Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 1592 - Chương 1612: Một Đường Chặn Ngang

Chương 1612: Một Đường Chặn Ngang
Chương 1612: Một Đường Chặn Ngang
canvasa1d16120.pngHơn nữa, năm đó Trịnh gia ở Đạo giới một tay che trời, nhưng hiện tại Đạo giới ℓại có nhiều gia tộc đang tranh đấu nhau. Đạo Đế do Trịnh gia phái tới Linh Tiên giới đã bị Hàn Thiên Trảm giết chết, sự phát triển của Trịnh gia về sau có phần không được như ý. Theo năm tháng vô tận, Trịnh gia cũng xuống dốc rất nhiều.

Vừa rồi Trịnh Điền nói sẽ tạo ra một Phong Tiên giới mới, chỉ ℓà để dọa người. Một số tiên nhân sẽ sợ, nhưng những tiên nhân biết tình hình cụ thể thì chẳng ai tin ℓời hắn ta nói.

Khi sức mạnh của ngươi vượt ℓên trên tất cả, ngươi đương nhiên không cần quan tâm đến cái gọi ℓà quy tắc bất thành văn. Nhưng khi ngươi không được xem ℓà người mạnh nhất, thì sẽ có một số việc cần cân đo đong đếm.

canvasa1d16121.pngNhiều tiên nhân hít vào một hơi. Tên họ Trịnh này một hơi bổ sung hai mươi dải Tiên Linh Mạch cực phẩm, đúng ℓà giàu có cực kỳ. Qua đó có thể thấy hắn đã bị Diệp Phàm chọc tức tới ra sao.

Cho dù uy lực khi sử dụng có thể không bằng Diệp Phàm, nhưng Diệp Phàm biết rất rõ, hai thanh kiếm này chắc chắn vượt qua cả thần thông, chẳng qua chúng vẫn chưa được thành thục. Nhưng theo sự cải thiện tu vi cùng với sự lĩnh ngộ thấu triệt hơn về pháp tắc của hắn, song kiếm Nguyên Sinh, Nguyên Diệt này sẽ ngày càng mạnh, thậm chí còn có thể tạo ra được kiếm thứ ba, kiếm thứ tư...

Diệp Phàm thầm hạ quyết tâm nhất định phải lấy được hai đóa hoa này. Hắn lập tức cao giọng:

- Ba viên Luân Hồi Quỷ Thạch, hai lọ Phá Đế Đan thượng đẳng.

Cái giá này vừa ra đã trực tiếp khiến Trịnh Điền tuyệt vọng. Giờ trừ khi hắn lấy những thứ đã đấu giá được trước đó ra thế chấp, hoặc dùng tất cả tài nguyên mà gia tộc giao cho mình để quyết được ăn cả ngã về không thì mới mong phản được đòn. Nhưng một khi làm như thế, hoặc là mặt mũi hắn ta mất hết, hoặc là hắn sẽ không trả nổi giá khởi điểm cho Tinh Không Đồ của Phong Tiên giới.
- Một viên Luân Hồi Quỷ Thạch, một lọ Phá Đế đan trung đẳng.

Diệp Phàm không có nhiều Tiên Linh Mạch cực phẩm như thế. Thần Linh Thạch thì hắn có một ít, nhưng lúc này lại không tiện lấy ra, cho nên chỉ có thể ra giá bằng Luân Hồi Quỷ Thạch và Phá Đế đan.

- Luân Hồi Quỷ Thạch?

Không ít người kinh ngạc lầm bầm. Cường giả Tiên Đế ở Tiên Vực Tinh Không tuy xếp vào đẳng cấp đứng đầu, nhưng số lượng nói chung cũng không ít. Phá Đế đan quý thì quý thật, nhưng nó chỉ có tác dụng với các cường giả dưới Tiên Đế mà thôi, trong cuộc đấu giá này, mọi người không có nhu cầu phải lấy bằng được. Nhưng Luân Hồi Quỷ Thạch thì khác, nó là nguyên liệu luyện khí hàng đầu.
Sau khi Diệp Phàm ra giá, Trịnh Điền đã từ bỏ tranh đoạt. Thực ra Diệp Phàm cũng không cần Niết Bàn Khung Nguyên Viêm cho lắm. Một mặt hắn không có Dị Hỏa, mặt khác cũng không có Dị Hỏa Chủng Tử, hắn tham gia đấu giá chỉ vì muốn Trịnh Điền tức ói máu. Nói cách khác, hắn đang muốn nhìn thấy gã này tức điên mà thôi.

Về sau, tại sao Diệp Phàm lại nâng giá lên mức cao ngất ngưởng như vậy, ấy là vì sự xuất hiện của Thiên Hiểu Hoa. Trịnh Điền muốn ra tay với hắn, và hắn cũng cảm thấy rất hứng thú với mấy món trên người gã này. Nếu hôm nay Thiên Hiểu Hoa bị họ Trịnh giao dịch cho cuộc đấu giá, Diệp Phàm sẽ không thể đi cướp đồ từ cuộc đấu giá của Càn Khôn thương hội được, bởi dẫu sao thì buổi đấu giá này cũng không oán không thù gì với hắn. 

Diệp Phàm không biết liệu phách mại hội này có được phép bán Thiên Hiểu Hoa cho hắn sau cuộc đấu giá hay không, vì vậy để đảm bảo không có chuyện gì xảy ra, hắn nhất định phải để Thiên Hiểu Hoa ở trên người Trịnh Điền.

Khuynh Mi bắt đầu báo giá, ngay khi mọi người nghĩ Diệp Phàm sẽ lấy được Niết Bàn Khung Nguyên Viêm thì nhã gian số hai đột nhiên lên tiếng:
- Là tên Tiên Vương sơ kỳ đó à?

- Đúng vậy.

- Chán sống!

Khuynh Mi cao giọng:

- Quý khách nhã gian số chín ra một viên Luân Hồi Quỷ Thạch và một lọ Phá Đế đan, Khuynh Mi không thể không bội phục sự rộng rãi của quý khách. Các vị nên biết, Luân Hồi Quỷ Thạch và Luân Hồi Quỷ Dịch không thể tách rời nhau, mà Luân Hồi Quỷ Dịch lại là một thứ độc dược rất kỳ lạ, người bình thường căn bản không thể chạm vào, huống chi là lấy được Luân Hồi Quỷ Thạch. Chỉ riêng giá trị của Luân Hồi Quỷ Thạch thôi cũng đã đáng hai mươi dải Tiên Linh Mạch cực phẩm rồi.

Nàng ta nhất định phải định giá Luân Hồi Quỷ Thạch trước, bằng không Trịnh Điền lại nói Luân Hồi Quỷ Thạch không đủ giá trị để giao dịch. Đến lúc đó Càn Khôn thương hội thật sự không biết phải đối đáp tiếp ra sao.

Mà Trịnh Điền thì quả thực có kế hoạch này. Chỉ cần hắn nói Luân Hồi Quỷ Thạch tối đa chỉ có giá bằng mười dải Tiên Linh Mạch cực phẩm, cho dù những vị tiên nhân khác biết là không hợp lý thì cũng sẽ chẳng có ai dám mở miệng ra phản đối cả. Nhưng hắn không ngờ ả Khuynh Mi này lại nhanh mồm nhanh miệng nói ra giá trị thật của Luân Hồi Quỷ Thạch, đúng là quá đáng ghét!
Trong nhã gian số một, Trịnh Điền nghiến răng nghiến lợi, trên mặt tràn đầy sát khí điên cuồng. Hắn chỉ là con cháu dòng chính bình thường trong Trịnh gia chứ không phải truyền nhân, cũng không có nhiều tài nguyên như vậy. Đương nhiên, bản thân hắn không cần mang quá nhiều tài nguyên khi ra ngoài. Dù sao với thân phận Trịnh Điền thì hắn có thể nhận được rất nhiều tài nguyên ở bất cứ nơi nào mình muốn.

Mục đích lần này của Trịnh Điền là Tinh Không Đồ của Phong Tiên giới, hắn nhất định phải lấy được thứ này. Cả Trịnh gia hẳn sẽ không ai nghĩ có người dám tranh Tinh Không Đồ với họ, và vì thế nên họ cho rằng, chỉ cần mang theo Thiên Hiểu Hoa cùng đầy đủ tài nguyên là ăn chắc rồi.  

Chỉ là Trịnh Điền không dùng Thiên Hiểu Hoa để tranh Tinh Không Đồ, mà lại dùng nó để tranh Niết Bàn Khung Nguyên Viêm, nhưng không ngờ hắn vẫn không giành lại. Tên tu sĩ ở nhã gian số chín này, hắn nhất định phải giết chết. 

- Trịnh thiếu gia, kỳ thực ngài không cần tăng giá. Chờ khi phách mại hội kết thúc, Chu gia chúng tôi sẽ phối hợp toàn lực với Trịnh thiếu gia để giết chết tên này. Đến chừng đó, đồ của hắn vẫn sẽ thuộc về Trịnh thiếu gia, ngoài ra, giọng nói của người này rất giống với Diệp Phàm. Ta nghi hắn chính là Diệp Phàm – kẻ ban sáng đã dạy dỗ ta ở tức lâu.
Trịnh Điền đã quyết định, khi phách mại hội này kết thúc, hắn sẽ bắt nữ tử tên Khuynh Mi này nằm trên giường, mặc hắn chà đạp.

- Một lọ Phá Đế Đan thượng đẳng, hai đóa Thiên Hiểu Hoa.

Thiên Hiểu Hoa là vật dẫn pháp tắc vô cùng tốt. Nếu có một cường giả khắc sự lĩnh ngộ về pháp tắc của mình lên Thiên Hiểu Hoa, sau đó đưa cho người khác ăn thì người kia sẽ có thể lĩnh ngộ được một phần các pháp tắc được khắc trên đó. Về phần có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu còn tùy thuộc vào ngộ tính của từng người.   

Diệp Phàm thực sự rất cần Thiên Hiểu Hoa. Hỗn Độn Đạo Đan của hắn đã tăng lên tới Tiên Chi Pháp Tắc ngũ trọng, nếu hắn có thể khắc sự lĩnh ngộ của mình về pháp tắc lên Thiên Hiểu Hoa, sau đó đưa nó cho hai đệ đệ ăn thì sức mạnh của Diệp Tàn và Diệp Quỷ sẽ được cải thiện rất nhiều, thậm chí hai đệ ấy có khi còn học được song kiếm Nguyên Sinh, Nguyên Diệt.


- Ta ra một ℓọ Thánh Thiên Đan và một đoạn Thiên Linh Thụ Căn*.

*Thụ căn: rễ cây.

Lập tức ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào chỗ đó, Diệp Phàm cũng có phần khó hiểu, hắn không nghĩ nhã gian số hai ℓại cần món đồ này. Nếu thực sự cần, vậy kẻ này phải báo giá ngay từ đầu, chứ không phải đợi đến bây giờ mới nói. Dù sao nếu báo giá từ đầu, gã nọ có thể sẽ chọc giận Trịnh Điền, nhưng sẽ không chọc giận Diệp Phàm, mà bây giờ, gã ℓại đắc tội với cả hai.

Hơn nữa, Trịnh Điền nhất định phải ℓấy được Niết Bàn Khung Nguyên Viêm, nếu nhã gian số hai ℓấy được thứ này, họ Trịnh kia nhất định sẽ đi tìm bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment