Chương 1558: Đi Vào Cổ Mộ
Chương 1558: Đi Vào Cổ Mộ
Con rắn này cũng không phải ℓà rắn bình thường, nhưng nó ℓại bò ℓên tay Diệp Phàm, nếu hắn trực tiếp thả dây ℓeo, Diệp Phàm tin chắc rằng sẽ có thứ càng khủng bố hơn từ trong khe hở không gian đang chờ hắn, nhưng nếu không thả dây ℓeo ra, trong nháy mắt con rắn nhỏ sẽ cắn vào tay hắn.
Diệp Phàm kích phát huyết mạch Thanh Long, tay phải trực tiếp biến thành Long Trảo, Long Lân bao phủ, đồng thời hắn mở Đế Thần Biến ra, thần ℓực hình thành một vòng bảo vệ, điều ℓàm cho Diệp Phàm cảm thấy ngoài ý muốn ℓà trong răng nanh của con rắn nhỏ xuất hiện một cỗ ℓực ℓượng không thể hiểu được, cỗ ℓực ℓượng này bắt đầu hấp thu thần ℓực đại địa.
Thậm chí còn tước đoạt năng ℓực của Diệp Phàm, đây ℓà ℓoại năng ℓực gì? Điệp Phàm ngạc nhiên.
Nhưng đối với đám người Đại Lực mà nói, nó ℓà ℓoại tuyệt sát, nếu như để Huyền U Quỷ Xà đi vào thức hải, có thể Diệp Phàm sẽ không thể khống chế cơ thể trong thời gian ngắn, đến ℓúc đó buông tay mà nói…
- Tử Khuynh, ngươi cũng phát hiện?
Ngô Tử Khuynh nghe vậy thì hơi sững sờ, sau đó dùng ánh mắt thưởng thức nhìn Diệp Phàm, mặt không đổi sắc, bí mật truyền âm nói.
- Ta phát hiện, những người khác thì ta không biết, nhưng đại ca bên cạnh Thái Thượng không an toàn.
Diệp Phàm u ám nhẹ gật đầu, sau đó không tiếng động quan sát tỉ mỉ xung quanh, nơi này là một thông đạo lờ mờ, loại u ám này dễ dàng cho pháp tắc hắc ám cường hoành, tầm nhìn của Tiên Nhân cũng giảm xuống chỉ còn hai mươi mét, không chỉ vậy, những hòn đá màu đen xung quanh còn có khả năng hấp thu hồn lực, nếu như chỉ dựa vào thần thức cảm giác thì chỉ trong vài phút, hồn lực sẽ bị hấp thu gần như không còn.- Vân Chiêu, ngươi không sao chứ?
Lê Xuân lo lắng nói.
- Không có việc gì.
Diệp Phàm lắc đầu nói, bỗng nhiên hắn khẽ chau màu, đánh giá đám người phía sau, hắn gần Ngô Tử Khuynh nhất, thứ hai là Lê Xuân, bên cạnh Lê Xuân là Vương Cổ Vân, Cửu Ngộ phía sau, phía sau Cửu Ngộ là Đại Lực và Tô Trong, một người bên trái, một người bên phải, Hàn Lạc Lạc đi bên cạnh Cửu Ngộ.Trong mắt Diệp Phàm lóe lên sự nghi ngờ, sau đó khôi phục như lúc đầu, hắn đứng yên đánh giá xung quanh.
- Thái Thượng đại ca, có lẽ nơi này là trong cổ mộ, nhưng ta cảm thấy thật kỳ lạ, nếu là mộ Thần Linh, vì sao lại u ám như vậy? Cho dù chúng ta là Tiên Nhân, nhưng tầm nhìn vẫn rất thấp.
Ngô Tử Khuynh đi đến gần Diệp Phàm nói khẽ, vô tình nàng cách Diệp Phàm rất gần, nếu như nàng bị công kích, Diệp Phàm có thể nhanh chóng cứu được nàng.
Diệp Phàm nhìn thoáng qua Ngô Tử Khuynh, hồn lực vận chuyển,sau đó truyền âm nói.Hồn Hải lập tức sắp phá nát, thậm chí Diệp Phàm không cảm giác được Huyền U Quỷ Xà làm cách nào đi vào thức hải của hắn được, không hổ danh là đồ vật Thần Linh, cho dù cấp thấp nhất cũng không phải là một Tiên Nhân có thể chống lại được.
Vận chuyển thần văn, khí tức Thiên Đế Đồ Lục Hồng Mông xuất hiện, sau đó, Huyền Minh Quỷ Xà trực tiếp bị thần văn đánh giết, tốc độ nhanh chóng, có lẽ trong lòng Huyền Minh Quỷ Xà vẫn giữ tâm trạng cực kỳ hưng phấn như cũ.
Sinh Mệnh Thụ chập chờn, Hồn Hải khôi phục rất nhanh chóng, Diệp Phàm mở hai mắt ra, lúc này đám người Đại Lực đã đi vào thông đạo, cả đám người quan tâm Diệp Phàm. Nghĩ đến đây, Diệp Phàm vận chuyển tiên lực đến cực hạn, một đôi Long Dực sau lưng mở ra, hai tay hắn túm chặt dây leo, không nhìn con rắn đang cố gắng phá phòng ngự của hắn kia. Trong nháy mắt đã vọt đến dưới nắm đất, cũng may nơi này chỉ là cửa vào cổ mộ, có một con Huyền Minh Quỷ Xà đã xem như là tình hình thập tử vô sinh, nếu còn có nguy hiểm khác nữa, loại truyền thừa này cơ bản không có ý nghĩa xuất hiện.
Lao nhanh một đường, Diệp Phàm nhanh chóng bay lên dưới nắp đất, thi thể của hắn đang mở to hai mắt đỏ ngòm nhìn hắn, cho dù là Tiên Nhân, gặp cảnh này cũng có cảm giác không rét mà run.
Diệp Phàm khẽ nhíu mày, sau đó đánh ra một quyền lên nắp đất, đương nhiên, Huyền Minh Quỷ Xà vinh hạnh được Diệp Phàm đánh nát, cơ thể quỷ xà vừa vặn dính lên nắp đất.
Oanh!Hàn Lạc Lạc kêu lên, ở bên cạnh Diệp Phàm, Huyền Minh Quỷ Xà chỉ là một con rắn nhỏ, nhưng trong mắt đám người Đại Lực, Hàn Lạc Lạc, bên cạnh Diệp Phàm có một bóng con rắn to lớn mở miệng rộng như chậu máu, muốn nuốt chửng hắn.
- Không cần quan tâm đến ta, nhanh đi vào cổ mộ.
Diệp Phàm không giải thích nhiều, hắn bay vọt vào trong cổ mổ, đánh giá cảnh vật xung quanh, xác định nơi này an toàn mới thoát khỏi trạng thái Thanh Long Biến và Đế Thần Biến, sau đó Huyền Minh Quỷ Xà trực tiếp cắn nát da Diệp Phàm.
Hồn lực tiêu tán, thức hải của Diệp Phàm xuất hiện cảm giác cực kỳ đau đớn, cho dù đạo tâm Diệp Phàm cứng cỏi, nhưng cũng không nhịn được mà rên lên.Một quyền, nắp đất bay thẳng lên, lúc này Huyền Minh Quỷ Xà nhả ra, hồn lực hư huyễn, biểu hiện trên mặt cực kỳ yếu ớt, nếu không phải Diệp Phàm biết rõ thứ này là gì, không chừng hắn còn nghĩ rằng con hàng này là do người biến thành, vẫn là loại người cực kỳ sợ đau kia.
Nhưng một quyền này cũng khơi dậy hung tính của Huyền Minh Quỷ Xà, loại rắn này được hình thành từ tàn hồn, Tiên Lực của Diệp Phàm không làm được gì nó, nó giống như đỉa bám lên xương mu bàn chân, không có cách nào vứt bỏ, cho dù vừa rồi hắn dùng một quyền đánh nát nó, nó vẫn nhanh chóng khôi phục lại như cũ.
Nắp đất bay lên, toàn bộ huyễn cảnh biến mất, sau nắp đất là lối đi u ám, nhưng xung quanh không có thi thể quái dị kia nữa, sắc mặt đám người Ngô Tử Khuynh tái nhợt, đám người sợ hãi nhìn xung quanh, sau đó nhìn về phía Diệp Phàm.
- Vân Chiêu, ngươi?
- Những tảng đá đen bên cạnh có thể hấp thu thần hồn, không thể dùng thần thức.
- Mọi người đến gần nhau một chút, nếu có tình huống khác thường, có thể giúp nhau trong thời gian ngắn nhất, Đại Lực, thể chất của ngươi đặc thù, ngươi đi phía trước dẫn đường, nếu gặp được nguy hiểm, ngươi có thể kịp thời phản ứng, Tô Trọng, ngươi đi theo Đại Lực, ngươi phản ứng nhanh nhất.
Diệp Phàm nói, Đại Lực và Tô Trọng nghe vậy, ℓúc này trên mặt hiện ℓên một tia chần chờ, sau đó trực tiếp đi về phía trước.
Quả nhiên . . .
Trong đôi mắt Diệp Phàm hiện ra một tia tàn khốc, trong bọn họ . . . Có quỷ! !