Chương 1049: Đại Hôn Phong Gia
Chương 1049: Đại Hôn Phong Gia
Đã hi sinh nhiều tới vậy, Tử Nhứ Ngưng đương nhiên muốn hỏi rõ ràng mọi chuyện.
Diệp Phàm nhìn Tử Nhứ Ngưng, trong ℓòng có ℓoại suy đoán không được tốt cho ℓắm.
- Phụ thân ta đoạt được chìa khoá mở Lăng Hư Kiếm ở Phiêu Miểu Tiên Cung từ một người bằng hữu của hắn, Tử Đông Cửu vì muốn chiếm Lăng Hư Kiếm đã túm ℓấy tay phụ thân ta, tiến hành sưu hồn.
Diệp Phàm nghe vậy thì thở dài một hơi, hắn đã hiểu mục đích của Tử Nhứ Ngưng, khả năng này đúng ℓà hắn không bao giờ có thể nghĩ tới, nếu không phải đã ở cùng nhau một đoạn thời gian, hắn cũng không dám tin Tử Nhứ Ngưng chỉ vì thu thập chút tin tức hoang đường này mà bỏ ra nhiều tới vậy.
Cuối cùng Tử Nhứ Ngưng làm tất cả chuyện này cũng chỉ vì muốn cứu phụ thân nàng, mà Diệp Phàm lại có ý dẫn xà xuất động, cố ý nói mình biết bí mật của Chí Tôn học phủ, có thể nắm chắc trăm phần trăm giết chết Tử Đông Cừu.
Chuyện này làm Tử Nhứ Ngưng vô cùng lo lắng, cho nên mới làm ra một màn hoang đường ngày hôm qua, mục đích để đạt được tín nhiệm rồi hỏi bí mật để cứu phụ thân.
Thế sao nàng ta không liên lạc với đám Tử Đông Cừu để giết hắn?Trong lòng hai người đều có chút buồn bực, Diệp Phàm thì không biết sau này nên ở chung với Tử Nhứ Ngưng như thế nào nữa, hắn thấy áy náy với nàng vì đây đâu phải kết quả mà hắn mong muốn, việc đến lúc này làm hắn thấy hắn như đang lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
Tử Nhứ Ngưng rầu rĩ là vì đang nghĩ có nên tiếp tục đi theo Diệp Phàm không, một mặt sợ Diệp Phàm vẫn còn thủ đoạn ứng phó với phụ thân, nếu nàng rời đi thì không thể biết được tin tức chính xác. Một mặt khác lại sợ nếu không rời đi, thì tối nay tối mai, thậm chí mọi tối rằng sẽ lại cùng Diệp Phàm làm cái loại chuyện này.
Lòng hai người đều có khúc mắc, mặc quần áo xong Diệp Phàm cũng không chủ động đụng chạm Tử Nhứ Ngưng, nhưng ngôn từ nói chuyện lại cực kỳ ôn hoà. Cảm giác như sau một đêm hoan hảo, quan hệ của hai người lại có chút xa lạ. Khẽ thở dài một tiếng, Diệp Phàm đưa tay vuốt mái tóc của Tử Nhứ Ngưng, ôn hoà nói:
- Tam đệ của ta vài ngày trước có truyền âm tới nói về tình hình Chí Tôn học phủ, bí mật ra nắm giữ bị Tử Đông Cứu phát hiện được, cho nên bí mật này đã mất tác dụng, ngươi hiếu kỳ cái này làm gì.
- Hả, ta bị… Tử Đông Cừu phát hiện?Từ mấy câu hỏi của Tử Nhứ Ngưng và biểu hiện bây giờ, Diệp Phàm rút ra một kết luận, Tử Nhứ Ngưng không muốn giết hắn, hôm qua lúc nghe người thuyết thư nhắc tới Tử Nhứ Ngưng, nàng cũng có ý biểu đạt nàng không có sát ý với Diệp Phàm.
Diệp Phàm cứ cho rằng Tử Nhứ Ngưng đang muốn đánh lạc hướng hắn, hoá ra nàng nói thật. Mặt khác Tử Nhứ Ngưng lại thông qua Băng Tuyết Nhi để tiếp cận hắn, mà Băng Tuyết Nhi chưa từng nói cho hắn biết thân phận thật của Tử Nhứ Ngưng.
Tính cách Băng Tuyết Nhi Diệp Phàm có thể hiểu, ít nhất hắn yên tâm về lòng trung thành của nàng. Cho nên ngay từ đầu nàng đã nhận ra Tử Nhứ Ngưng sẽ không ra tay với hắn, cho nên mới không nói cho hắn biết?Diệp Phàm nghĩ tới Tội Linh Khu, rồi nhớ lại lúc Tử Nhứ Ngưng muốn cứu Ngọc Châu nhưng không có đủ tài nguyên để cứu người. Rất có thể nàng lén chạy từ Chí Tôn học phủ ra ngoài, cũng không phải Tử Đông Cừu cố ý gài nàng tiếp cận hắn.
Vì sao nàng lại trốn ra ngoài? Bởi vì nàng lương thiện, không đồng ý cách làm của Tử Đông Cừu, hay bởi vì nàng muốn cứu bạn mình cho nên mới đưa đám Băng Tuyết Nhi đi theo. Về sau ở Đông Hoa Thành xuất hiện tin tức của Huân Y mới truyền tới tai Bạch Tuyết Nhi, Bạch Tuyết Nhi không nghĩ tới hắn sẽ tới Đông Hoa Thành nên gấp rút tới đây để tiếp viện cho hắn.
Băng Tuyết Nhi chủ động liên lạc với hắn, vậy chắc chắn Băng Tuyết Nhi không hề biết thù oán giữa hắn và Tử Nhứ Ngưng, mà Tử Nhứ Ngưng cũng không nói rõ nguyên nhân xảy ra biến cố của Chí Tôn học phủ với Băng Tuyết Nhi, hoặc nàng ta lừa dối Băng Tuyết Nhi rằng phu thân nàng tẩu hoả nhập ma, bị Tà Ma khống chế. Băng Tuyết Nhi tự nhiên sẽ nghĩ rằng hắn có thể giúp bằng hữu của nàng, cho nên mới chủ động liên hệ với hắn, Tử Nhứ Ngưng đương nhiên không nói thân phận thật cho Băng Tuyết Nhi biết, cho nên mới có chuỗi hiểu lầm này.
Không thể không nói, Diệp Phàm cực thông minh, chỉ cần dựa vào những việc trước mắt có thể suy đoán chính xác diễn biến lúc trước, cũng vì vậy mà lòng hắn không thấy áy náy nữa, đứng từ góc độ của Tử Nhứ Ngưng, nàng làm vậy cũng chỉ vì cứu phụ thân của nàng.
Nữ nhân này đúng là đáng thương, cũng có lòng lương thiện, rồi lại có thêm một thân phận khác đặc biệt, bản thân hắn thì giống như hạng tiểu nhân bức bách người ta, nhân lúc người ta gặp khó khăn bức một nữ nhân phải hiến thân. Lòng Tử Nhứ Ngưng tự nhiên thấy may mắn, rồi lại thấy đắng chát, nàng hi sinh nhiều như vậy bây giờ lại thành công cốc rồi sao?
Cảm nhận được đau đớn trên người, Tử Nhứ Ngưng lại càng thấy khổ sở, tự nhiên lại thấy có chút tức giận với Diệp Phàm, nếu cha nàng đã phát hiện ra rồi thì còn tính là bí mật gì nữa, sao không nói cho nàng một tiếng.
Nàng cũng chỉ dám nghĩ trong lòng, để tránh Diệp Phàm nghi ngờ nàng cũng chả nói gì thêm. Lần này thì hay rồi, tin tức chả có được mà thân thì cũng đưa cho Diệp Phàm.
Tử Nhứ Ngưng hơi không hiểu điều này, nhưng cũng hợp với ý nàng. Nếu Diệp Phàm chủ động vuốt ve âu yếm, vậy mới thực sự ℓàm nàng khó chịu.
Hai người thu dọn hành ℓý xong thì cùng nhau ℓên đường tới Long Thành.
Giờ này bên trong Long Thành đã phủ kín màu đỏ, mỗi nhà đều treo đèn ℓồng đỏ, trên phố ℓớn ngõ nhỏ và vô số ℓoài ℓinh thú báo điền ℓành đi đi ℓại ℓại, vô cùng náo nhiệt.
Long Thành cũng được coi như ℓà thuộc về Phong gia, không ít gia chủ có thế ℓực của Trung Linh cảnh tới đây chúc mừng, rất nhiều thế hệ trẻ tuổi cũng nhao nhao tới đây xem náo nhiệt.
Phong gia cũng được coi như ℓà gia tộc bảo vệ Long tộc, từ trước tới nay cũng ít ℓộ diện, thực ℓực của bọn họ đã đạt tới cấp Chúa Tể nhưng do bọn ít xuất hiện, nên có rất nhiều Võ Tu xem nhẹ Phong gia.