Chương 1209: Tế Đàn Thần Bí
Chương 1209: Tế Đàn Thần Bí
Hàn Dương không tiếc ℓời khen ngợi, hắn dùng ánh mắt một bậc Tiên Đế để đánh giá Diệp Phàm, có thể thấy được sự ưu tú của Diệp Phàm.
- ...Lôi chi tiên khải hoàn chỉnh tiên pháp không có khả năng ℓưu truyền tại Phàm gian, ta nhớ được cuối cùng ℓão tổ để bộ tiên pháp không trọn vẹn đặt ở Thiên Lệnh điện...?
Hàn Dương thâm ý nhìn Hàn Lạc Lạc, muốn đi vào Thiên Lệnh điện có hai phương pháp, một ℓà như Diệp Phàm bây giờ trực tiếp xông vào, nhưng nhất định sẽ ℓàm kinh động Hàn Dương, còn ℓại ℓà... có người truyền tống đưa vào.
- Cha người nói cái gì? Ngươi đừng cho ℓà chuyện này ℓiên quan gì tới ta chứ? Ta không biết gì, ta không biết hắn, tại sao ta phải giúp hắn.
Hàn Lạc Lạc ℓúc này hết nhìn đông tới nhìn tây rồi nói, dù sao hạ quyết tâm chuyện này cũng khó mà thừa nhận.
- Không phải ngươi thì còn có ai ℓàm được chuyện như vậy, ta còn không hiểu rõ ngươi, ngươi nói chuyện ℓộn xộn hết nhìn đông rồi ℓại nhìn tây, rõ ràng như thế.
Hàn Dương mang theo vẻ tức giận nói, đối với nữ nhi này hắn không có biện pháp, đường đường Tiên Đế, Tiên Nhân điện điện chủ, hết ℓần này tới ℓần khác sủng nữ nhi đến vô pháp vô thiên.
...
Thiên Lệnh điện, cũng chính là cung điện trong vạn giới ghi chép mà Diệp Phàm từng xem qua, giờ phút này đã di chuyển sang một bên, mà cung điện to lớn đằng kia thì đã hoàn toàn biến mất, đứng từ chỗ Diệp Phàm lờ mờ có thể nhìn thấy ở chân trời xa xa có một tòa nhà gỗ chìm nổi, nơi đó chính là nơi hắn đã tiến vào Thiên Lệnh điện tầng cao nhất.
Nhưng bây giờ nhìn tới, hắn năm đó đã nghĩ rằng Thiên Lệnh điện cùng cái nhà gỗ chênh lệch mười vạn tám ngàn dặm, nhưng hắn năm đó ở hậu viện của nhà gỗ giếng cạn tiến vào Thiên Lệnh điện, loại trận pháp này quả thực vô cùng kỳ diệu, không hổ là nhân vật Tiên Đế, đối với pháp lý giải không gian đã đi tới trình độ kinh người.
Sau khi lấy nội đan Hủy Diệt Hải Xà ra, Diệp Phàm tiến vào Thiên Lệnh điện nhưng hắn nhớ rất rõ ràng bên trong còn có ít tiên pháp có thể không bằng Mộc Thương Long, nhưng chờ đến tiên giới thì cũng là những đồ quý giá.Bên phải là một con đường có tảng đá thần bí vô cùng to lớn, ở khoảng cách này Diệp Phàm có thể lờ mờ thấy tảng đá điêu khắc một nữ tử, nữ tử phảng phất bưng một thứ gì đó, một chân trên mặt đất, hai tay hướng lên trên, giống như thị nữ đang quỳ dâng có chủ tử mình.
Diệp phàm nghĩ một hồi, rồi hướng về tế đàn bên trái.
Nơi này là một trận pháp đã bị phá huỷ hoàn toàn, nhưng đường đi vào lại bằng phẳng vô cùng, Diệp Phàm đi tới bên cạnh tế đàn.
Vô số thần văn huyền diệu to lớn giăng khắp nơi trên tế đàn, ở chính giữa, có một cái cổng huyền diệu kính, có tiên đạo chi uy từ cánh cửa, Diệp Phàm cảm giác nếu như nơi này xé mở lưỡng giới thông đạo, hắn cảm thấy nơi này có vẻ thoải mái hơn những chỗ khác, nhưng nguyên nhân không hiểu tại sao mà nơi này lại bị ngăn cách phá vỡ trận pháp, nếu Diệp Phàm có phi thăng thì cũng gặp nguy hiểm.Diệp Phàm nhíu mày, hắn cũng không nghĩ tới trận pháp vậy mà không hoàn thiện, chỉ vì phá huỷ Thiên Lệnh các mà trận pháp trong này cũng mất hiệu lực, nếu biết vậy hắn sẽ cẩn thận hơn.
Có thể xé nát không gian như vậy mà lại không có trận pháp thủ hộ, nếu cố gắng phi thăng ở đây thì có lẽ sẽ đối diện nguy cơ bị Thiên Đạo loại bỏ
Chậm rãi đi về hướng tế đàn, Diệp Phàm đánh giá thần văn nơi này, nghĩ đến nơi đây hẳn là nơi trung gian của tế đàn ở Tiên giới và Phàm Giới, không biết năm đó Hàn Thiên Trảm vì sao thành lập tế đàn này, cũng không biết tế đàn này cần người hiến tế thế nào, trợ giúp người bên kia đến thế giới của mình,tất cả chuyện này phải tìm hiểu mới được.
Diệp Phàm nghĩ nghĩ, vẫn là tạm thời bỏ qua việc tìm hiểu thần văn nơi này, loại này tiên đạo đường vân, lấy năng lực lĩnh ngộ của hắn, trong thời gian ngắn cũng không có cách nào hoàn toàn ngộ ra, huống hồ loại tế đàn này đều là cần tế phẩm, cho dù hắn thật hiểu được, cũng không có khả năng hiến tế bản thân ở bên tế đàn người khác để cho mình có cơ hội phi thăng.Không sai, loại tế đàn này nhất định phải có người hiến tế sinh mệnh mình, từ đó làm cho đối phương thay thế địa vị mình, đi tới thế giới của mình, dù sao chui vào chỗ trống thiên đạo cũng không phải là tốt, không có sự hy sinh thì không có khả năng.
Tạm thời bỏ qua việc tìm hiểu tế đàn, Diệp Phàm hướng về con đường phía trước để đi, Huyết Chú Long Thương không có ở nhà gỗ cũng không có ở tế đàn này, nghĩ đến đây hắn lại đến chỗ pho tượng thị nữ quỳ.
Không gian pháp tắc cùng lôi đình pháp tắc vận chuyển, tốc độ Diệp Phàm trở nên cực nhanh, đi tới chỗ pho tượng khổng lồ rất nhanh.
Đứng trên hư không Diệp Phàm khẽ nhíu mày, nếu nơi này là pho tượng Hàn Thiên Trảm đứng chắp tay, Diệp Phàm ngược lại có thể lý giải, hết lần này tới lần khác pho tượng này là một thị nữ nửa quỳ ở đây, cái này làm hắn hơi mơ hồ, Hàn Thiên Trảm năm đó lưu lại Phiêu Miểu Tiên Cung, mục tiêu chủ yếu là vì trợ giúp Thiên vũ đại lục võ tu có thể phi thăng tốt hơnChỉ là Diệp Phàm không hề nghĩ tới, khi hắn tiến vào Thiên Lệnh điện, trước đó vô số cảnh vật đã sớm biến mất không thấy gì nữa, đừng nói là một cái tiên pháp hoàn chỉnh, một cái không trọn vẹn cũng chưa từng xuất hiện.
Rơi vào đường cùng, Diệp Phàm đi Thiên Lệnh điện một lần nữa, lần này không có trận pháp truyền tống, hắn cũng không có đi thẳng tới cái nhà gỗ thần bí kia, toàn bộ đồ vật của Thiên Lệnh điện đều không đáng giá để Diệp Phàm dừng bước, không có quá nhiều thứ tại nơi đây, Diệp Phàm hướng về phía sau tiếp tục tiến lên.
Các cơ quan mật thất đằng sau Thiên Lệnh điện cũng không quá phức tạp, Diệp Phàm rất dễ thấy 3 hướng đều có sự vật thần bí, trong đó một hướng chính là nhà gỗ, Diệp Phàm không có ý định ở đó, dù sao đối với Hàn Thiên Trảm nơi này có vẻ quan trọng, hắn không muốn đi nhiễu loạn bố trí nơi đó, mặt khác ở đây cũng không có gì ngoài bảo bối, cũng không thích hợp để phi thăng.
Hướng thứ bên trái, là một tòa tế đàn, trong mơ hồ Diệp Phàm có thể cảm giác được nơi đó tràn ngập tiên uy, nghĩ đến hẳn là nơi tốt đẹp để phi thăng.- Ta, ta cũng không phải cố ý...
Hàn Lạc Lạc lúc này chu miệng trốn tránh, mắt to hung hăng nhìn chằm chằm Diệp Phàm, âm thầm nghĩ: Người này thực sự là... cái gì tốt ta cũng đưa ngươi, ngươi còn tham lam, hai ta bị cha phát hiện, ngươi cứ cẩn thận, rơi vào tay ta thì bổn tiên tử xử lý ngươi.
Hàn Dương nhìn điệu bộ đáng yêu của Hàn Lạc Lạc, cũng bớt giận hơn phân nửa, cuối cùng bất đắc dĩ lắc đầu, lúc này Diệp Phàm đã tiến vào chỗ trước đây Hàn Thiên Trảm biến mất, trận pháp cũ Hàn Thiên Trảm để lại bị phá hủy, uy lực của trận pháp tự nhiên cũng không còn hiệu lực.
Bây giờ Hàn Dương cũng chỉ có thể hi vọng Diệp Phàm không nên đụng đến Huyết Chú Long Thương bản thể, nếu không sát khí của Huyết Chú Long Thương, một khi xâm nhập thần hồn của hắn, sợ là về sau trở thành vật dẫn sát khí Huyết Chú Long Thương, chỉ biết giết chóc như cái xác không hồn.
Mà cũng bởi vì Thiên Vũ đại ℓục ℓà quê hương của Hàn Thiên Trảm, cho nên hắn đối với nơi này cực kỳ để tâm, Diệp Phàm tin tưởng nơi này có ý nghĩa để cho hậu thế Thiên Vũ tập ℓuyện, không may xảy ra biến cố ℓàm nơi này thành một nơi bỏ đi.