Vô Địch Thật Tịch Mịch (Bản Dịch-Full)

Chương 353 - Chương 353: Chuyện Này Khiến Cho Người Ta Cảm Thấy Rất Bất Đắc Dĩ

Chương 353: Chuyện này khiến cho người ta cảm thấy rất bất đắc dĩ Chương 353: Chuyện này khiến cho người ta cảm thấy rất bất đắc dĩ

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Nguồn: TruyenYY

Dịch: Khiêm

----------------------

- Lại con mẹ nó nghèo rồi, trong túi chỉ còn lại 55,000 điểm tích lũy, chuyện này khiến cho người ta cảm thấy rất đau đớn.

Lâm Phàm nắm chặt nắm đấm. Sức mạnh khổng lồ ngưng tụ nơi trong lòng bàn tay. Một quyền này có thể dễ dàng đánh chết cường giả Thiên Cương cảnh tầng năm.

- 55,000 điểm tích lũy này thật khiến cho người ta cảm thấy rất khó chịu, khiến ta có cảm giác mình rất nghèo. Đã như vậy, hãy để ta càng thêm nghèo đi.

- Rút thưởng cấp Hoàng Kim, 55 lần rút liên tiếp.

Bạch!

Cũng đã rất lâu rồi hắn không có rút thưởng, không biết lần này có gặp may hay không.

- Hệ thống rút thưởng cấp Hoàng Kim, chúc mừng rút trúng một bình đan dược Địa giai trung phẩm .

Phần thưởng rất bình thường. Đối với chuyện này, hắn không buồn không vui. Chỉ bằng 55 lần rút liên tiếp thì có thể rút được thứ tốt gì chứ, hắn không có ôm lấy huyễn tưởng. Chỉ là hắn cảm thấy mình đã nghèo khó như vậy rồi, sao không để mình thêm nghèo khó đi.

Coi như là đưa điểm tích lũy cho hệ thống thôi.

Đột nhiên!

Hắn ngây ngẩn cả người. Cánh tay vốn là muốn xé rách hư không, rời khỏi cũng đột nhiên dừng lại.

Khuôn mặt run rẩy.

Phốc!

Hắn nhanh chóng phun ra một búng máu lớn bằng miệng chén.

- Ta @#%...

Sau đó, hắn giận dữ mắng to. dù như vậy, cũng khó có thể dập tắt lửa giận trong lòng hắn.

Năm ngón tay nắm chặt, một quyền đánh vào trên vách tường.

Xoạt xoạt!

Trên vách tường xuất hiện vết rạn dày đặc.

Sức mạnh cường hãn nhanh chóng truyền đi.

Lão Hắc đang quấn quanh Vô Địch phong, đột nhiên bừng tỉnh. Thân thể đen kịt run lên, suýt nữa thoát ly sơn phong, lăn xuống. Đôi mắt to như hai cái đèn lồng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Hắn hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì.

Vô Địch phong đang thật tốt, làm sao đột nhiên chấn động.

- Tại sao có thể như vậy? Hệ thống, ngươi đùa ta hả?

Nhìn vào vật phẩm vừa rút được, trên mặt hắn lộ vẻ giận dữ.

- Thẻ Chỉ Định Công Pháp Max Cấp: Thích hợp với Thất Thần Thiên Pháp, Cổ Giới Kim Cương Pháp Thân, Hóa Thần Kiếm Trận.

Lâm Phàm ngây ngốc cầm một tấm thẻ vàng óng ánh nhỏ ở trong tay. Chính là một tấm thẻ nhỏ này liền có thể để một môn công pháp trong nháy mắt max cấp.

- Hệ thống, ngươi nếu nói cho ta biết sớm một chút rằng ta có thể rút thứ tốt như thế thì tại sao ta lại lãng phí mất 650,000 điểm tích lũy.

Hắn không muốn nói nhiều. Chỉ 55,000 điểm tích lũy, chỉ 55 lần rút thưởng cấp Hoàng Kim mà đạt được đồ tốt này, vận khí hôm nay đã thuộc về cấp độ nghịch thiên .

Thôi, dù sao đã thu hoạch được, hắn còn có thể nói cái gì.

Hiện tại điểm khổ tu còn 140 triệu mà hắn tự nhiên muốn sử dụng Thẻ Max Cấp này với Thất Thần Thiên Pháp. Mặc dù môn công pháp này thiếu hai tầng cuối cùng nhưng mà chắc chắn hai tầng cuối cùng này sẽ cần có một lượng điểm tích lũy cực kỳ khổng lồ, e rằng chính là bắt đầu gấp bội.

Tăng lên một cảnh giới chỉ sợ còn chưa đủ, nội tình quá đầy thì khiến bản thân no bạo. Về phần có phải thật như vậy hay không thì hắn cũng không dám cam đoan, nhưng để an toàn thì hắn vẫn nên tích lũy thêm một ít điểm khổ tu nữa cho chắc.

Sơ bộ tính một chút, nếu muốn đột phá 2 đại cảnh giới thì hắn còn kém 10 triệu điểm tích lũy tức là phải hơn mười ngày tu luyện không ngủ không nghỉ.

Mà bây giờ hắn còn có một chuyện muốn làm. Hắn nhanh chóng xuất quan, đi tới Trưởng Lão điện.

Người phụ trách Trưởng Lão điện hôm nay chính là Kim Quyền, là cường giả Thiên Cương cảnh tầng sáu lần trước đi theo Lâm phong chủ giết đệ tử của Tượng Thần tông tại Thái Thản tông. Chỉ cần nghĩ lại chuyện đó, hắn cũng cảm thấy vô cùng sảng khoái.

Nhưng sau khi trở lại tông môn, Kim Quyền lại vùi đầu vào trong việc quản lý của tông môn.

- Kim trưởng lão.

Hư không đột nhiên vỡ ra một cái khe, Lâm Phàm nhanh chóng bước ra.

Kim Quyền kinh ngạc, nói:

- Lâm phong chủ, sao ngươi lại tới đây?

Lâm Phàm cười nói:

- Kim trưởng lão, lần này ta có việc muốn nhờ ngươi hỗ trợ.

Phong chủ của Vô Địch phong, đệ tử chân truyền của Thiên Tu, thân phận bực này là người có khả năng nhất sẽ trở thành tông chủ. Thân là trưởng lão, hắn tự nhiên muốn giữ gìn mối quan hệ với đối phương.

- Lâm phong chủ khách khí rồi. Ngài cứ nói đi, có thể giúp được thì ta sẽ không từ chối.

Kim Quyền không do dự, nói.

- Gần đây, các thành trì của tông môn đều có trẻ em mất tích, ta muốn mời Kim trưởng lão dẫn mấy vị trưởng lão đi ra ngoài kiểm tra, tìm hiểu tin tức.

Hiện tại, hắn cũng không có bất cứ manh mối nào nhưng hắn biết chuyện này nhất định là hành động của Thiên Thần giáo, chỉ là không tìm thấy tung tích mà thôi.

Kim Quyền gật đầu, nói:

- Việc này ta cũng đã nghe nói, tông môn đã có không ít đệ tử ra ngoài tìm kiếm nhưng đến nay còn không có bất cứ tin tức gì. Nếu Lâm phong chủ muốn, vậy ta sẽ gọi mấy vị sư huynh theo ta ra ngoài kiểm tra một phen.

- Làm phiền Kim trưởng lão.

Lâm Phàm cười nói.

- Đâu có, đâu có, đây cũng là chuyện mà những trưởng lão như chúng ta phải làm.

Sau khi giao phó mọi chuyện xong, Lâm Phàm đi thẳng về bế quan. Về phần lão sư bảo mình ra ngoài tránh đầu gió, thôi được rồi, tăng cao tu vi mới là quan trọng nhất.

Hiện tại, hắn muốn tích lũy điểm khổ tu. 10 triệu điểm khổ tu giống như không nhiều nhưng thời gian cần tích lũy cũng khiến cho người ta cảm thấy bất đắc dĩ.

Trong mật thất, Lâm Phàm ngồi xếp bằng, vận chuyển Chân Ma Vô Hạn Công, bắt đầu tăng điểm khổ tu lên.

Kim Quyền lập tức tập hợp mấy tên sư huynh, nhanh chóng xuất tông đi kiểm tra. Mặc dù việc này còn có đệ tử đi làm, nhưng những đệ tử này sao có năng lực lớn như bọn họ vậy.

Thiên Tu nhìn về phía Vô Địch phong. Ông không biết đồ đệ của mình này lại đang làm cái gì. Ông không phải nói hắn nên ra ngoài tránh một chút hay sao? Làm sao còn tu luyện nhưng nếu đồ đệ đã bế quan thì cứ mặc hắn đi.

Thiên Tông điện.

Cung Bản Tàng xuất phát từ Nhật Chiếu tông, đi vào Thiên Tông điện chính là muốn đòi lại công đạo cho Nhật Chiếu tông.

- Cung Bản Tàng trưởng lão, ngươi trở về đi, chúng ta khó mà giải quyết việc này.

Chấp Pháp tiếp đãi Cung Bản Tàng bất đắc dĩ nói.

Hắn tự nhiên biết chuyện mà Nhật Chiếu tông gặp phải nhưng thật đáng tiếc, không làm gì được. Phải biết ngay cả bốn vị Phán Quyết của Thiên Tông điện bọn họ đều vẫn lạc tại Viêm Hoa tông mà bọn họ còn không làm gì được thì bọn họ biết xử lí chuyện này như thế nào đây?

- Không được.

Cung Bản Tàng từ chối thẳng thừng với sắc mặt âm trầm. Hắn tuyệt đối không có khả năng cứ thế mà trở về được.

- Thiên Tu cùng phong chủ Vô Địch phong của Viêm Hoa tông hủy Nhật Chiếu tông ta, lão phu nhất định phải lấy lại công đạo cho tông ta.

Hắn dám chắc Chích Diệu Quân Chủ của Thánh Đường tông đã có hiệp nghị với Viêm Hoa tông nên mới giúp Viêm Hoa tông thoát tội.

Bất kể như thế nào, hắn tuyệt đối không tin.

Mà chuyện hắn nghi ngờ thật ra là đúng. Chích Diệu Quân Chủ đã cầm một phần tư tài phú do Lâm Phàm cướp được từ chỗ Nhật Chiếu tông. Chỉ là hắn không biết chuyện này mà thôi.

- Vậy thì ta cũng không có cách nào.

Chấp Pháp lắc đầu. Việc này đã được cao tầng của Nhật Chiếu tông quyết định. dù Cung Bản Tàng không phục thì cũng không ai tiếp nhận.

Đúng lúc này.

- Cung Bản Tàng trưởng lão của Nhật Chiếu tông, mời vào trong nói chuyện.

Đột nhiên!

Một thanh âm truyền ra từ chỗ sâu trong Thiên Tông điện.

Nghe thấy thế, Cung Bản Tàng lập tức đại hỉ. Bởi vì hắn biết đây là thanh âm của Thẩm Phán Tuyên Vũ.

Chấp Pháp ở bên cạnh Cung Bản Tàng thì hơi nghi hoặc. Bởi vì hắn không biết Thẩm Phán Tuyên Vũ có ý gì. Chẳng phải là cao tầng đã quyết định là lờ đi chuyện này hay sao?

Thẩm Phán điện.

Cung Bản Tàng đứng ở giữa hình tròn, cung kính nói:

- Các vị Thẩm Phán đại nhân xin hãy làm chủ cho tông ta.

Thẩm Phán Tuyên Vũ mặt không biểu tình, bình tĩnh mở miệng.

- Ở trên lãnh thổ Viêm Hoa tông, Thiên Tông điện ta có một Chấp Pháp bị thương, một Phán Quyết bị thương, bây giờ càng có bốn Phán Quyết bị giết chết. Việc này tuyêt đối không thể bỏ qua. Đây là Viêm Hoa tông đang gây hấn với quyền uy của Thiên Tông điện ta.

- Bây giờ, Viêm Hoa tông lại còn tùy ý làm bậy, Thiên Tu đích thân tới Nhật Chiếu tông không chỉ cướp tù mà còn đả thương người. Hơn nữa đồ đệ kia của hắn còn dẫn hai con Yêu Vương Bán Thần cảnh tới hủy diệt một mảng lớn lãnh thổ của Nhật Chiếu tông.

- Thiên Tông điện ta được thành lập là để giữ gìn hòa bình giữa các tông môn trên thế gian, cho nên há có thể mặc kệ Viêm Hoa tông càn rỡ như vậy được. Vì thế, ta Thẩm Phán Tuyên Vũ đề nghị bắt phong chủ Vô Địch phong của Viêm Hoa tông Lâm Phàm về quy án, tiến hành thẩm vấn.

Vừa dứt lời.

Cung Bản Tàng kích động đến run rẩy. Hắn cũng không để ý thân phận của mình mà quỳ lạy trên mặt đất.

- Đa tạ Thiên Tông điện. Đa ta Thẩm Phán Tuyên Vũ.

Hắn là trưởng lão đỉnh tiêm của Nhật Chiếu tông, nếu bình thường thì cho dù chết cũng không quỳ lạy người khác, bởi vì hành động này sẽ làm toàn bộ tông môn mất mặt.

Nhưng mà đối với Nhật Chiếu tông , việc này cũng không phải là vấn đề gì, thậm chí là một loại tập tục.

Lúc này, những Thẩm Phán ở chung quanh ngậm miệng không nói. Bọn họ cũng không phải là cường giả của Thánh Đường tông mà đều có tông môn của riêng mình.

Một vài Thẩm Phán của các tông môn ở cách xa Viêm Hoa tông cũng không có mở miệng. Mặc dù tông môn của bọn họ không có giao tình cùng Viêm Hoa tông nhưng cũng không có mâu thuẫn. Nếu như bọn họ ủng hộ Thẩm Phán Tuyên Vũ thì đó chính là vô cớ kết thù cùng Viêm Hoa tông.

- Ta đồng ý.

Đột nhiên, một Thẩm Phán mở miệng. Đó là Thẩm Phán Thấp Bà của Tượng Thần tông, một nữ nhân già cả, mặt mũi nhăn nheo, khí tức ảm đạm giống như là một con voi lớn sắp chết.

- Ta đồng ý.

Đúng lúc này, Thái Nhật Thẩm Phán của Âm Dương tông cũng mở miệng đồng ý.

Cung Bản Tàng mừng như điên. Có nhiều Thẩm Phán như vậy đồng ý, kẻ kia sao có thể chạy thoát. Rốt cục bọn họ cũng có thể báo thù, nhất định phải bắt lấy kẻ này, hung hăng giày vò mới có thể giải mối hận trong lòng hắn.

Bởi vì đồ đệ đã chết cho nên Thẩm Phán Tuyên Vũ tuyệt đối không thể bỏ qua như vậy được. Vô luận như thế nào, hắn cũng muốn để Thiên Tu nếm thử thống khổ của việc đồ đệ bị giết.

- Còn ai có ý kiến gì nữa không?

Hắn nhìn lướt qua tất cả Thẩm Phán đang ngồi ở đây. Có Thẩm Phán không có cho thấy lập trường, hắn hiểu được, đây là những Thẩm Phán của các tông môn không có thù oán cùng Viêm Hoa tông cho nên không muốn gây chuyện.

Dù sao Viêm Hoa tông còn có một vị cường giả Bán Thần cảnh tọa trấn mà lần này bọn họ lại muốn bắt giữ đồ đệ của chính vị cường giả này. Nếu như bọn họ đồng ý vậy thì coi như là đã kết cừu oán rồi.

Vô duyên vô cớ chọc giận một vị cường giả Bán Thần cảnh hoàn toàn là một hành vi không hề sáng suốt, , mặc dù cường giả Bán Thần cảnh này cũng không thể thoải mái ra tay thì cũng đủ khiến tông môn bọn họ chịu khổ rồi.

- Ta đồng ý.

Đúng lúc này, Thẩm Phán Ni Ma của Hải Thần tông mở miệng.

Ở đây không ít Thẩm Phán cảm thấy bình thường. Hải Thần tông là một trong những tông môn kết thù sâu nhất với Viêm Hoa tông. Trước đây, Hải Thần tông đã từng giết sạch người của Viêm Hoa tông ở tại lãnh địa của mình, thậm chí còn dùng một phần không nhỏ để tu luyện tà công, có thể nói là ác độc đến cực hạn.

Nhưng Viêm Hoa Đại Đế dẫn Viêm Hoa tông xuất chinh, suýt nữa hủy diệt Hải Thần tông.

Bởi vậy, người của Hải Thần tông đều hận không thể khiến Viêm Hoa tông diệt vong.

Chỉ là, thời đại biến thiên, Hải Thần tông suýt chút nữa thì bị Viêm Hoa Đại Đế hủy diệt, mặc dù tránh thoát được một kiếp nhưng căn cơ thương nặng, chỉ có thể gia nhập Thiên Tông điện, tìm kiếm sự che chở.

Bây giờ, thật vất vả mới có cơ hội tốt như vậy, Thẩm Phán Ni Mã tự nhiên không chịu buông tha.

Nhưng mà tính cả Nhật Chiếu tông, Hải Thần tông, Âm Dương tông, Tượng Thần tông lại thêm hắn thì cũng chỉ mới là năm vị Thẩm Phán, còn thiếu rất nhiều.

- Tốt. Những Thẩm Phán còn lại hãy suy nghĩ thật kỹ. Việc này không quan hệ tới tông môn, không quan hệ với ân oán cá nhân mà là uy nghiêm của Thiên Tông điện. Thiên Tông điện giữ gìn hòa bình giữa các tông môn trên thế gian, há có thể để Thiên Tu cùng đồ đệ của hắn càn rỡ như vậy. Những năm gần đây, Nhật Chiếu tông đều tích cực phối hợp với hành động của Thiên Tông điện chúng ta, đó chính là do bọn họ tín nhiệm Thiên Tông điện.

- Bây giờ, bọn họ bị tổn hại, Thiên Tông điện há có thể ngồi yên không để ý đến.

- Thiên Tu thân là Bán Thần cảnh nên có uy nghiêm của hắn nhưng mà Thiên Tông điện ta cũng có uy nghiêm của mình. Bởi vậy, ta quyết định, chỉ cần Viêm Hoa tông giao đệ tử này ra là được.

Thẩm Phán Tuyên Vũ mở miệng nói. Hắn lôi kéo thêm nhiều người đồng ý, dù sao việc này cũng không phải bình thường. Càng nhiều Thẩm Phán đồng ý tức là sẽ có càng nhiều tông môn tham gia, áp lực mà Viêm Hoa tông phải chịu cũng càng lớn. Đến lúc đó, hắn muốn nhìn Thiên Tu còn có thể phản kháng như thế nào.

Bán Thần cảnh tuy mạnh nhưng cũng không phải là vô địch. Chẳng lẽ hắn sẽ vì một đệ tử mà để Viêm Hoa tông triệt để đoạn tuyệt với Thiên Tông điện, từ đây bị tất cả tông môn chống lại, triệt để phong bế hay sao.

Hắn cũng không tin Thiên Tu dám gánh chịu trách nhiệm lớn như vậy.

Ngay cả khi còn sống, Viêm Hoa Đại Đế cũng không dám đắc tội tất cả tông môn.

Cung Bản Tàng nắm chặt tay lại, trong mắt lấp lóe vẻ điên cuồng, nhiều ngày cố gắng cuối cùng cũng không có uổng phí.

Về phần tội lỗi của Chích Diệu Quân Chủ, hắn tự động bỏ qua. Bởi vì hắn biết mình không thể trả thù người này, lại càng không dám trả thù Thánh Đường tông.

Bình Luận (0)
Comment