháp tắc nhưng ông cũng không có nói thêm cái gì. Bởi vì ông biết mỗi người đều có con đường của mình, mỗi con đường đều có thể đi đến cực hạn. Bây giờ, ông chỉ cần nhìn đồ đệ đi như thế nào.

Giờ phút này, những trưởng lão đỉnh tiêm còn lại kinh hãi, bởi vì họ không nhìn thấu được Lâm Phàm.

Khô Mộc lắc đầu, nói:

- Hazz. So sánh với Lâm Phàm, những phong chủ khác kém xa.

Chênh lệch bực này đã không phải là do thiên phú, cố gắng, thời gian có khả năng đuổi theo.

Cảnh giới khác biệt, cấp độ tiếp xúc đến cũng không giống nhau.

Bây giờ, ông chỉ muốn hỏi Lâm Phàm một câu là hắn tu luyện như thế nào vậy.

Bình Luận (0)
Comment