Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 1190 - Chương 1210: Dạ Châu

Chương 1210: Dạ Châu
Chương 1210: Dạ Châu
canvasa1d12100.pngĐương nhiên với vật như Huyết Chú Long Thương, thì hẳn ℓà không để cho võ tu phàm giới sử dụng, ℓoại bảo vậy này có thể ℓà do Hàn Thiên Trảm không muốn những hậu nhân tham ℓam ở Tiên giới có được rồi bị Huyết Chú Long Thương không chế, cho nên mới đến đây phong ấn.

Vậy nếu đây ℓà nơi võ tu nhân tộc ℓịch ℓuyện thì đây đã ℓà chỗ sâu nhất chưa? Cái tượng đá này để biểu thị cho điều gì?

Diệp Phàm quan sát tỉ mỉ tượng đá, có ℓẽ ai nhìn tượng đá này cũng sẽ nghĩ rằng vậy trên tay nàng chính ℓà bảo vật, Diệp Phàm bay tới cạnh tượng đá.

Bên cạnh có đủ ℓoại vết tích của trận pháp, dựa theo tình hình bình thường mỗi ℓần ℓấy bảo vậy, tất nhiên sẽ có trận pháo bảo vệ, hắn đi tới cạnh bàn tay của tượng đá.

Tại ℓòng bàn tay của tượng đá, có một ngọc đài, trên ngọc đài có một chiếc hộp, trong hộ ℓà một viên dạ minh châu đang phát sáng.

Nhìn từ ngoài vào không có cách nào cảm nhận được viên dạ minh châu này ℓà cái gì, nhưng nhìn qua có vẻ ℓà trí bảo, Diệp Phàm đưa tay ℓấy hộp ngọc, mấy kẻ cường giả kẻ nào gan cũng ℓớn, Diệp Phàm gần như chả có chút sợ hãi cẩn thận nào.

Hộp ngọc rất nhẹ, nhưng ℓúc Diệp Phàm ℓấy ngọc ra, hắn có thể cảm nhận cái hộp ngọc bắt đầu phân rã ra, sau đó một ℓuồng khế ước Thiên Đạo xuất hiện ở trong thức hải của hắn.

Đại khái mang ý nghĩa hắn là người nhận được truyền thừa của chí bảo, nếu đến Thiên giới đạt tu vi Đại La Kim Tiên thì phải gia nhập Thiên Nhân điện, ở Tiên Nhân điện làm việc một ngàn năm.

Hoá ra đây không phải bữa cơm miễn phí, Hàn Thiên Trảm hy vọng sau khi tu sĩ phi thăng có thể cống hiến, là người sáng lập nên Tiên Nhân điện, hắn cũng hy vọng Tiên Nhân điện ngày càng phồn vinh.

Những chỗ bí địa thế này, nếu không phải thiên kiêu thì cũng không có khả năng vào được, theo tính toán của Hàn Thiên Trảm, có thể xông vào đây lấy được truyền thừa vậy sau khi đến Tiên Giới chắc chắn sẽ làm ra nghiệp lớn, có cường giả như vậy tới làm việc ở Tiên Nhân điện thì sẽ càng tốt.
Diệp Phàm khẽ nhíu mày, cầm lấy viên dạ minh châu, Hàn Thiên Trảm để lại bức tượng này là vì muốn gây sự chú ý cho người truyền thừa, người được truyền thừa sau khi trải qua khó khăn lấy được truyền thừa cao nhất rồi bị truyền tống ra ngoài, hắn đang giấu cái gì?

Có khả năng Huyết Chú Long Thương dùng để trấn áp chỗ này, còn pho tượng này.

Hai mắt Diệp Phàm có vẻ hiếu kỳ, tại sao người ta lại đặt Huyết Chú Long Thương ở đây, rõ ràng nơi này có truyền thừa, các võ tu đều biết chỗ này, tìm một lúc là ra Huyết Chú Long Thương, tại sao lại phải vẽ chuyện ra thêm.
Kỳ thật đây là chỗ có tính toán của Hàn Thiên Trảm, Hàn Thiên Trảm không chỉ đề phòng võ tu phàm nhân, mà còn đề phòng những hậu bối tiên nhân của hắn, nếu hắn phong ấn Huyết Chú Long Thương ở chỗ khác, sẽ phải dùng trận pháp thủ hộ để tránh cho khí tức của Huyết Chú Long Thương thoát ra ngoài, mà ai cũng biết có trận pháp thủ hộ vậy chắc chắn bên trong có đồ tốt.

Năm tháng dài đằng đẵng, có vô số võ tu muốn tìm kiếm cơ duyên, cho dù Hàn Thiên Trảm có cất Huyết Chú Long Thương ở đâu đều sẽ bị phát hiện, mà đây lại là nơi tốt nhất, dù là ai muốn lấy được truyền thừa cao nhất, cũng sẽ suy nghĩ ở dưới còn một cái Đế Khí.

Cho nên dù là hậu nhân của Hàn Thiên Trảm cũng sẽ không nghĩ tới chỗ này, bởi vì mọi người đều sẽ nghĩ Hàn Thiên Trảm chắc chắn cất Huyết Chú Long Thương ở một nơi cực kỳ thần bí, mà có phải ai cũng đi được vào nơi có truyền thừa cao nhất đâu.
Hàn Thiên Trảm là một thiên kiêu cho nên cũng hiểu ngạo khí của đa số thiên kiêu như mình, nhất là mấy thiên kiêu có thể tiến vào đây nhận truyền thừa thì sợ rằng độ ngông nghênh cứng đầu lớn vô cùng, cho nên Hàn Thiên Trảm có một phương án dự phòng, khi Diệp Phàm buông hộp ngọc xuống quay đi, cũng là lúc phương án này xuất hiện.

Nội dung đại khái là người được truyền thừa sau khi đạt tu vi Đại La Kim Tiên nhất định phải gia nhập Tiên Nhân điện, làm việc cho Tiên Nhân điện một ngàn năm, nhưng nếu nhiệm vụ vi phạm đạo nghĩa thì có thể không làm. Cũng có thể rời khỏi Tiên Nhân điện, nhưng trong vòng một ngàn năm nếu Tiên Nhân điện có gặp nạn thì nhất định phải ra tay giúp đỡ.

Khế ước thứ hai này có vẻ quan tâm tới cảm nhận của người được truyền thừa hơn, cũng coi như hợp tình hợp lý, nếu có cự tuyệt lần nữa thì chắc cái bảo vật trong hộp này cũng không cho hắn cơ hội đó. Dù sao cũng là đồ tốt.
Hàn Thiên Trảm giúp Thiên Vũ nhiều vô cùng, Diệp Phàm đi tới Phiêu Miểu Tiên Cung cũng coi như thu hoạch được cơ duyên, cũng được tính là nhận được sự trợ giúp của Hàn Thiên Trảm. Nhưng với bản tính không muốn khuất sau bóng người khác của Diệp Phàm, hắn sẽ không để người ta tuỳ tiện sắp đặt cuộc đời mình.

Hắn cũng là thiên kiêu, hắn cũng có sự kiêu ngạo của riêng mình, không hề nghĩ ngợi nhiều Diệp Phàm từ chối khế ước này, hắn xoá khế ước khỏi thức hải trả hộp ngọc về chỗ cũ, hắn đâu muốn trở thành thuộc hạ nghe theo người khác hẳn một ngàn năm.

Khi Diệp Phàm định quay lưng đi thì hộp ngọc kia lại phát sáng, thần văn trên hộp ngọc hiện lên, một lần nữa xâm nhập thức hải của Diệp Phàm, Diệp Phàm cũng không chống cự lại vì hắn biết thức hải của bản thân vô cùng vững chắc, căn bản không sợ Hàn Thiên Trảm dùng yêu ma tà thuật gì, nếu có biến chuyển thì cũng coi như chuyện tốt, đồ trong cái hộp ngọc kia đúng là không tầm thường.
Khoé miệng Diệp Phàm nhếch lên, cái này là đồ hắn đã muốn từ lâu. Người khác sợ sức mạnh Huyết Sát trên Huyết Chú Long Thương, nhưng hắn không sợ, hắn có Thiên Đế Đồ Lục, hắn có thể phong ấn sức mạnh Huyết Sát.

Huyết Chú Long Thương chưa cần vội, nó không có chân để chạy. Diệp Phàm đưa mắt nhìn viên dạ minh châu, cảm nhận một lượt khoé miệng lại càng cong lên.

Đồ tốt thật!
Diệp Phàm nghĩ một lúc rồi cầm hộp ngọc lên tiếp nhận cái khế ước này, lúc khế ước có hiệu lực thì thần văn trên hộp ngọc cũng biến mất, toàn bộ hộp ngọc biến thành ánh sáng nhập vào trong viên dạ minh châu.

Một luồng nhỏ ánh sáng nhập vào trận pháp, bởi vì trận pháp đã hư hại cho nên cũng chả có gì xảy ra, Diệp Phàm hiểu ánh sáng kia là kích hoạt trận truyền tống, chỉ cần người truyền thừa ký khế ước xong thì sẽ được truyền tống đi.

Tại sao?




Bình Luận (0)
Comment