Vô Địch Thiên Đế ( Dịch Full )

Chương 999 - Chương 999: Ta Không Có Tư Cách Tha Thứ Cho Bọn Họ (1)

Chương 999: Ta Không Có Tư Cách Tha Thứ Cho Bọn Họ (1)
Chương 999: Ta Không Có Tư Cách Tha Thứ Cho Bọn Họ (1)
canvasa1d9990.png- Phương Tử Đạo, ở đây người nào không giết người Thiên Đế Môn ta, không giết phàm nhân Sở quốc, chỉ ra.

- Rõ!

Phương Tử Đạo gật đầu nói, sau đó chỉ về một nam một nữ trong đó nói:

- Bẩm báo công tử, hai người này cũng không tham dự tàn sát phàm nhân, cũng chưa từng chém giết người Thiên Đế Môn ta.

- Hai người các ngươi có thể rời đi!

Diệp Phàm nghe vậy ℓớn tiếng nói, tiếp theo, vòng xoáy tử khí của Diệp Tàn xuất hiện một ℓỗ hổng, đao kiếm trận cũng xuất hiện một ℓối đi, một nam một nữ kia thấy thế trên mặt ℓập tức ℓộ ra vẻ may mắn, bay ra phía ngoài. Chí Tôn Thánh Hiền khác thấy thế ℓàm gì còn bình tĩnh mà chờ đợi, ℓập tức một tên Thánh Hiền trực tiếp vọt ℓên, theo một nam một nữ kia an toàn ℓao ra thông đạo.

Những người khác cũng theo sát, ℓúc này nếu còn không nắm chắc cơ hội, vậy thì thật ℓà ngốc.

Diệp Phàm thấy thế khóe miệng mỉm cười, nếu những Chí Tôn Thánh Hiền này duy trì trận pháp, đồng tâm hiệp lực, Diệp Phàm muốn giết bọn hắn phải tốn nhiều sức lực, hiện tại bản thân bọn họ từ bỏ trận pháp phá vây ra ngoài, vậy dễ giết hơn nhiều.

Quan trọng nhất là, hiện tại bọn họ đã không còn ý chí liều chết, không có ý chí liều chết cũng đồng nghĩa với việc bọn họ không có dũng khí chiến đấu, đừng nói chi là chiến đấu, hiện tại bọn họ chỉ muốn chạy, để người khác bọc hậu còn bản thân chạy nhanh hơn.

Dưới loại tâm lý này, có thể nói sức chiến đấu trực tiếp giảm đi chín phần, đã giảm bớt không ít phiền phức cho Diệp Phàm, một mặt Diệp Phàm nể mặt Vũ Nguyệt trả lại một phần nhân tình, mặt khác bình tĩnh làm tan rã quyết tâm chiến đấu sinh tử và sự đoàn kết của những võ tu này, có thể nói một công đôi chuyện.
Vũ Nguyệt thấy thế lập tức khẩn trương, quát to nói:

- Dừng tay!

- Vũ đạo hữu, nên nể tình ta đã nể tình, nếu ngươi gây khó dễ lần nữa, đừng trách ta không nể tình.
Diệp Phàm nghe vậy đạm mạc nói, uy nghiêm khủng bố trực chỉ đám người Vũ Nguyệt, đồng thời thần văn lưu chuyển trong đôi mắt hắn phát động không gian tuyệt đối.

Ba tên Thánh Hiền trốn thoát ra ngoài lập tức tiến vào không gian tuyệt đối, tốc độ của bọn hắn cực nhanh nhưng trong mắt người ngoài lại giống như thằng hề, chạy trốn tại chỗ, thú vị nhất là ba người hiển nhiên cũng không phát giác được tình cảnh bản thân, thậm chí trên mặt bọn họ còn lộ ra vẻ vui sướng khi sống sót sau tai nạn.

Cường giả trong trận pháp dưới kiếm quang của Diệp Quỷ, ngoại trừ một nam một nữ được Diệp Phàm điểm danh thoát ra, những người khác bị chém giết trong tích tắc, thậm chí những người này ngay cả tự bạo cũng không kịp.
Máu tươi tràn ngập, trên trời cao không ngừng có thi thể rơi xuống, võ tu phía dưới kinh hồn táng đảm nhìn một màn này vô cùng ngạc nhiên, phải biết, từng thi thể trước mắt họ cũng là Thánh Hiền, Chí Tôn đứng ở đỉnh phong.

Đồ sát, bọn họ không phải không gặp qua, nhưng đồ sát Chí Tôn và Thánh Hiền, đây tuyệt đối là lần đầu tiên.

Ba tên Thánh Hiền kia hiển nhiên đã phát hiện tình huống của mình, bọn họ ngạc nhiên xoay người, nhìn thấy mình vẫn ở chỗ cũ cách đó không xa đám người Diệp Phàm, lập tức trên mặt vô cùng tuyệt vọng và điên cuồng, còn có một tên Thánh Hiền trực tiếp quỳ xuống cầu xin tha thứ.
Làm việc gì cũng cần có đầu óc, hiển nhiên, đầu óc của Diệp Phàm rất cơ trí.

Ba người Diệp Tàn, Diệp Quỷ và Đại Lực rất ăn ý với Diệp Phàm, nhất là Diệp Quỷ và Diệp Tàn gần như trong nháy mắt đã hiểu ý nghĩ của Diệp Phàm, trường kiếm xuất vỏ, tử khí gào thét, cường giả Chí Tôn trốn chậm gần như bị chém giết trong nháy mắt, đồng thời, trận pháp của chúng Phong Vân sau khi thả ra ba tên Thánh Hiền cường hoành lập tức khép lại, kiếm khí và đao khí tung hoành, Chí Tôn và Thánh Hiền trong trận pháp giống như thịt cá trên thớt, lần lượt bị chém giết.

Mà ba tên Thánh Hiền mạnh nhất làm gì còn quản người sau lưng chết sống thế nào, nguyên một đám toàn lực đào thoát.
Đây là Thánh Hiền!

Ai từng thấy Thánh Hiền và Chí Tôn quỳ xuống?




Bình Luận (0)
Comment