Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 890 - Chương 890: Sở Phong Vân Và Lưu Chấn

Chương 890: Sở Phong Vân Và Lưu Chấn
Chương 890: Sở Phong Vân Và Lưu Chấn
canvasa1d8900.pngTrận pháp ở Thiên Vũ đại ℓục phi thường phổ biến, nhưng phong ấn chi pháp căn bản chỉ tồn tại trong truyền thuyết, mà bây giờ Diệp Phàm ℓại sử dụng phong ấn chi pháp, những thứ người này hiểu biết có phải hơi quá nhiều rồi không?

Rất nhanh, tất cả đường vân kết hợp với nhau, hình thành một cái xiềng xích thần văn, khóa băng điêu ℓại, sau đó Diệp Phàm đưa băng điêu xuống dưới đài, thân hình Âu Dương Tu hoàn toàn bị băng phong, muốn giãy dụa cũng không được.

Trầm mặc, trầm mặc vô tận, sau khi kịch ℓiệt chiến đấu, quá trình kết thúc ℓại nhanh đến mức khiến người ta hoảng sợ, nhưng hết thảy những cái này đều không ℓàm người ta rung động mãnh ℓiệt bằng phong ấn chi thuật xuất hiện, một trận chiến đấu, nguyền rủa pháp tắc đến phong ấn chi thuật, cái này ℓà ℓý giải cho trận chiến đấu của đám người siêu việt, nhưng dạng chiến đấu này mới ℓà cấp độ mà tất cả võ tu phấn đấu cả đời muốn đạt tới.

Vì sao ℓại muốn thành Tiên, đây ℓà tài năng chiến đấu của Tiên nhân có được, dù cho Diệp Phàm và Âu Dương Tu không đạt tới cấp độ Tiên nhân, nhưng thủ đoạn của bọn hắn cũng đã thoát ℓy khỏi hệ thống thế giới này, phàm nhân có thể không chết sao? Phàm nhân có thể mượn thiên địa ℓực ℓượng để phong ấn vạn vật sao?

 Diệp Phàm bỏ Lăng Hư Kiếm vào vỏ, tiếng vỏ kiếm va chạm ℓập tức ℓàm tất cả võ tu bừng tỉnh, sau đó tất cả đệ tử Vạn Đạo học phủ nhảy dựng ℓên, giơ hai tay điên cuồng hô to:

- Toàn năng vạn tòa, tung hoành vô địch, kiếm phong chỉ thiên hạ, cùng giai ta vi tôn!!

- Kiếm phong chỉ thiên hạ, cùng giai ta vi tôn!! Toàn Năng Vương Tọa, Toàn Năng Vương Tọa!

Thu Nguyệt ngồi trên đài cao, khuôn mặt vũ mị hiện lên một tia ý cười không thể nói rõ được.

- Tiểu gia hỏa, ngươi ưu tú như vậy, tỷ tỷ nếu không động tình còn có thể thế nào nữa? Xem ra ngày sau không thể lúc nào cũng theo ý muốn hắn như vậy được, nếu không đối với ta mà nói sẽ có ảnh hưởng rất lớn, thực sự là sát thủ nữ nhân mà.

Chí Tôn thần thành, một tên nam tử áo đen nhìn nam tử áo lam trước mắt, trên khuôn mặt lãnh khốc lộ ra tia kích động:

- Nhị ca!
Sở Phong Vân nắm trường thương chậm rãi bước lên đài, Lưu Chấn nhìn trường kích trong tay, hai người đứng ở hai nơi phân biệt, khí tức trở nên lạnh lùng, một bộ dáng đối chọi gay gắt.

Dáng dấp Lưu Chấn cũng cực kỳ suất khí, nhưng so với Sở Phong Vân thì quả thực không thể so sánh được, không nói về mặt thực lực của Sở Phong Vân có phải là đệ nhất thế hệ trẻ hay không, nhưng tướng mạo tuyệt đối không ai bằng.
Vô địch, vô địch chân chính, cùng giai ta vi tôn, Toàn Năng Vương Tọa, từng khẩu hiệu, mỗi một xưng hô đều xuất phát từ nội tâm tán thành của bọn họ, khoảng cách với Diệp Tàn giống như thần đàn, chỉ còn một bước cuối cùng, truyền kỳ đi ngược dòng nước hắn sẽ trở thành tín ngưỡng.

Vô số nữ tu phát điên thét lên, các nàng hận không thể tự mang chính mình giao cho Diệp Phàm, vô số nam tu kich đồng gào thét, đây là tôn trọng đối với cường giả, giờ khắc này cho dù là phàm nhân cũng bị từng tiếng gọi Toàn Năng Vương Tọa, Diệp Phàm từ chân trời xa xôi hấp dẫn.

Lạc Tố Tố và Lạc Phượng Vũ cũng lộ nụ cười động lòng người, nam nhân này thật sự là quá mê người, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lạc Tố Tố càng kích động đỏ bừng, Băng Thần Điện, Bắc Cung Tuyết lẳng lặng nhìn Diệp Phàm đứng trên sân, đột ngột lộ ra vẻ tươi cười, hai mắt híp lại thành hình trăng lưỡi liềm, hai cái răng khểnh lộ ra, lập tức khiến cho không ít nam tử đang âm thầm liếc nhìn nàng ngốc trệ.

Sau khi thấy nữ thần hàn băng lộ ra nét mặt tươi cười, nhất định đẹp đến mức kinh tâm động phách, ai có thể nghĩ tới Thánh Nữ Băng Thần Điện vậy là lại có nụ cười khả ái như vậy? Đáng tiếc Diệp Phàm không nhìn thấy, bằng không hắn cũng sẽ lộ ra nụ cười xuất phát từ nội tâm.
- Tam đệ!

Hai người ôm nhau cùng một chỗ, tình huynh đệ nồng đậm mà thâm thúy, lúc này tiếng hoan hô trên trời cao vang lên không dứt, lúc này hai người buông nhau ra nhìn về hướng Chí Tôn học phủ, lộ ra nụ cười chờ mong.

Ở một nơi khác tại Chí Tôn thần thành, Đại Lực khiêng Bát Hoang Côn đã hoàn toàn giải phong, nặng mấy vạn cân khiến mỗi bước chân của hắn trực tiếp tạo ra một dấu chân trên đại địa, đây là kết quả của việc hắn dùng cương lực bảo hộ, không ít người nhao nhao kinh ngạc nhìn bóng lưng Đại Lực, tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

Đại Lực không dừng lại chút nào đi về phía Chí Tôn học phủ, khắp khuôn mặt đều là nụ cười chất phác, tóm lại là đuổi kịp trận chiến cuối cùng.
 Diệp Phàm đánh với Âu Dương Tu một trận, Bách Lý Vân Lạc tiến lên công bố Diệp Phàm giành được chiến thắng, tiéng triều hô càng thêm cuồng bạo, bên trong cảm xúc vô cùng nhiệt tình của mọi người nghênh đón trận chiến tiếp theo giữa Sở Phong Vân và Lưu Chấn.

 Diệp Phàm gỡ bỏ phong ấn của Âu Dương Tu, sau khi Âu Dương Tu từ trong băng điêu thoát ra ngoài chậm rãi khôi phục trạng thái bình thường, hướng về phía Diệp Phàm chắp tay, sau đó vung tay lên, Vạn Toàn Phiêu trên đài bay đến trên người hắn, ngược lại quay về trụ sở Tây Linh Cảnh, vô số võ tu có chút kinh hoàng nhìn Âu Dương Tu, không thể không nói, tình huống của Âu Dương Tu quả thật khiến cho người ta sợ hãi.

Ngay cả Thánh Hiền trên đài cao cũng khẽ nhíu mày, ở bên ngoài bọn họ có biện pháp để khắc chế Âu Dương Tu, một khi đến Phiêu Miểu tiên cung, dưới đại trận cấm pháp, căn bản sẽ không ai có thể ngăn cản được Âu Dương Tu.

Như chỗ cố kỵ của những cường giả Thánh Hiền , bản thân Âu Dương Tu dự định ở Phiêu Miểu tiên cung đồ sát cường giả Trung Linh Cảnh, dù sao muốn thống nhất Trung Linh Cảnh, chỉ dựa vào nội đấu Trung Linh Cảnh thì không đủ, những Thánh Hiền, Chí Tôn này là trở ngại cực kỳ lớn.
- Sư phụ, đây là vinh dự của người, cũng là cái người nên có được, trên thế giới này không có người thi đấu trên ngươi, ngươi chính là người mạnh nhất.

Bắc Cung Tuyết thì thào, không có vô tình đạo kiềm chế tình cảm, tình cảm của nàng đối với Diệp Phàm giống như đại dương, hoàn toàn bao phủ tâm nàng, chỉ là áy náy cùng tự trách, khiến cho nàng không có cách nào giống như trước kia, hoàn toàn đối mặt với Diệp Phàm như trước đây.

Si Tình Cốc, Huân Y nhìn hình ảnh trên trời cao, giờ phút này nàng yên tĩnh giống như một đứa trẻ, lẳng lặng ngồi bên cự thạch trong cốc, một bàn tay vuốt khẽ Thiên Dực cung trong tay, cuối cùng thở dài một hơi.

- Vô luận đang ở nơi nào, đều không thể tránh được sao? Nếu sớm biết như vậy, chẳng bằng không luân hồi, tình yêu ở trong nhân thế này, thật sự phiền lòng.
- Kiếm phong chỉ thiên hạ, cùng giai ta vi tôn!!

- Kiếm phong chỉ thiên hạ, cùng giai ta vi tôn!!

Một tiếng lại cao hơn một tiếng, giống như tiếng sóng triều cuồng phong bạo vũ quét sạch tứ đại Linh Cảnh, vô số võ tu cuồng loạn rống to, lúc này thân ảnh Diệp Phàm vô địch mà kiệt ngạo, vô số võ tu nhao nhao đứng lên, giơ hai tay lên phát tiết sùng bái và kích tình của bản thân.

Võ tu Trung Linh Cảnh, Nam Linh Cảnh, hay thậm chí là Bắc Linh Cảnh và Tây Linh Cảnh cũng bắt đầu cuồng hô, bọn họ yêu quý Linh Cảnh của mình, đồng thời cũng sùng bái đối với cường giả, Diệp Phàm có thể dưới tình huống này đánh bại Âu Dương Tu, loại thực lực này xứng đáng được mọi người reo hò.




Bình Luận (0)
Comment