Vô Địch Thật Tịch Mịch (Bản Dịch-Full)

Chương 499 - Chương 499: Ông Biết Ta Có Thể Đánh Được Mấy Người Hay Không? (1)

Chương 499: Ông Biết Ta Có Thể Đánh Được Mấy Người Hay Không? (1) Chương 499: Ông Biết Ta Có Thể Đánh Được Mấy Người Hay Không? (1)

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Nguồn: TruyenYY

---------------------

- Trưởng lão.

Chấp sự hỏi thăm dò, gã ta phát hiện ra cảm xúc của trưởng lão có gì đó không đúng, tròng mắt có phần ảm đạm, không có ánh sáng, tựa như si mê vậy.

Răng rắc!

Đường Thiên Nhật hai tay nắm chặt lấy hai cánh tay của chấp sự, mắt trợn trừng lên, vẻ mặt dữ tợn mà lại không dám tin.

- Bát Sát Hoàng Tuyền La Thiên Bàn của lão phu đã không còn nữa rồi...

Đối với ông ta mà nói, mất đi cái gì cũng được, duy chỉ có cái này là không thể mất được. Cho dù mười một sư đệ đều bị thổ dân bắt thì cũng không quan trọng bằng Bát Sát Hoàng Tuyền La Thiên Bàn. Đây chính là nền tảng để thành tiên, không còn Bát Sát Hoàng Tuyền La Thiên Bàn nữa, mọi thứ của ông ta đều đã kết thúc, hoàn toàn bị đánh trở lại nguyên hình.

- Đường trưởng lão...

Chấp sự không biết nên nói gì, cảm thấy có nói thêm cũng không có bất kỳ tác dụng nào.

- Nhóm Dịch trưởng lão đâu rồi?

Nghe thấy lời này, Đường Thiên Nhật mệt mỏi buông hai tay xuống, đôi môi khô khốc khẽ mở:

- Bọn họ...

- Ha ha ha ha!

Đường trưởng lão, sao lại biến thành bộ dạng thế này vậy?

Đột nhiên, một tiếng thét dài từ phía xa cuốn tới. Ở phương xa, kiếm quang tung hoành, che đậy trời đất.

Vù!

Âm thanh phá không truyền tới.

Chỉ thấy một đám đệ tử khí thế phi phàm, chân đạp tiên kiếm, giống như kiếm tiên trong truyền thuyết xuyên không bay tới.

- Phái Tiên Kiếm, Tả Vân Phi.

Chấp sự vừa đưa mắt nhìn, liền nhận ra người đàn ông trung niên dẫn đầu là ai. Đây là phái Tiên Kiếm của thập môn Tiên đạo, không giống bọn họ, không tu tiên, chỉ tu kiếm, hơn nữa khí tức sát phạt rất nặng.

- Thì ra là Tả trưởng lão hạ cố đến chơi, không biết là có chuyện gì vậy? - Chấp sự hỏi.

Hiện tại Đường trưởng lão khí tức bất ổn, rõ ràng đã bị trọng thương mà ở nơi đây cũng chỉ có gã ta có thể đối mặt với Tả Vân Phi.

Tả Vân Phi đứng trên tiên kiếm, phong thái nổi bật, mặc dù đã bước vào tuổi trung niên, nhưng kiếm ý sắc sảo che phủ quanh thân, chỉ liếc mắt nhìn sẽ không bao giờ quên được người này.

- Hừ, Tả Vân Phi ta tới đây chẳng lẽ chỉ có một chấp sự phản ứng hay sao? Đường trưởng lão, nghe nói ngươi gặp phải nguy hiểm ở Nguyên Tổ Chi Địa. Nhưng mà ta rất hiếu kỳ, không biết đã gặp phải cái gì mà khiến các ngươi thảm hại như vậy?

Tả Vân Phi đưa ánh mắt nhìn về phía chấp sự, hai mắt như kiếm đâm khiến cho chấp sự không dám nhìn thẳng, chỉ có thể cúi đầu nhượng bộ, cuối cùng chấp sự nhìn chằm chằm vào Đường Thiên Nhật.

- Ở chỗ chúng ta có nội gián sao?

Chấp sự trong lòng kinh sợ, nhất định là trong môn phái có nội gián, nếu không phái Tiên Kiếm làm sao có thể biết được chuyện này. Hơn nữa nhìn tình hình hiện tại, rõ ràng là Tả Vân Phi này đến để cười nhạo bọn họ.

Đường Thiên Nhật cực kỳ bi thương nhưng lúc này lại đứng dậy, thần sắc bình tĩnh nhìn Tả Vân Phi:

- Tả trưởng lão, chuyện của Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung hình như không liên quan đến ngươi nhỉ?

- Việc này đương nhiên không liên quan đến bổn trưởng lão nhưng đều là thập môn Tiên đạo, quan tâm một chút cũng là điều cần thiết.

Tả Vân Phi cười nói, sau đó giơ ngón tay lên, tiên kiếm dưới chân vù một tiếng, trở lại trong vỏ kiếm. Còn các đệ tử theo sau lão mặt không chút thay đổi, ngón tay bắt kiếm quyết, từng lưỡi tiên kiếm vút lên trời cao, xẹt ra dấu vết ưu mỹ, thu vào trong vỏ kiếm.

Các đệ tử của Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung mắt thấy tất cả, cũng rất hâm mộ. Nếu như nói môn phái nào thích ra vẻ đẹp ngầu ở Chân tiên giới nhất, vậy thì dám chắc trừ phái Tiên Kiếm ra sẽ không còn có ai khác.

- Đường trưởng lão, ta thấy sắc mặt ngươi không ổn, rõ ràng đã bị trọng thương.

Tả Vân Phi cười nói, lão vừa nhìn đã nhận ra khí tức của Đường trưởng lão rất không bình thường, hơn nữa còn bị trọng thương. Mặc dù vẫn luôn ngấm ngầm chịu đựng nhưng làm sao có thể trốn thoát khỏi con mắt của lão.

- Việc này không cần Tả trưởng lão quan tâm.

Đường trưởng lão hừ lạnh một tiếng, sau đó đứng dậy:

- Chúng ta đi.

Nhất định phải báo cho môn phái biết tình hình hiện tại, không thể lơ là được.

Mà trái tim của ông ta vẫn đang rỉ máu, mười một sư đệ thì không nói, ngay cả tiên khí thượng phẩm Bát Sát Hoàng Tuyền La Thiên Bàn cũng đã bị phá hủy. Nếu như không phải tu vi thâm hậu thì đã sớm hộc máu mà chết rồi.

Chấp sự đỡ Đường trưởng lão:

- Trưởng lão, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?

Đường Thiên Nhật trầm tư một lúc, sau đó nhẹ giọng nói:

- Mau đi thông báo cho Chưởng giáo, phía dưới có bí mật lớn, tuyệt đối không thể để phái Tiên Kiếm giành trước một bước.

- Vâng. - Chấp sự lộ vẻ xúc động.

Ánh mắt của Tả Vân Phi vẫn nhìn chằm chằm vào Đường trưởng lão, lỗ tai khẽ rung động.

Mặc dù lão là kiếm tu nhưng lỗ tai lại rất nhạy bén, đây là Tiên Thiên, mặc dù giọng nói của Đường Thiên Nhật rất nhỏ nhưng vẫn không thoát khỏi lỗ tai của lão.

- Có bí mật lớn.

Tả Vân Phi suy nghĩ, không biết bí mật lớn mà Đường Thiên Nhật nói tới rốt cuộc là gì. Thế nhưng lão chỉ nghĩ tới một việc, đó chính là Đường Thiên Nhật đã gặp phải chuyện gì ở Nguyên Tổ Chi Địa, hơn nữa còn đánh nhau rất quyết liệt, có lẽ là kết quả là hai bên cùng bị thiệt hại. Hiện tại muốn đi thông báo cho Chưởng giáo, rõ ràng đó là một kích cuối cùng cho bí mật lớn của Nguyên Tổ Chi Địa.

- Tả trưởng lão, bây giờ chúng ta nên làm gì?

Một gã đệ tử chân truyền cầm kiếm nhỏ giọng hỏi.

Tả Vân Phi cười:

- Trai cò mổ nhau ngư ông đắc lợi, chúng ta đi vào Nguyên Tổ Chi Địa, vừa lúc được lợi.

Đệ tử chân truyền cảnh giác:

- Trưởng lão, Đường Thiên Nhật kia tiến vào Nguyên Tổ Chi Địa, cả người bị thương nặng đi ra, rõ ràng không bình thường. Chúng ta tiến vào như vậy có phải là quá liều lĩnh rồi hay không? Đệ tử cho rằng nên đợi các trưởng lão đến rồi cùng nhau tiến vào đó.

- Không cần, lão kia người bị thương nặng, rõ ràng nhân vật ở trong Nguyên Tổ Chi Địa kia cũng không giỏi đến thế. Bây giờ chúng ta đi vào, nhân cơ hội cướp đoạt, chẳng phải là tốt hơn hay sao? Nếu như đợi Chưởng giáo của bọn họ đến đây thì sẽ không còn gì cho chúng ta nữa đâu.

Tả Vân Phi nói.

Đường Thiên Nhật được chấp sự dìu, ánh mắt u ám, ông ta vừa rồi chính là cố ý. Ông ta biết Tả Vân Phi của phái Tiên Kiếm có nhĩ lực phi phàm. Tả Vân Phi đã từng muốn bái nhập phái Tiên Kiếm nhưng không được chọn, song dựa vào nhị lực cường đại đã nghe lén được công pháp truyền công của phái Tiên Kiếm. Cuối cùng được trưởng lão trong môn phái phát hiện ra, đặc cách thu làm đệ tử. Cho nên, ông ta cố ý nói như vậy, chính là để Tả Vân Phi đi vào đó.

- Đi, vào bên trong xem một chút!

Người không biết thì không trách, Tả Vân Phi cũng không biết rốt cuộc bên trong Nguyên Tổ Chi Địa tồn tại cái gì.

Nguyên Tổ Chi Địa.

Cảnh tượng lúc này có phần thê thảm không nỡ nhìn.

- Y phục của mấy tên này cứng quá, hơn nữa bên trong còn có một loại sức mạnh nào đó, kéo mãi không đứt.

Bán Thần Dạ Ma lột sạch đồ của kẻ xâm lược ở trước mặt, chỉ chừa lại một cái quần cộc.

Dịch trưởng lão rưng rưng tức giận nhìn đối phương, ông ta không ngờ những tên thổ dân này lại dám đối xử với bọn họ như vậy, dám lột sách y phục của bọn họ, không để lại một món nào.

- Đây là tiên y, là pháp bảo ở chỗ bọn chúng đó.

Bán Thần Dạ Ma nhìn y phục ở trong tay:

- Vậy dùng như thế nào?

Bình Luận (0)
Comment