Dương Chân ngẩng đầu nhìn Hoa U Nguyệt , việc gì không hiểu thì trước tiên phải học , đây là chuẩn tắc làm người của Dương Chân , cho nên ở địa cầu Dương Chân mặc dù không phải là cái nhân tài gì , nhưng cũng không tính là kém , học được một đống lớn tri thức
Hoa U Nguyệt làm sao không biết Dương Chân không hiểu quy củ nơi này mới để cho nàng tới trước , bất quá dù vậy , tại thời điểm Dương Chân nói ra câu nữ sĩ ưu tiên này , Hoa U nguyệt cũng là ngoài ý muốn , không nghĩ tới Dương Chân còn có một mặt phong tình như vậy
Tại bên dưới ánh mắt của Dương Chân , Hoa U Nguyệt tố thủ nhẹ đưa , xâm nhập vào hòm gỗ lấy một cái hộp ngọc nhỏ ra , trước mắt bao người mở ra
- A !
Hoa U Nguyệt bỗng nhiên kinh hô một tiếng , dọa cho Dương Chân nhảy một cái , còn tưởng là gặp việc gì nguy hiểm
Sau một khắc , Hoa U Nguyệt nhảy cẫng lên cầm trong tay một đầu cá chép màu đỏ ngọc đặt ở trong tay Dương Chân , vui mừng không thôi
- Cá chép , ta quất trúng cá chép , Dương Chân , ta quất trúng cá chép !
Nhìn Hoa U Nguyệt giống như một tiểu cô nương nhảy cẫng lên hoan hô , Dương Chân lại một mặt mộng bức
Cá chép ?
Hoa U Nguyệt thấy Dương Chân không hiểu lập tức giải thích
Đây là một trong vinh quang lớn nhất của Hoa Nguyệt Lâu , mỗi ngày chỉ có thể có một người quất trúng , tỷ lệ cực kì nhỏ
Bất quá phàm là người rút được cá chép , chẳng những có thể ở Hoa Nguyệt Lâu tùy ý ăn uống , còn có thể xin mời Hoa Nguyệt Lâu giải quyết một vấn đề , bất cứ vấn đề gì chỉ cần Hoa Nguyệt Lâu có thể giải quyết đều sẽ chấp nhận
Dương Chân nghe được lập tức giật mình , đồng thời cũng minh bạch giá trị tồn tại của Hoa Nguyệt Lâu
Đây là cùng một loại với các tổ chức tình báo , lại có chút không giống nhau lắm , tu sĩ tới đây sống phóng túng có thể rút thưởng , rút hộp ngọc ra sẽ có một vấn đề , mà Hoa Nguyệt Lâu sẽ căn cứ vào trình độ khó dễ của vấn đề , quyết định tiêu phí chiết khấu của người quất trúng vấn đề đó
Nói cách khác , nếu như rút đến một vấn đề khó khăn , một khi giúp Hoa Nguyệt Lâu giải quyết được , liền sẽ được miễn phí cả một ngày !
Đây là một phương pháp thu thập các loại học vấn cùng phương pháp giải quyết vấn đề
Dương Chân lập tức bừng tỉnh đại ngộ , không khỏi cảm thấy bội phục chủ nhân của Hoa Nguyệt Lâu tới cực điểm , một cái cơ cấu dạng này không có lý do không làm to , bởi vì bọn hắn ở nơi này , cơ hồ có thể đạt được bất cứ cái đáp án để giải vấn đề nào , chỉ cần có thể có khách hàng liên tục không ngừng , liền có tri thức cung cấp liên tục , thậm chí là các loại tài nguyên !
Thật mẹ nó là một nhân tài !
Ngắn ngủi trong thời gian nháy mắt , Dương Chân đã không biết khen chủ nhân Hoa Nguyệt Lâu này bao nhiêu lần
Yến nhi ngạc nhiên nhìn Hoa U Nguyệt , từ đáy lòng chúc mừng
- Chúc mừng Hoa lâu chủ , quất trúng cá chép hôm nay , xin hỏi là nhượng lại hay chính mình sử dụng ?
- Thứ này còn có thể bán ?
Dương Chân sững sờ
Đậu móa nhân tài nha !
Hoa U Nguyệt vừa cười vừa nói
- Cá chép chỉ cho sử dụng trong ngày , ngày mai liền không thể , cho nên gần đây nếu không có khó khăn gì , có thể bán ra ngoài
Dương Chân lập tức hiểu rõ , hỏi
- Ngươi định làm gì ?
Hoa U Nguyệt cũng hỏi lại
- Ngươi có chỗ nào khó khăn không ?
Dương Chân lắc đầu , bĩu môi nói ra
- Ngươi cho rằng người ngọc thụ lâm phong , giang hồ trăm hiểu thông , tiểu vương tử đệ nhất bài thi Ô Thoát Bang giống như ta thì sẽ có khó khăn gì sao ?
Hoa U Nguyệt cười một tiếng , nói ra
- Chúng ta sử dụng !
Lời này vừa nói ra , đám người xung quanh lập tức tiếc nuối , không thể chi phối quyết định của người quất trúng cá chép , đây cũng là quy củ của Hoa Nguyệt Lâu
- Hừ !
Một tiếng hừ nhẹ bỗng nhiên truyền đến , tại bên trong đại sảnh đang yên tĩnh lộ ra vẻ chói tai
Dương Chân quay đầu nhìn lại , liền gặp được một cái năm tử trẻ tuổi khí tức hùng hậu mang theo sắc mặt lạnh lùng ngồi ở bên bàn bên cạnh , một mặt khinh thường đang nhìn hắn
- Con mẹ nhà ngươi nhìn cái gì , lại nhìn đánh chết ngươi có tin hay không ?
- Ngươi !
La Vô Trần càng thêm tức giận , làm sao nghĩ đến Dương Chân lại dám mắng hắn ở đây
Đám người xung quanh cũng hít vào một hơi , hoảng sợ nhìn Dương Chân
- Ngớ ngẩn !
Dương Chân nhếch miệng , vừa rồi thời diểm vài tiếng nói giễu cợt hắn , con hàng này thanh âm chính là khó nghe nhất , hiện tại lại âm dương quái khí , không phải thiên tài chính là có mao bệnh
Trên thực tế theo cái nhìn của Dương Chân , thiên tài đều có mao bệnh , một bộ ngoài ta ra thì còn ai dáng vẻ , lại còn dùng lỗ mũi nhìn người !
Lúc này , Yến nhi đi đến bên người Dương Chân , cười tủm tỉm nói ra
- Công tử , mời !
- Ta còn phải rút ?
Dương Chân sững sờ nhìn Hoa U Nguyệt
Hoa U Nguyệt cười nói với Dương Chân
- Tư nhiên là phải rút , cá chép là ta rút ra !
Rút thì rút thôi !
Dương Chân hướng trong tay nhổ nước miếng , xoa xoa đôi bàn tay , một mặt ngưng trọng đưa tay cắm vào trong rương !
Ọe !
La Vô Trần vừa ăn một đũa món ăn kém chút phun ra , một mặt âm tình bất định nhìn chằm chằm Dương Chân
Dương Chân nháy nháy mắt , vẻ mặt vô tội
Quá tiện , Dương Chân này nhất định là mẹ nó cố ý , đám người xung quanh muốn cười lại không dám cười , lòng vẫn còn sợ hãi nhìn La Vô Trần đang sắc mặt tái nhợt
- Tên nhà quê này thế mà đắc tội truyền nhân Thiên Thanh phúc địa ?
- Thật đúng là người không biết không sợ a , ngay cả Hoa lâu chủ đều phải cho những truyền nhân kia một chút mặt mũi , Dương Chân lại dám công nhiên khiêu khích La Vô Trần , tại hạ lần thứ nhất nhìn thấy người lỗ mãng như thế
. . .
Dương Chân đưa tay vào trong rương gỗ ào ào quấy động , sau đó mới chậm rãi rút cánh tay ra
Nhìn thấy hộp ngọc trong tay Dương Chân đang từ từ được kéo ra , tất cả mọi người đều vô ý thức duỗi dài cổ ra nhìn
Sau khi Dương Chân mở ra , lập tức chậm rãi đọc nội dung bên trên
- Như thế nào đem tốc độ tu luyện đề cao nhanh nhất , cái này là cái vấn đề cẩu thí gì ?
Phương pháp tu luyện tùy từng người mà khác nhau , như thế nào tăng lên nhanh nhất , cái này làm sao mà trả lời ?
Quả nhiên , Dương Chân nhìn đồ khó , chín thành chiết khấu !
Nguyên lai là một đề chín thành chiết khấu , cái này rõ ràng là dựa vào độ may mắn mà chọn ra vấn đề a , Dương Chân suy nghĩ , hắn chỉ cần trả lời như con gà mù có lẽ là được rồi
Ngay tại thời điểm Dương Chân muốn bịa một chuyện lừa dối để quá quan , La Vô Trần bỗng nhiên cười nhạo một tiếng , giống như là cực kỳ hứng thú , buông đôi đũa trong tay xuống
- Xem kia , Lâ Vô Trần đang muốn phá !
- La công tử có tốc độ tu luyện kinh người , tự nhiên có phương pháp tu luyện của chính mình , hắn đến phá thì không có gì thích hợp bằng a
- Ai bảo Dương Chân cuồng vọng như vậy , lại dám đắc tội La công tử
. . .
Nghe được đám người xung quanh nghị luận , Dương Chân ngẩng đầu nhìn Yến nhi hỏi
- Trả lời vấn đề còn có thể phá ?
- Đúng ! Vì có thể có được phương pháp giải quyết tốt nhất , người đứng xem có quyền lợi phản bác , nếu như phản bác thành công , bài thi của công tử sẽ bị phán định là thất bại , lần chiết khấu này sẽ đổi thành phần thưởng khác , chuyển qua cho đối phương
Yến nhi chậm rãi trả lời
Dương Chân nhẹ gật đầu nói ra
- Làm sao để có thể hoàn thành vấn đề này ?
Yến nhi đang muốn trả lời , La Vô Trần bỗng nhiên cười lạnh một tiếng , đứng dậy nói ra
- Ngươi cứ trả lời liền có thể ?
- Có đúng như vậy không ?
Dương Chân nháy nháy mắt nhìn Yến nhi hỏi
- Đúng vậy công tử
Yến nhi cười một tiếng gật đầu
Hoa U Nguyệt bên cạnh thấy biểu lộ trên mặt Dương Chân liền lộ ra thần sắc cổ quái , có chút thương hại nhìn qua La Vô Trần
Dương Chân ho nhẹ một tiếng , ánh mắt mọi người lúc này đều rơi trên người hắn
- Muốn tốc độ tu luyện nhanh nhất kỳ thật rất đơn giản . . . Chỉ cần ăn a , ăn là được rồi !
Đám người
- . . .
La Vô Trần
- ? ? ?