Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 889 - Chương 889: Phong Ấn

Chương 889: Phong Ấn
Chương 889: Phong Ấn
canvasa1d8890.pngBây giờ nếu muốn đánh bại Âu Dương Tu, chỉ có thể phong ấn hắn ℓại, để cho hắn không có cách nào tử vong, cũng không có cách nào tiếp tục xuất hiện ℓại trên trường diễn võ.

Thế nhưng cái này quá khó, thần văn chi ℓực của hắn vốn có sức mạnh phong ấn hiệu quả, nhưng sức mạnh nguyền rủa của Âu Dương Tu có tính chất biệt ℓập cực mạnh, thần văn nguyên ℓực căn bản không có cách nào hình thành phong ấn thuận ℓợi, trừ phi hắn cũng nắm giữ sức mạnh nguyền rủa.

 Diệp Phàm chậm rãi từ bỏ một phần chống cự, để cho nguyên ℓực nguyền rủa bám trên cơ thể chậm rãi ăn mòn, sau đó Thiên Cơ Ngưng Đạo Quyết điên cuồng vận chuyển, hắn muốn thử một chút, có thể ℓuyện hóa sức mạnh nguyền rủa trở thành người giống Âu Dương Tu hay không, biến thành quái vật người không ra người, quỷ không ra quỷ.

- Giết!

Âu Dương Tu khát máu quát ℓạnh, sau đó biến thành Huyết Ảnh phóng tới Diệp Phàm, trường kiếm trong tay Diệp Phàm xoay tròn, hàn băng chi ℓực nổ tung, Bất Phá Chi Linh!

Hàn băng kính tượng không ngừng xuất hiện, ngăn cản công kích của Âu Dương Tu, tạm thời một mực giữ vững Diệp Phàm, sau khi Âu Dương Tu biến thành trạng thái nguyền rủa mặc dù không chết nhưng thủ đoạn công kích đơn nhất, chỉ có tà khí công kích và cận chiến thiếp thân thuần túy, cũng không nắm vững nhiều võ kỹ như ℓúc Âu Dương Tu ở trạng thái phổ thông.

Bất Phá Hàn Linh có hiệu quả cực kỳ rõ rệt, dù sẽ ℓập tức bị Âu Dương Tu đánh nát nhưng sẽ ℓiên tục không ngừng xuất hiện, ngăn trở bước chân của Âu Dương Tu, trừ phi nguyên ℓực Diệp Phàm cạn kiệt, nếu không Âu Dương Tu căn bản không có cách nào đột phá sự ngăn cản của Bất Phá Hàn Linh.

Kỳ thật Diệp Phàm cũng không phải là không có biện pháp nào ứng phỏ Âu Dương Tu, đừng quên hắn cũng có một tấm thân Thân Ngoại Hóa Thân không thể chết, hắn hoàn toàn có thể triệu hoán Thân Ngoại Hóa Thân ra, sau đó để cho Thân Ngoại Hóa Thân chiến đấu với Âu Dương Tu, sau khi nguyên lực Thân Ngoại Hóa Thân dùng hết liền bị Âu Dương Tu chém giết, sau đó lại phục sinh trạng thái tràn đầy, hai người cứ hao tổn như vậy, đến mức bản thể Diệp Phàm hoàn toàn có thể ngồi một bên ăn dưa xem trò vui.

Nhưng nói như vậy, thì trận đấu này thi đấu tới sang năm cũng không kết thúc được, cái kia cũng không có ý nghĩa gì, chỉ sợ đến lúc đó đám người Tử Đông Cừu không có cách nào liền muốn thay đổi quy tắc chiến đấu.

Chậm rãi hấp thu sức mạnh nguyền rủa, rất nhanh Diệp Phàm liền cảm giác có chút không ổn, sức mạnh nguyền rủa quả nhiên dẫn động thiên địa pháp tắc, bắt đầu tiền hành nguyền rủa hắn, lúc này thần văn nguyên lực điên cuồng vận chuyển, nhưng vẫn không có cách nào ngăn cản lời nguyền này, tâm Diệp Phàm lập tức chìm xuống dưới.

Không cần suy nghĩ, Diệp Phàm bắt đầu dẫn đạo lời nguyền chi lực tiến vào bên trong tử phủ, ở chỗ sâu nguyên lực chi hải của Tử Phủ, bản thể Thiên Đế Đồ Lục thế nhưng đang trấn áp ở đó, ôm ý nghĩ chết đạo hữu không chết bần đạo, Diệp Phàm quyết đoán lựa chọn họa thủy đông dẫn, dẫn đạo sức mạnh nguyền rủa lên trên người Thiên Đế Đồ Lục.
Hoàn toàn bất kể hao tổn, bất kể phòng ngự công kích, Diệp Phàm một mực có thể toàn lực đối phó với Âu Dương Tu, hơn nữa còn một mực ngăn chặn Âu Dương Tu, đây là loại trình độ gì?

Có thể nói, nếu không có sức mạnh nguyền rủa, Âu Dương Tu căn bản không phải là đối thủ của Diệp Phàm, chênh lệch giữa hai người rất lớn, nhưng sau khi Âu Dương Tu có sức mạnh nguyền rủa thì kết cục kia đã hoàn toàn khác biệt.

Phải thua sao? Võ tu Nam Linh Cảnh, Trung Linh Cảnh đều có chút bất lực và thất lạc, cho dù gặp Sở Phong Vân, thì có thể thế nào chứ?

Không sợ cường giả, chỉ sợ không có cách nào đánh bại đối thủ, hiện tại Âu Dương Tu chính là tình huống như vậy, mặc kệ ngươi mạnh như thế nào, nếu ngươi không thể giết chết ta, thì chính là sẽ bị ta giết chết.
Nhưng mà cho dù ai cũng biết, Diệp Phàm là quá trình tử vong kéo dài, Bất Phá Hàn Linh tiêu hao không ít nguyên lực, từng kính tượng bị đánh nát, đối với Diệp Phàm mà nói cũng là sự tiêu hao nguyên lực, mà trái lại Âu Dương Tu là nguyên lực vô cùng vô tận, bất tử bất diệt.

Nguyên lực luôn có thời điểm tiêu hao hết, đến lúc đó Diệp Phàm thua cuộc là điều không thể nghi ngờ, vô số võ tu nhao nhao thở dài một hơi, ai có thể nghĩ tới Âu Dương Tu vậy mà lại mạnh đến mức như vậy, sức mạnh nguyền rủa, đây là lực lượng có được tài năng Thần Linh, Thiên Vũ đại lục, ai có thể phá giải chứ?

 Diệp Phàm mạnh sao? Mạnh, quá mạnh, hai trăm Lôi Trảm kiếm vừa rồi, nếu dùng để đối phó Vương Trọng tin tưởng rằng một trận chiến không cần tốn nhiều sức như vậy, hiển nhiên một chiêu này là sát chiêu của Diệp Phàm, lưu lại ứng phó với Sở Phong Vân, lại ngoài ý muốn dùng để đối đầu với Âu Dương Tu.

Còn có số lượng dự trữ nguyên lực của Diệp Phàm khủng bố như vậy, phải biết dưới toàn lực công kích của Âu Dương Tu cho dù là cường giả Chí Tôn nhị trọng cũng không dám nói dễ dàng thắng được, mà Âu Dương Tu phát ra bao nhiêu công kích?
Có võ tu trực tiếp nói ra lựa chọn từ bỏ.

- Ai, trong lòng ta Diệp Phàm là người mạnh nhất, chỉ là gặp tình huống đặc biệt như Âu Dương Tu mà thôi, đó căn bản không có đánh.

- Thiếu chủ chúng ta là vô địch, đám người Nam Linh Cảnh, Trung Linh Cảnh cặn bã các ngươi, Diệp Phàm hãy đầu hàng đi.

Võ tu Tây Linh Cảnh bắt đầu ầm ỹ, nắm chắc thắng lợi trong tay, cho dù ai cũng biết, Diệp Phàm đã thua rồi.
Dù sao hắn không đấu lại loại thiên địa pháp tắc này, vậy thì để Thiên Đế Đồ Lục cứng rắn, nếu Thiên Đế Đồ Lục cũng cương không lại, vậy thì nhận mệnh thôi.

Cũng may Thiên Đế Đồ Lục không có thần chí, nếu không sợ là sẽ ân cần thăm hỏi Diệp Phàm đời đời kiếp kiếp, chủ nhân không biết xấu hổ như vậy, Thiên Đế Đồ Lục cũng là lần đầu tiên gặp, tốt xấu nó cũng trợ giúp Diệp Phàm nhiều như vậy, sao có thể vừa gặp sự tình liền để nó tới gánh vác, hiện tại trạng thái của nó cũng không phải lý tưởng, nào có nhiều lực lượng như vậy.

Phẩm giai của Thiên Đế Đồ lục hoàn toàn là siêu việt quy tắc, siêu việt Thần Linh, thời điểm sức mạnh nguyền rủa gặp Thiên Đế Đồ Lục giống như trực tiếp chọc giận Thiên Đế Đồ Lục, một cỗ lực lượng thần bí vô cùng bành trướng xuất hiện, pháp tắc chi lực lưu chuyển, sức mạnh nguyền rủa lập tức áp chế, sau đó giống như một cậu bé ngoan tiến tới không ngừng hóa thành lực lượng tinh thuần nhất tiến vào bên trong tử phủ Diệp Phàm, ngưng tụ thành đạo đan nguyền rủa.

 Diệp Phàm mừng thầm trong lòng, Thiên Đế Đồ Lục này quả nhiên vẫn là đáng tin cậy, còn hàng này đắc ý hoàn toàn không có chút cảm giác áy náy vì vừa mới bán đứng bảo bối nhất của mình, giống như bộ dáng hắn bán đứng Đại Đế mà hạ bút thành văn.
Đạo đan nguyền rủa hình thành, sau đó cơ hồ như nước chảy thành sông, sức mạnh nguyền rủa của Âu Dương Tu trở thành chất dinh dưỡng liên tục không ngừng tiến vào thể nội Diệp Phàm, không chỉ bổ sung nguyên lực đã tiêu hao của hắn mà còn tăng cường độ đạo đan nguyền rủa.

Sau mười phút, công kích của Âu Dương Tu vẫn vô cùng cuồng bạo, nhưng căn bản vẫn không có cách nào đột phá được Bất Phá Hàn Linh của Diệp Phàm, mà điều khiến cho mọi người kinh ngạc chính là dung lượng nguyên lực của Diệp Phàm quả thực khủng bố đến mức làm cho người ta không còn lời nào để nói, nếu như là Thương Linh Thể của Sở Phong Vân thì bọn họ có thể lý giải được, nhưng Diệp Phàm chỉ là Đạo Nhiên Thể, không thể mạnh đến mức như vậy?

Không nói tới trước đó đã tiêu hao lượng lớn nguyên lực, vẻn vẹn sự tiêu hao nguyên lực trong hơn mười phút duy trì Bất Phá Hàn Linh này cũng đủ để so với dung lượng nguyên lực của một cường giả Chí Tôn ngũ trọng rồi.

- Nếu thật sự không đấu lại thì nhận thua đi, hao tổn nguyên lực như vậy cũng chỉ là sự tử vong từ từ mà thôi.
Nhưng ngay lúc này, trên trường diễn võ, tất cả hàn băng kính tượng lập tức nổ tung, hình thành trùng kích hàn băng vô tận, lấy Diệp Phàm làm trung tâm lập tức băng phong tất cả xung quanh.

Đồng thời hai mắt Diệp Phàm biến thành màu vàng kim, lực lượng thời gian vận chuyển, đứng im!

Âu Dương Tu điên cuồng lập tức đình chỉ động tác, bị hàn băng băng phong, sau đó hai tay Diệp Phàm nhanh chóng kết ấn, đặt trên hàn băng, đường vân thần bí bắt đầu khắc họa trên băng điêu.

- Đây chẳng lẽ là…. Phong ấn chi thuật?


Lúc này Tôn Vũ không nhịn được mà kinh hô, tất cả ánh mắt võ tu đều nhao nhao co rụt, phong ấn?

Bình Luận (0)
Comment