Chương 172: Cứu Người (1)
Chương 172: Cứu Người (1)
Diệp Tàn nghe thấy vậy, ℓúc này mới nhẹ nhàng gật đầu, ngồi ℓên Thiên Hạc rồi nghênh ngang rời đi.
- Diệp Phàm, ta thấy Vương Tử Yên và Vương Tử Nhiên đối với Diệp Quỷ rất tốt, hẳn ℓà sẽ không hại hắn đâu.
Đại Lực có chút hiếu kỳ mà nói.
- Có nhiều thứ không thể nhìn bề ngoài được đâu. Hơn nữa, chỉ cần sống ở cái thế giới này, con người đều sẽ có bất đắc dĩ, bởi vì ngươi cũng không phải chỉ có một thân một mình. Đương nhiên, ta cũng không phải hoài nghi tỷ muội Vương Tử Yên, chỉ ℓà vẫn phải ℓàm mọi thứ cho chu toàn thôi.
Diệp Phàm tùy ý nói, sau đó hắn nhìn về phía Bát Hoang Côn của Đại Lực rồi cười nói:
- Hiện tại Bát Hoang Côn có thể vũ động được không?
Đại Lực nghe vậy, ℓúc này mới tháo Bát Hoang Côn xuống, một tay vững vàng bắt ℓấy:
Sắc mặt của Diệp Tàn có chút khó coi. Hắn cùng với Diệp Phàm có hơi khác biệt. Mặc dù hắn đã trải qua không ít chuyện, thế nhưng chung quy lại thì cũng không có nhìn nhận thấu triệt về tình người được như Diệp Phàm, hắn thật sự không có cách nào tưởng tượng tỷ muội Vương Tử Nhiên vậy mà lại thiết kế cạm bẫy hãm hại tam đệ.
- Nói nghe xem!
Sắc mặt của Diệp Phàm không khỏi hơi trầm xuống một chút, hắn cao giọng nói.
- Đây chính là nhiệm vụ tam tinh, nội dung cũng cực kỳ hợp lý, chẳng qua thì thực lực của các đệ tử nhận nhiệm vụ đều có chút khác biệt.Nhìn thoắt một cái là hắn đã nhìn ra được Đại Lực đột phá, cho nên mới cố ý hỏi.
Tay phải hắn lấy ra một Trọng Thạch Giáp, thứ này là mấy mấy ngày trước hắn đã đặc biệt luyện chế cho Đại Lực. Với tầm nhìn của Chí Tôn ở kiếp trước, hắn muốn lập ra cho Đại Lực một bộ phương án huấn luyện hoàn chỉnh hiển nhiên là chuyện dễ như trở bàn tay.
- Đây là Trọng Thạch Giáp…
Nói lại tình hình của Trọng Thạch Giáp một lần, lúc này Đại Lực mới kích động mặc vào, sau đó lại "ầm"một tiếng, Đại Lực nằm rạp trên mặt đất, trong đôi mắt to thật thà tràn đầy mê mang.Khóe miệng Diệp Phàm không khỏi cong lên thành một đường cong thú vị. Hắn đã sớm dự đoán được loại tình huống này sẽ xảy ra rồi, chẳng qua đây chỉ là sở thích ác ý của hắn mà thôi.
Đại Lực ngã xuống đất cũng chẳng có gì, nếu để cho Huân Y ngã xuống, khà khà khà… đến lúc đó nàng cũng không động được, chậc chậc, so với buộc chặt… Khụ khụ, nghĩ gì thế, tà ác, tà ác, sai lầm sai lầm.
Ước chừng nửa canh giờ sau, Diệp Tàn mới vội vã chạy về.
- Đại ca, hình như nhiệm vụ này thật sự có chút vấn đề.- Kim Cương Bá Thể vô cùng ăn khớp với huyết mạch của ta. Ta cảm thấy thực lực của mình đã thăng lên rất nhiều, Bát Hoang Côn cũng đã có thể làm thành vũ khí rồi.
Vừa nói, khắp khuôn mặt của Đại Lực đều tràn đầy ý cười. Hôm qua, dưới sự kích thích của đan dược và quán trình huấn luyện gian khổ, tu vi của hứa đã đạt đến Nhập Cương Nhất Trọng, trong cơ thể phảng phất như lập tức xuất hiện một cổ lực lượng vô cùng vô tận vậy.
Sáng sớm rời giường, hắn đã lập tức phát hiện Bát Hoang Côn ngày thường có chút nặng thế mà lại trở nên thuận tay hơn rất nhiều.
Diệp Phàm nghe thấy vậy thì gật nhẹ đầu.Diệp Tàn cao giọng nói:
- Một người cầm đầu tên là Chu Tầm, đệ tử tam tinh của Thiên Phong, thực lực Cương Thể nhất trọng. Còn bốn người khác nữa theo thứ tự là đệ tử nhị tinh của Linh Phong Trầm Vân Trùng, Tiêu Húc với đệ tử nhị tinh của Thiên Phong Trương Vũ, đệ tử nhị tinh của Địa Phong Hồ Nhất Đường.