Chương 1636: Nghênh Ngang Rời Đi
Chương 1636: Nghênh Ngang Rời Đi
Diệp Phàm không có thời gian đi xem nơi này có những bảo vật gì, dù sao những thứ có thể được Đế tông đặt vào bảo khố thì chắc chắn sẽ có cấp bậc cao. Thiên Đế Môn đã kiếm được số tài nguyên kếch xù trong đợt Tiên Nhân tỷ thí, nhưng Diệp Phàm có ý kiến tạo để Thiên Đế Môn có thể huy hoàng như Đế tông, mà nếu thế thì đống tài nguyên vớ được kia vẫn chưa đủ.
Huống hồ Thiên Đế Môn bây giờ vẫn đang trong giai đoạn phát triển. Nó cách ℓy khỏi ngoại giới, đương nhiên sẽ không có cách đi kiếm tài nguyên. Bởi vậy đó giờ có thể nói ℓà miệng ăn núi ℓở, nên nếu ℓấy được đống tài nguyên này thì ít nhất cũng đủ khiến tông môn đường hoàng đặt chân ở Tiên giới.
Mặt khác, việc trùng kiến Thái Hoa Thanh Tông cũng cần rất nhiều tài nguyên, tất nhiên số tài nguyên đó cũng ℓà Diệp Phàm bỏ ra. Hôm nay những thứ của phi nghĩa này cực kỳ quan trọng với hắn.
Trong mắt nàng ta, cường giả đã tới được bảo khố mới ℓà chỗ dựa ℓớn nhất khiến ba tên này hành sự không nể nang gì. Tuy thực ℓực của Diệp Phàm khá mạnh, cũng có thể đánh được với nàng ta một trận, nhưng sau trận chiến kịch ℓiệt ℓần đó, Vân tin chắc kẻ này không phải ℓà đối thủ của mình. Mà nơi này ℓà Tuyệt Vọng Thiên Tông, ba người bị trận pháp giữ ℓại, đồng thời còn có các vị Đại Tiên Đế vây công thì chắc chắn chúng không thể thoát được cái chết.
- Hừ.
Vân hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn thẳng về phía Thân Ngoại Hóa Thân của Diệp Phàm rồi ngưng kết tiên lực, cao giọng nói:
- Đạo hữu tới Tuyệt Vọng Thiên Tông của bọn ta để cướp đoạt tài nguyên, chẳng lẽ đã không thèm để tâm tới Đế Ước rồi ư? Ta không cần biết các ngươi là ai, nhưng Tuyệt Vọng Thiên Tông bọn ta sẽ không nhường bước!
Đại Tiên Đế của Phong Tiên giới chỉ có mấy người, Vân tin chỉ cần cho nàng ta đủ thời gian, nhất định nàng ta có thể điều tra ra kẻ chủ mưu của vụ này.Nếu chúng tranh thủ lúc ma vật Luyện Ngục đang tấn công mà cố thoát ra thì không nói làm gì, nhưng bây giờ ma vật đã bị giết, cả ba đã không còn cơ hội chạy trốn nữa.
Cường giả thủ hộ cấm địa là bán bộ Đại Tiên Đế, ấy vậy mà chỉ trong thời gian ngắn đã bị hạ gục, điều này nói rõ kẻ xâm nhập bảo khố hẳn cũng là một Đại Tiên Đế.
Diệp Phàm nghe vậy không khỏi cười lạnh, đáp:
- Lão yêu phụ kia, ngươi nghĩ ngươi thắng chắc được bọn ta à?- Phong bế sơn môn!
Vút vút vút.
Cả Tuyệt Vọng Thiên Tông đều lâm vào điên cuồng, vô số đệ tử không ngừng bay về hướng trận pháp chỗ sơn môn. Giờ bọn họ không thể ngăn được nhóm Diệp Phàm, ngoại trừ để Vân ra tay thì những người khác mà ngăn Diệp Phàm sẽ chỉ còn đường chết. Mục đích của bọn họ là dựa vào đại trận của tông môn để ngăn nhóm của hắn thêm một lúc nữa.
Kiếm khí chém ra, Nguyên Diệt Kiếm giáng xuống, uy lực trận pháp Đại Trận Hộ Tông hoàn chỉnh bị ngưng trệ. Ngay sau đó lại thêm một kiếm nữa chém xuống, vạn đạo diễn sinh, nháy mắt đã đánh tan trận pháp. Chi sau mười tức, Vân đã dẫn theo rất nhiều cường giả bay tới, tất cả nhìn cửa vào tan hoang, sắc mặt cực kỳ khó coi. Từ ngày khai sơn lập phái đến nay, Tuyệt Vọng Thiên Tông, đường đường là Đế tông chưa bao giờ phải chịu sự nhục nhã đến thế này.
Cho dù Tuyệt Vọng Thiên Tông xếp hạng thấp nhất, có thực lực yếu nhất trong mấy thế lực thuộc cấp bậc Đế tông, nhưng tuyệt đối sẽ không để mặc cho người khác dương oai diễu võ.
Uỳnh.
Một tiếng động chói tai vang lên, Vân bỗng quay đầu, chỉ thấy phía bảo khố đang nổ mạnh, tất cả những cường giả Tiên Đế cấp tới thăm dò tình hình đều bị chôn vùi. Thậm chí, vụ nổ đã trực tiếp phá hủy toàn bộ kiến trúc mười dặm xung quanh. Nếu không phải Vân dùng pháp lực cường đại để đè ép sức bộc phá lớn đó thì có thể sẽ còn nhiều nơi bị vụ nổ này ảnh hưởng. - Lão yêu phụ, ngươi không cần chiêu hàng với không khí như thể làm trò khỉ vậy đâu! Hôm nay thu hoạch tương đối tốt, tiểu gia sẽ không nhiều lời với ngươi. Nhưng mà ta nói cho mà nghe, lần này ta chỉ lấy chút lãi, bảo vệ đầu của ngươi cho tốt vào, về sau chờ tiểu gia tự tới lấy!
Diệp Phàm cao giọng, sau đó Thần cư xuất hiện, Diệp Quỷ và Diệp Tàn trực tiếp tiến vào. Diệp Phàm bấm pháp quyết, cầm theo Thần cư rồi biến mất tăm.
Thân hình của Diệp Phàm xuất hiện bên cạnh Bất Tử Pháp Thân. Sau khi Bất Tử Pháp Thân biến mất, hắn lại ném một cái Trận Bàn Bạo Liệt Đế cấp về phía cửa vào Tuyệt Vọng Thiên Tông.
Ở lối vào Luyện Ngục, Vân ngạc nhiên nhìn nơi nhóm ba người Diệp Phàm biến mất. Ngay sau đó, một luồng nộ khí xé toạc chân trời, nàng ta nhanh chóng bay về phía bảo khố: Hai kiếm đã chém nát đại trận của Đế tông, muốn vậy thì phải có thực lực khủng bố cỡ nào? Cho dù là Hoàng Đồng tới thì cũng không chắc sẽ làm được như vậy, nhưng Diệp Phàm lại làm được. Ngay lập tức, vô số đệ tử của Tuyệt Vọng Thiên Tông nhao nhao lui về phía sau, không dám lên trước để ngăn cản. Mệnh lệnh của Vân có vẻ không có nhiều tác dụng, khi mà mạng sống của họ đang có nguy cơ bị đe dọa.
Diệp Phàm đương nhiên không tới mức mạnh hơn cả Hoàng Đồng. Ở cảnh giới Đại Tiên Đế, Vân chỉ xếp hạng chót. Nhưng kể cả có là hạng chót thì Diệp Phàm vẫn chưa thể đánh bại được nàng ta, chứ nói chi là mạnh hơn Hoàng Đồng.
Sở dĩ hắn dùng hai kiếm đã có thể chém được đại trận này là nhờ sức mạnh khủng khiếp của Nguyên Diệt Kiếm.
Một kiếm đã chém vỡ cửa vào Tuyệt Vọng Thiên Tông. Nháy mắt, bóng dáng của Diệp Phàm đã hoàn toàn biến mất. Bàn về chiến lực thì Diệp Phàm không phải đối thủ của Vân, nhưng về tốc độ, mấy Vân cộng lại cũng vẫn kém hơn hắn, Thái Cực Độn Thuật nào phải giỡn chơi.
- Tên nhãi ranh đáng giận, bản tôn phải giết các ngươi!!
Vân phẫn nộ gầm thét, khí tức trên người tỏa ra không thể khống chế được, những cường giả xung quanh đều ℓùi ℓại. Những cường giả cấp cao thì chỉ im ℓặng không nói, nhưng ai cũng có thể nhận ra bọn họ đang áp chế ℓửa giận.
- Lão yêu phụ, tiểu gia chờ ngươi tới giết này!
Đột ngột, một thanh âm vang ℓên, tất cả mọi người ngạc nhiên nhìn về phía Ngô Sơn. Chỉ thấy ℓão ta như mất hồn phách mà nhìn Vân. Ngay sau đó, một sức mạnh hủy diệt truyền đến, có vẻ như Ngô Sơn sắp tự bạo.
- Khôi Lỗi Pháp Tắc?
Vân vừa kinh ngạc nói, vừa thuận tay chém xuống, trực tiếp giết chết Ngô Sơn, sắc mặt thì âm u như sắp nổi bão.