- Ừ, cứ điều tra đi.
Thánh Chủ khoát tay, đi về phía đại điện.
Thần Phạt Quân Chủ theo bên người, có lời muốn nói:
- Thánh Chủ, lần này tiến vào Chân Tiên Giới, sư đệ cho rằng vẫn phải có người nhất định phải ở lại tông môn.
- Có ý gì?
Thánh Chủ hỏi.
- Huynh nghĩ xem, Cơ Uyên của Nhật Chiếu tông không biết dựa vào cái gì mà đạt đến cảnh giới Bán Thần. Nhưng đối với chuyện xâm lấn lần này, Nhật Chiếu tông không có bất cứ hành động gì, hiển nhiên là có vấn đề. Vì thế ta cho là chúng ta phải để người ở lại tông môn, phòng khi Nhật Chiếu tông có hành động thì chúng ta vẫn có thể đối phó.
Thần Phạt Quân Chủ nói.
- Nhật Chiếu tông bọn chúng vẫn còn dám mơ tưởng?
Thánh Chủ dừng bước, khuôn mặt tức giận. Ông ta cũng không tin, một Nhật Chiếu tông nho nhỏ cũng dám thừa dịp bọn họ không có ở đây mà đục nước béo cò.
- Nhật Chiếu tông lòng lang dạ thú rất biết ẩn nhẫn. Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Hỗn Loạn, Đán Ác, Lôi Đình thực lực bình thường, không chắc chắn sẽ bảo vệ được tông môn.
Thần Phạt Quân Chủ nói.
- Việc này đợi lát nữa hãng nói.
Thánh Chủ trầm tư một lát rồi mở miệng nói.
Các tông đều đang huy động, vì tiến vào Chân Tiên Giới, bọn họ xem như là xuất toàn bộ thực lực. Nghĩ lại Chân Tiên Giới mỹ lệ, bọn họ cũng có chút hưng phấn.
…
Nhật Chiếu tông.
- Các vị, hiện giờ các tông đều đang chuẩn bị tiến vào Chân Tiên Giới, vì thế xin các vị ở đây an tâm chớ vội. Nhật Chiếu tông chúng ta sẽ phụ tách an toàn cho các vị.
Nhật Chiếu tông nhìn các đệ tử được phái xuống của Tam Thập Tam Thiên Cung, biểu hiện vô cùng hữu hảo.
Phía trên Nhật Chiếu tông cũng có khe hở, chỉ là lúc những kẻ xâm lấn này đi xuống, Nhật Chiếu tông lại không chém giết đối phương mà lại nghênh đón, chiêu đãi bằng phương thức long trọng nhất.
Ánh mắt Cơ Uyên tập trung trên người những người này, trong lòng nảy ra ý từ từ lợi dụng những tên này.
Bọn họ đã không còn đồng bọn ở Nguyên Tổ Chi Địa, Thánh Đường tông cũng sẽ không ủng hộ bọn họ. Tuy nhiên những chuyện này đều không quan trọng nữa bởi người Chân Tiên Giới xuất hiện khiến bọn họ nhìn thấy hy vọng mới. Liên hợp với tông môn ở Chân Tiên Giới cùng nhau đối phó với Thánh Đường tông, Viêm Hoa tông, thậm chí là diệt trừ những tông môn này cũng không phải là không thể.
Gặp người của Thiên Cung, ông ta được biết, mười bốn vị trưởng lão bị Viêm Hoa tông bắt lại, tình huống này không ổn.
- Sư đệ, thế nào?
Tông Chủ hỏi.
Hiện giờ người có năng lực chiến đấu mạnh nhất ở Nhật Chiếu tông chỉ có một người là sư đệ.
Sư đệ phải trả giá lớn như vậy, dung hợp với yêu thú linh Thiên Cẩu, biến thành cái dạng người không ra người thú không ra thú, trong lòng ông ta cũng cảm thấy vô cùng đau đớn. Cho dù thế nào cũng không thể uổng phí sự hy sinh của sư đệ.
- Không có gì, chỉ là Thiên Cung này không đáng tin. Những người này cũng chỉ là đệ tử bình thường, chỉ sợ không làm chủ được.
Cơ Uyên nói.
Tông Chủ thở dài, sao ông ta không biết những điều này. Tuy nhiên cũng chẳng còn cách nào khác, cho dù thế nào đi nữa thì cũng chỉ có thể đi tiếp.
Đột nhiên hư không chấn động.
Cơ Uyên cau mày:
- Sao bọn họ lại tới nữa.
- Ai?
Tông Chủ kinh hãi.
- Lâm Phàm, Thiên Tu.
Cơ Uyên bay lên.
- Sư huynh, huynh đừng đi ra.
…
Trong hư không.
- Đồ nhi, thật sự muốn diệt tông?
Thiên Tu hỏi, bọn họ chính là tới vì chuyện này.
- Diệt, nhất định phải diệt. Thầy xem hôm đó Nhật Chiếu Tông có Bán Thần mà không xuất lực, nửa ngày cũng không thả cái rắm gì. Chúng ta cứ thế mà đến Chân Tiên Giới, như vậy rất nguy hiểm. Thầy nói xem, nên diệt hay không?
Lâm Phàm nói.
Hắn cùng với thầy, hai người ở trong tông môn, nhất thời nhắc đến Nhật Chiếu Tông. Nhắc tới nhắc lui, câu chuyện phát triển theo hướng không bình thường, thế mà lại đề cập đến chuyện diệt Nhật Chiếu Tông.
- Các ngươi tới làm gì?
Lúc này, Cơ Uyên xuất hiện trước mặt hai người, vẻ mặt khó coi. Ông ta không hề muốn nhìn thấy hai người này. Một tên điên một lão đầu bất tử, Nhật Chiếu tông đã quá thảm trong tay hai người này rồi. Tuy rằng tông môn chúng ta đã từng gây ra rất nhiều thương tổn cho các ngươi nhưng cũng không thể cứ nhìn chằm chằm chúng ta không buông tha chứ!
- Ây dô, đây không phải Cơ Uyên trưởng lão sao. Người này vào Bán Thần rồi, giọng điệu cũng lớn lối hơn không ít. Thầy, người xem ông ta không có chút thân thiện nào cả.
Lâm Phàm cảm thấy bị tổn thương. Cơ Uyên này chính là một tên tiểu nhân được thế bắt đầu kiêu ngạo.
- Cơ Uyên, ngươi thật sự không hề thân thiện. Giới Chân Tiên xâm chiếm chúng ta, chúng ta không nói hai lời lập tức chống lại, chính là để bảo vệ thế giới hòa bình này của mình. Thế nhưng ngươi xem ngươi đi, là một Bán Thần lại núp trong góc, ngay cả một biểu thị cũng không có. Ngươi nói đi, ngươi không phải là làm chúng ta thất vọng, làm sinh linh của mảnh thế giới này thất vọng sao?
Thiên Tu vui mừng gật đầu. Đồ đệ cuối cùng đã trưởng thành, tâm hồn thăng hoa rồi, nếu là trước đây thì chắc chắn đồ đệ bảo bối sẽ không nói ra những lời như vậy.
- Đồ nhi, con tiến bộ.
Lâm Phàm nhìn sư phụ mình, gật đầu:
- Dưới sự hướng dẫn anh minh thần vũ của thầy, đương nhiên đồ đệ phải tiến bộ rồi.
- Đồ nhi khiến ta rất vui mừng.
Thiên Tu vỗ bả vai đồ đệ mình, có thể chứng kiến đồ đệ một tay mình dạy dỗ trưởng thành thực sự khiến ông rất tự hào.
Cơ Uyên nhìn hai thầy trò nhà kia đang làm trò trước mặt mình không nói câu nào, cố làm ra vẻ chờ đám không biết xấu hổ này nói xong thì mình nói.
- Rốt cuộc các ngươi muốn làm gì? Nhật Chiếu tông đã chịu thua, không muốn quan tâm tới bất cứ chuyện gì nữa.
Cơ Uyên lạnh lùng nói. Nếu như động thủ, ông ta tuyệt đối không phải đối thủ của hai người này. Thiên Tu mang tới cho ông ta một cảm giác rất nguy hiểm, loại cảm giác này đã mạnh mẽ hơn trước đây rất nhiều, có lẽ là vì ông ta đã đột phá tới Bán Thần kỳ cho nên có thể cảm nhận được rõ ràng hơn!
Lâm Phàm nói:
- Thầy, người nói đi.
Thiên Tu lắc đầu:
- Đồ nhi, vẫn là con nói đi.
Cơ Uyên cảnh giác. Hai người này tới Nhật Chiếu tông tuyệt đối không có chuyện gì tốt.
- Được rồi, đã như vậy thì đồ nhi sẽ nói.
Lâm Phàm đột nhiên chỉ vào Cơ Uyên vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Bản phong chủ bấm đốt ngón tay tính toán thì tính ra thế gian này có yêu nghiệt hiện thế, vì vậy nghe theo thiên mệnh đến đây trừ yêu.
Cơ Uyên giật lùi từng bước, kéo ra một khoảng cách nhất định với hai người:
- Các người tới giết ta sao?
Ông ta không ngờ rằng tên nhóc này và Thiên Tu tới đây lại là để giết ông ta. Lúc đó sau khi vào Bán Thần, thực lực ông ta cũng không tầm thường, thế nhưng thực lực của hai người này cũng thuộc dạng cường hãn tới tận cùng, nếu một mình ông ta đối mặt thì không có bất kỳ một phần thắng nào.
- Ừ, ngươi nói đúng, chúng ta tới để trừ yêu.
Lâm Phàm cười gật đầu.
- Chờ đã.
Cơ Uyên lập tức giơ tay lên:
- Thiên Tu, Lâm phong chủ, hai tông môn chúng ta đã từng có hiểu lầm nhưng đều đã qua. Cơ Uyên ta tuyệt đối sẽ không chọc tới Viêm Hoa tông các ngươi nữa. Xin hãy tha cho ta một mạng.
Thiên Tu liền nói:
- Đồ nhi, trên trời có đức hiếu sinh, hay là tha cho ông ta một lần đi?
- Thầy, lời người này nói dường như không quá đáng tin đâu!
Lâm Phàm biểu thị nghi ngờ với Cơ Uyên.
Hiện tại ngay cả ý nghĩ muốn chết Cơ Uyên cũng có, ông ta sao có thể không nhìn ra hai người này đang diễn kịch trước mặt mình. Hai người bọn họ chắc chắn sẽ không giết mình, trừ khi bọn họ diệt gọn cả Nhật Chiếu tông rồi.
Kỳ thực, Cơ Uyên đoán không sai, Thiên Tu và Lâm Phàm đương nhiên không có khả năng diệt Nhật Chiếu tông, nhiều người như vậy phải giết tới khi nào chứ. Tuy rằng Nhất Chiếu tông rất khốn nạn nhưng không thể không nói trong đó vẫn có không ít người vô tội.