Dương Chân đi theo Hoa U Nguyệt đến một chỗ không người , nhìn xung quanh một chút , có chút khẩn trương nói
- Tiểu cô nương , ngươi dẫn ta đến nơi yên tĩnh này , cô nam quả nữ nha , mặc dù ta cầu hôn thành công nhưng . . . Ta còn chưa chuẩn bị sẵn sàng a !
Hoa U Nguyệt nơi nào còn dáng vẻ đoan trang tú lệ , đối với câu nói của Dương Chân ngoảnh mặt làm ngơ , trừng mắt nhìn Dương Chân một chút , tức giận nói
- Dương Chân , ngươi không nên đắc tội Tôn Ngọc Sử
- Vì sao ?
Dương Chân có chút ngoài ý muốn , Hoa U Nguyệt lôi hắn ra đây lại là vì việc này
Hoa U Nguyệt thở dài một tiếng nói
- Tôn Ngọc Sử tài khí hơn người , tuổi còn trẻ đã ngưng tụ ra bốn đạo tài khí , hôm qua còn thành công đột phá đến cảnh giới Nguyên Anh Kỳ , ngay cả tiên sinh cũng phán đoán về hắn sai lầm , hắn có thể sẽ tiến được vào bên trong Hải Lâu , càng có lẽ . . . Có thể trở thành đệ tử thân truyền của tiên sinh
Dương Chân khoát tay áo
- Ta còn tưởng rằng hắn là truyền nhân của Đại Đế hay là gia thế kinh khủng gì đó a , nguyên lai chỉ là một thiên tài , cái này có cái gì mà không thể đắc tội , đồng dạng là một cái cổ gắn vào một cái đầu , chẳng lẽ đầu hắn so với ta lớn hơn ?
Hoa U Nguyệt cười khổ , bất đắc dĩ nói
- Ta biết nói ngươi cũng không nghe , ngươi ngay cả quốc sư Đại Cương Quốc đều có thể làm cho tức đến hộc máu , ta trước khi đến đây lão nhân gia ông ta còn tức giận không thôi , bốn phía nói ngươi không tôn sư trọng đạo
Dương Chân mở to hai mắt nhìn
- Đậu móa , lão đầu nhi này thổ huyết cũng không phải do ta a , cái nồi này ta không cõng , nói cái gì cũng không cõng , còn có bốn phía nói xấu ta là có ý gì , lão thất phu già mà không kính , lần sau gặp được hắn nhất định phải cho hắn thật sự trở thành mù lòa a
Hoa U Nguyệt lấy làm kinh hãi vội hỏi
- Ngươi biết mắt của quốc sư không bị mù ?
- Ta còn biết hắn vì cái gì mà thổ huyết !
Dương Chân khẽ đảo con mắt
- Vì cái gì ?
Hoa U Nguyệt tò mò hỏ
Dương Chân cười hắc hắc nói ra
- Cái này còn phải đi hỏi tam tộc lão nhà ngươi , nàng đáng yêu như thế , lại nũng nịu hát bài Học Tiếng Mèo Kêu , người khác chịu được , thế nhưng quốc sư cũng không nhất định có thể chịu được nha
Hoa U Nguyệt con mắt trừng lớn
- Ngươi , ngươi nói là . . .
Dương Chân nhẹ gật đầu
- Đúng rồi , lão gia hỏa đó tình căn chưa hết , già mà còn mê gái , thổ huyết lại đổ lên trên đầu của ta ?
Hoa U Nguyệt cười khổ một tiếng
- Bất kể nói thế nào , ở Đông Hải Chi Tân ngươi hãy an phận một chút , tiên sinh không giống như quốc sinh , chính là quốc sư nếu nhìn thấy tiên sinh cũng phải cung kính tự nhận mình là đệ tử nha
- Lợi hại như vậy ?
Dương Chân sững sờ , thật là không nghĩ tới
Đại Cương Quốc quốc sư mặc dù có chút già mà không kính , thế nhưng cảnh giới là vẫn có , Dương Chân nhìn không thấu tu vi của hắn , tối thiểu nhất là phải cường đại hơn Nguyên Anh Kỳ , mà lại là quốc sư cao quý của một nước , còn có tài xem thiên tượnga
Một người như vậy còn phải nhận mình là đệ tử của tiên sinh , rốt cuộc cái tiên sinh kia là cao đến trình độ nào ?
Nếu như Tôn Ngọc Sử thật thành công tiến vào Hải Lâu , sau đó trở thành đệ tử của tiên sinh , chẳng phải là gà chó lên trời , chức vị tăng gấp bội ?
Lấy tính cách liếm chó của Tôn Ngọc Sử , nói không chừng sẽ quay đầu cắn Dương Chân một ngụm a
Tròng mắt Dương Chân quay tròn loạn chuyển , Hoa U Nguyệt lúc này đau đầu khuyên giải
- Ngươi đừng nghĩ đến việc hố Tôn Ngọc Sử , công pháp võ kỹ có thể gạt người , cảnh giới tu luyện có thể làm bộ , nhưng mà tài khí văn hoa thì không thể giả tạo nha , hắn ngưng tụ ra bốn đạo văn hoa , đã vượt ra khỏi sự mong đợi của tiên sinh !
Nghe nói như thế , Dương Chân ngược lại là yên tâm , thở dài một hơi
- Yên tâm đi , ta là biết điều nhất !
- Ngươi . . .
Hoa U Nguyệt muốn nói lại thôi , chỉ trừng mắt nhìn Dương Chân
Khi thấy Dương Chân nói xong liền quay đầu rời đi , Hoa U Nguyệt lập tức đuổi theo , nói
- Ta lần này tới là vì đi Đông Lâm Đảo , nơi đó là nơi ở của Trì lão , luyện đan linh thảo , đến lúc đó ngươi hãy theo ta đi qua , tại đây đều là hạng người tài khí tung hoành , ngươi không có tí ưu thế nào
Dương Chân lắc đầu , xoay người lại , đặt hai tay lên vai của Hoa U Nguyệt
- Tiểu cô nương , ngươi sai rồi , chính là bởi vì không có ưu thế nào ta mới phải ở đây , nếu không làm sao có thể tiến bộ , đây là con đường của ta , ta nhất định phải thẳng tiến không lùi bước !
Nói đùa gì vậy , tại ba linh đảo của Đông Hải Chi Tân , Dương Chân chỉ có ở phương diện tài khí mới có chút ưu thế , luyện đan cùng luyện khí chỉ mới tiếp xúc qua một hai lần , nếu như dùng nồi áp suất luyện chế mà gọi là luyện đan chẳng phải là trò cười ?
Không thể đi , kiên quyết không thể đi , Dương Chân là muốn trở thành Vua Hải Tặc a , mà bước đầu tiên để trở thành Vua Hải Tặc là phải ở ngay tại Quy Xà Đảo , không đi cái gì mà Đông Lâm Đảo cả !
Hoa U Nguyệt ngơ ngác nhìn Dương Chân , ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc , chậm rãi gật đầu
- Ngươi nói không phải là không có lý , nhưng ngươi . . . Phải cẩn thận một chút
Dương Chân nháy nháy mắt
- Tiểu cô nương , ngươi là đang quan tâm ta sao ?
Hoa U Nguyệt cười khổ , nghiêng đầu đi nói
- Đạo của ta và ngươi bất đồng , cho dù miễn cưỡng sẽ chỉ gặp kiếp nạn , chỉ là . . . Nếu như ngươi có thời gian , không ngại đi Hoa gia ở mấy ngày , mấy hôm nay tam tộc lão đối với ngươi nhớ mãi không quên , một mực cùng quốc sư đối nghịch , mỗi lần có truyền ngôn bất lợi cho ngươi , tam tộc lão liền sẽ tức giận
Dương Chân giật nảy mình , vội vàng khoát tay
- Không thể trêu vào không thể trêu vào , để quốc sư chơi đùa cùng nàng đi
- Ngươi người này . . .
Hoa U Nguyệt bật cười , đường đường là lâu chủ Trường Nguyệt Lâu , lại cười giống như một tiểu cô nương vậy
Nhưng lúc này , Hoa U Nguyệt thần sắc biến đổi , hãi nhiên ngẩng đầu nhìn lên
- Là đại trưởng lão Quy Xà Đảo Tịch Thư Lâm , hắn làm sao tới đây ?
Hoa U Nguyệt kinh hô , trong mắt lóe lên một tia chấn kinh
- Rất lợi hại phải không ?
Dương Chân cũng không quay đầu lại hỏi
Người tới một thân tài khí vờn quanh , đạp không mà đi , dưới chân tài khí hóa rồng , ngửa mặt lên trời gào thét , sinh động như thật , riêng là cỗ khí thế này đã để mọi người kinh thán không thôi
Phụ cận Hải Lâu , tất cả tu sĩ cùng nhau khiếp sợ , khó tin nhìn lão giả giữa không trung , thần tình kích động , phấn khởi không thôi
Nhất là Biện Lương cùng Tôn Ngọc Sử , càng là kích động liên tục , trên mặt hiện lên thần sắc sốt ruột , cung cung kính kính lấy lễ đệ tử để cung nghênh
Hoa U Nguyệt tán thưởng một tiếng
- Nào chỉ là lợi hại , lão nhân gia ông ta ở Quy Xà Đảo ngoại trừ tiên sinh ra thì chính là người được tôn kính nhất , ngay cả đảo chủ đều là học sinh của ông ta , tám đạo tài hoa , ngoại trừ tiên sinh thì không có người thứ hai có thể bằng ông ta
Dương Chân hít vào một hơi
- Tám đạo tài hoa , chỉ kém một chút liền có thể dùng văn tái đạo , ngưng tụ tài khí minh văn , khí thế quả nhiên không tầm thường , chỉ là hắn tới đây làm gì , xem Biện Lương cùng Tôn Ngọc Sử tỷ thí sao ?
Hoa U Nguyệt lắc đầu
- Tôn Ngọc Sử là người tiên sinh coi trọng , tuổi còn trẻ đã ngưng tụ bốn đạo văn hoa , Tịch trưởng lão chỉ sợ vì hắn mà đến !
Nói đến đây , Hoa U Nguyệt nhìn Dương Chân một chút sau đó nói ra
- Nhưng mà , cũng có thể vì lần văn hoa này mà đến , dù sao Hải Lâu văn hoa lần này sẽ mười phần long trọng , không ít tài tử đều gặp nhau ở đây , nói không chừng sẽ có người thành công tiến vào