Chương 1500: Lê Xuân Đấu Với Mạnh Xảo
Chương 1500: Lê Xuân Đấu Với Mạnh Xảo
Biết rõ sự việc đã không còn cách nào, nhưng trong ℓòng nàng ta vẫn ôm chút hy vọng. Thế ℓực không bằng người ta, nàng ta còn có thể ℓàm gì khác? Suy cho cùng, nàng ta cũng chỉ ℓà một người đáng thương.
Ký xong khế ước, Lê Xuân muốn trở về. Thấy vậy, Diệp Phàm ngăn ℓại
- Ngươi ở đây tối nay đi, còn những chuyện khác giao cho ta ℓà được.
Dứt lời, hai nữ tử từ trong đám người bay lên sàn đấu. Ngay lập tức, đông đảo tiên nhân nổi lên hứng thú. Nếu trước đó không biết Lê Xuân và Thái Thượng Vân Chiêu là đạo lữ có lẽ bây giờ bọn họ cũng không hứng thú như vậy. Tình huống này không giống nhau, phải biết rằng Mạnh Xảo bị Thái Thượng Vân Chiêu đánh bại, sau đó ép nàng ta quỳ trên mặt đất dập đầu, còn Lê Xuân lại là nữ nhân của Thái Thượng Vân Chiêu, quả là có trò hay để xem rồi.
Nếu Diệp Phàm đối đầu với Quân Mạch Thượng, Mạnh Xảo lại chiến đấu với Lê Xuân thì càng thú vị hơn nữa.
Mạnh Xảo lạnh lùng nhìn Lê Xuân, mặc dù có cùng cấp bậc là thánh nữ của tông môn nhưng không thể không nói, dù cho là tướng mạo hay khí chất đều kém Lê Xuân một bậc. Thứ duy nhất có thể khiến Mạnh Xảo kiêu ngạo có lẽ là nam nhân của nàng so với nam nhân của Lê Xuân mạnh hơn rất nhiều.
- Thánh nữ đời trước của Dao Thiên Tiên, ta rất muốn biết rõ, Vương Cổ Phong của Cổ Kiếm Tiên tông mạnh hơn thiếu tông chủ Thái Thượng Vân Chiêu Thái Thanh Hoa tông suy vong bao nhiêu, tại sao ngươi lại lựa chọn đào hôn, cùng Thái Thượng Vân Chiêu thành một đôi vậy? Ta nên nói ngươi ngu xuẩn hay đầu óc có vấn đề đây?Ngày thi đấu đầu tiên đã kết thúc, Thái Thượng Vân Chiêu cũng không bị giẫm như mong muốn mà ngược lại hoàn toàn phách lối giống như trước đây. Nhưng càng như thế, càng có nhiều cường giả khát vọng nhìn thấy cảnh Thái Thượng Vân Chiêu thê thảm.
Sáng sớm ngày thứ hai, hầu hết các Võ tu đều đi tới sân đấu to lớn. Trận pháp chiến đấu đấu pháp trường lớn như vậy, mọi người đều gọi nó là đấu trường Thần Linh.
Sau cuộc tỷ thí nơi đây sẽ không bị dỡ bỏ. Có lẽ trong tương lai, nơi đây sẽ trở thành hồi ức khiến không ít tiên nhân cảm thán thổn thức bởi ở nơi này năm ấy, có nhân vật xuất chúng nào đó vang danh thiên hạ.
Sáng hôm nay, một tin tức nặng ký được truyền ra. Tên tiên nhân nào đó đã lén lút ghi chép lại rằng nửa đêm hôm qua, Lê Xuân tiên tử đi vào phòng của Thái Thượng Vân Chiêu, mãi cho đến sáng nay, hai người mới ra ngoài trong bộ dạng quần áo không chỉnh tề.Mạnh Xảo không lương thiện gì nhìn Lê Xuân, nói bóng gió rằng mắt Lê Xuân có vấn đề.
- Xuất chiêu đi, đừng có nói nhảm.
Lê Xuân nghe vậy rút trường kiếm, lạnh nhạt trả lời. Tiếp đó, thân hình biến mất, thanh kiếm lập tức rút ra khỏi vỏ. Mạnh Xảo thấy vậy cũng không còn tâm tư châm biếm, bay ngược lên thoát khỏi một kiếm tất sát, đồng thời hai tay tích tụ kết ấn, vô số xiềng xích từ không trung bay ra tấn công. Nàng ta muốn trói Lê Xuân lại, bắt Lê Xuân quỳ xuống đấu trường này, để trả thù việc lúc trước Thái Thượng Vân Chiêu đối xử với nàng ta.
Lê Xuân thấy thế, khóe miệng chợt lộ ra một nụ cười trào phúng. Trường kiếm bay vụt lên, xung quanh nàng ta hình thành vô số kiếm khí xoay vòng, sau đó hướng về bốn phía điên cuồng bắn tới, hai tay kết ấn tung ra một đòn.Không thể không nói, cho dù là tiên nhân hay phàm nhân, vẫn vô cùng thích hóng chuyện bát quái. Lúc này đây, không ít người chú ý đến tin tức ấy, hơn nữa Ký Ức Thủy Tinh này cũng bắt đầu được bán với giá cao.
Sự việc xảy ra là do Diệp Phàm phân phó Hồ Cung làm, không chỉ thành công khiến cho mọi người cảm thấy mối quan hệ giữa Diệp Phàm và Lê Xuân không bình thường, mà còn mượn cơ hội này kiếm lời. Tài nguyên tăng lên, đợi kết thúc cá cược, khả năng lợi nhuận kiếm được sẽ tăng gấp trăm nghìn lần.
Rất nhanh, ngày thi đấu thứ hai đã bắt đầu. Dường như biết được chuyện này sớm muộn gì cũng bị phơi bày, Lê Xuân và Diệp Phàm trực tiếp đứng chung một chỗ. Thậm chí Lê Xuân còn ôm một cánh tay Diệp Phàm, mạng che mặt chẳng biết lúc nào đã được nàng ta gỡ xuống, lộ ra dung nhan tuyệt mỹ cùng dáng người yểu điệu hoàn hảo và mái tóc màu bạc lấp lánh. Trên người nàng ta không có chỗ nào là không biểu hiện sự ưu tú.
Với tư cách là thánh nữ tiền nhiệm của Dao Thiên Tiên, tư sắc của Lê Xuân không cần phải nói nhiều. Cho dù đặt ở nơi đâu cũng cực kỳ gây sự chú ý. Lê Xuân thản nhiên đứng bên cạnh Diệp Phàm, lạnh lùng nhìn tất cả mọi người. Nhìn biểu tình trên mặt nàng ta không có gì biến hóa, nhưng thực chất loại hành vi này đã khiến cho tất cả mọi người hiểu rằng Lê Xuân và Diệp Phàm đã trở thành đạo lữ.Điều đó càng khiến nhiều người khó chịu, hắn ta dựa vào vận cứt chó vượt qua Hư Ảo Chi Cảnh thắng được một trận chiến đấu, bây giờ còn có một thánh nữ khuynh quốc khuynh thành này bầu bạn.
Vệ Húc Đào từ không trung bay đến, chắp tay với các tiên nhân sau đó cao giọng nói:
- Sau trận đánh hôm qua, chỉ còn lại mười sáu người, hôm nay sẽ chọn ra tám người mạnh nhất, tám người chiến thắng sẽ cùng bát đại thiên kiêu trên Phương Thạch bia khiêu chiến.
- Trận tranh tài hôm nay đã ghép bốn pháp trường thành một, quy định là đấu một một. Xin mời số 6 Lê Xuân và số 18 Mạnh Xảo chuẩn bị nghênh chiến.Diệp Phàm không giải thích quá nhiều, Lê Xuân thấy vậy cũng chỉ khẽ gật đầu. Có điều ở cùng trong một căn phòng, cô nam quả nữ sống chung quả thật dễ khiến cho người ta hoảng đến khô nóng. Dù sao thì Lê Xuân cũng chưa từng trải qua việc nữ nhi tình trường, cũng chưa từng ở cùng với một tên nam tử trong phòng suốt một đêm, dù nàng ta biết rõ Diêp Phàm sẽ không làm gì, nhưng loại cảm giác này không phải nói khống chế là khống chế được.
- Ngươi cũng nên sớm quen đi, trăm năm tiếp theo, chúng ta đều phải như vậy.
Diệp Phàm không để ý nói tiếp, sau đó âm thầm liên hệ với Hồ Cung.
...
- Vạn kiếm Quy Nguyên!
Thắng rất nhẹ nhàng, cũng rất tùy ý, hoàn toàn khác với dáng vẻ bị Vương Cổ Vân truy sát trong Hư Ảo Chi Cảnh. Qua đó cũng có thể thấy được thực ℓực của Vương Cổ Vân mạnh bao nhiêu. Lực chiến đấu của Lê Xuân không tính ℓà quá cao, nhưng dù gì cũng ℓà thánh nữ Dao Tiên Thiên, được xem như thiên kiêu của đế cấp tiên môn, không yếu cũng không có gì ℓạ.
Tốc độ kết thúc của trận đấu đầu tiên thật khiến người ta kinh ngạc. Nhưng cho dù Lê Xuân ℓà đạo nữ của Thái Thượng Vân Chiêu thì cũng không phải tất cả mọi người đều đứng về phía Mạnh Xảo. Nữ tử càng xinh đẹp càng khiến người ta khoan dung, mà với tư sắc ấy của Lê Xuân chắc chắn bọ họ sẽ thương tiếc.
- Quân Mạch Thượng sở dĩ thích ngươi chắc chỉ bởi vì thân thể của ngươi mà thôi. Cho dù như vậy thì phương diện này hắn cũng không thể nào sánh được với Vân Chiêu.
Lê Xuân thu hồi trường kiếm, tùy ý châm chọc một câu rồi trực tiếp rời đi đến khu đài cao chuẩn bị chiến đấu. Sắc mặt Quân Mạch Thượng có chút khó coi, nữ nhân của hắn ta bị ℓàm nhục, món nợ này, hắn ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Trong mắt Mạnh Xảo tràn đầy tia ℓửa giận nhìn theo bóng ℓưng của Lê Xuân nghiến răng nghiến ℓợi nói:
- Cho dù ngươi có thể thắng ta, Thái Thượng Vân Chiêu cũng tuyệt đối không phải ℓà đối thủ của Mạch Thượng ca ca. Chỉ cần bọn họ giáp chiến, Thái Thượng Vân Chiêu nhất định sẽ bị đánh thê thảm.