Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 125 - Con Mẹ Nhà Ngươi Đến Cắn Ta A

Cái câu trả lời này là mẹ nó như thế nào ?

Tất cả mọi người cùng mộng bức , mờ mịt nhìn Dương Chân , vấn đề như thế nào đem tốc độ tu luyện nâng lên cao nhất , vấn đề như vậy kỳ thật rất rộng rãi , mỗi người đều có giải thích của riêng mình

Tìm kiếm địa phương có chân nguyên nồng đậm , tu luyện công pháp phù hợp nhất , được danh sư tiền bối chỉ điểm , đây đều là đáp án để trả lời vấn đề

Mà La Vô Trần bắt đầu phản bác cũng có thử từ từng cái phương diện này mà tiến hành , đám người vốn cho rằng đây sẽ là một trận khẩu chiến , Hoa Nguyệt Lâu không hề thiếu biện luận dạng này , chỉ có dạng này mọi người mới có thể có chỗ lĩnh ngộ , cộng đồng tiến bộ , đây cũng là nguyên nhân vì sao nhiều người như vậy nguyện ý đến Hoa Nguyệt Lâu

Thế nhưng một câu trả lời của Dương Chân liền phá hỏng một trận biện luận vốn dĩ phải xảy ra

Ăn là được rồi ? Ngươi làm như tất cả tu sĩ đều là thùng cơm sao , nếu như thật sự ăn là phương pháp tu luyện nhanh nhất , trong thiên hạ chẳng phải đều là cường giả cao nhân ?

- Đây là câu trả lời kiểu gì , thật khiến người ta thất vọng

- Theo cái nhìn của tại hạ , Dương Chân này chẳng qua là một người mua danh chuộc tiếng , không biết làm sao hoa ngôn xảo ngữ lừa gạt được Hoa lâu chủ , chỉ đáng tiếc Hoa lâu chủ thông minh như vậy lại bị Dương Chân lừa bịp

- Đúng đấy , chẳng qua hiện tại Dương Chân sẽ triệt để bại lộ , Hoa lâu chủ cũng hẳn là hiểu rõ đi !

. . .

Yến nhi ôm cái rương , biểu lộ trên mặt cổ quái , tựa hồ muốn cười lại không thể cười , nhìn qua khó chịu dị thường

Hoa U Nguyệt thì một bộ dáng vẻ quả là thế , im lặng nhìn Dương Chân

Muốn Dương Chân chững chạc đàng hoàng trả lời vấn đề cơ hồ là không thể nào , tư tưởng của Dương Chân cùng người khác luôn luôn khác biệt , còn có các loại ý nghĩ thì luôn thiên mã hoành không , không ai có thể đoán được rốt cuộc trong đầu hắn đang suy nghĩ gì

Trong lúc nhất thời , toàn bộ không khí trong sảnh bỗng nhiên trở nên cổ quái , ngay cả La Vô Trần cũng mộng bức nhìn Dương Chân , một bụng lời nói được chuẩn bị còn chưa kịp nói ra miệng liền bị chẹn họng trở về , cười ha ha khinh thường nói

- Hoang đường , uổng công tại hạ còn tưởng rằng ngươi là một thiên tài , nguyên lai chẳng qua là một cái giá áo túi cơm , nếu như chỉ là ăn liền có thể . . .

Răng rắc !

Một thanh âm thanh thúy truyền đến , không biết là do răng lợi Dương Chân quá tốt , hay là Ngọc Linh Chi trong tay hắn thật sự quá cứng , thanh âm nhai nuốt đều có thể truyền ra khắp khoang thuyền

Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn Dương Chân , không biết từ lúc nào hắn đã móc ra một khối đồ vật to lớn , ôm vào trong ngực điên cuồng gặm

Thanh âm nhai nuốt vang lên bên tai không dứt làm mọi người vô ý thức nuốt nước miếng một cái , trong lòng có chút đau nhói

Cái này là mẹ nó Ngọc Linh Chi a , thế mà bị Dương Chân xem như củ cải lớn , ôm ở trong tay mà gặm , cái này . . . Quả thực là con mẹ nó đau lòng

Thế nhưng dù sao cũng là đồ vật của Dương Chân , người ta ăn đồ vật của mình thì cũng không tiện nói cái gì

Trong lúc nhất thời trong đại sảnh ngay cả tiếng kim rời cũng có thể nghe được , cơ hồ chỉ còn thanh âm Dương Chân gặm đồ vật , còn ngẫu nhiên truyền đến thanh âm nuốt nước miếng

Hoa U Nguyệt dáng vẻ quả là thế , cười khổ nói với Dương Chân

- Ngươi có thể đừng lãng phí như vậy hay không , ngươi có biết thứ này trong tay luyện đan sư có thể phat huy ra tác dụng bao lớn

Dương Chân ngẩn ngơ , đem Ngọc Linh Chi đẩy đến trước mặt Hoa U Nguyệt hỏi

- Ngươi có muốn ăn hay không ?

Hoa U Nguyệt trực tiếp im lặng

Dương Chân làm bộ muốn thu hồi liền bị Hoa U Nguyệt đoạt mất , răng ngà thanh thúy , răng rắc một tiếng cắn xuống từng ngụm nhỏ , trừng mắt nhìn Dương Chân chậm rãi nhai nuốt

Dương Chân xuất ra một bình Thải Vân Lộ , ngửa đầu uống một ngụm hỏi

- Thế nào , thơm hay không ?

Ngọc Linh Chi hương vị cực ngon , ăn ở trong miệng chính là một loại hưởng thụ

Nghe được Dương Chân nói , Hoa U Nguyệt con mắt đều híp lại thành vành trăng khuyết , gật đầu nói

- Thật là thơm !

- Tới tới tới , tiểu cô nương , đừng chỉ có ăn không , uống một chút đồ vật , nghe nói Ngọc Linh Chi phối hợp Thải Vân Lộ hương vị càng ngon nha !

Đã đến tình huống này Hoa U Nguyệt cũng không khách khí , cầm qua Thải Vân Lộ Dương Chân vừa uống bỏ vào miệng lập tức uống

- Ngươi ! Các ngươi !

La Vô Trần sắc mặt tái xanh , ánh mắt lóe lên từng tia hâm mộ , tức giận đến mức nuốt từng ngụm nước bọt

. . .

Trên lầu hai , một thanh âm ngọt ngào mềm mại vang lên

- Mùi vị gì , thơm như thế ?

Tỳ nữ đang dựa vào một bên lan can đang nuốt nước miếng vội vàng lui về , không bao lâu sau , một tiếng cười thanh thúy êm tai truyền ra

- Thì ra là thế , không có nghĩ đến vấn đề này còn có thể trả lời như vậy , nếu như là người khác nói đến tất nhiên sẽ là chuyện cười , thế nhưng thiếu niên này thế mà trên thân mang theo Ngọc Linh Chi cùng Thải Vân Lộ , mà còn có thể tùy ý gặm ăn , quả nhiên là . . . Có ý tứ

. . .

Tất cả mọi người tâm đau nhói nhìn Dương Chân

Dương Chân thế này chẳng khác nào đang đổ tinh thạch đi vậy , cái miệng này vừa hạ xuống chính là nuốt của người khác hơn nửa năm tài nguyên a

Dương Chân lúc này bỗng nhiên ôi một tiếng , dọa đám người nhảy một cái

Hoa U Nguyệt vội vàng thả Thải Vân Lộ trong tay ra , sắc mặt cổ quái hỏi

- Thế nào ?

- Ta giống như ăn quá nhiều , kim đan liền muốn sinh non !

Sinh . . . Sinh non ?

Mẹ nó , phá đan thành anh từ miệng Dương Chân lại thô tục như vậy

Hoa U Nguyệt trừng mắt nhìn Dương Chân một chút nói ra

- Cảnh giới tăng lên không ngừng , còn ăn nhiều thiên tài địa bảo như vậy , khó trách ngươi sẽ khó chịu

Dương Chân u oán nhìn La Vô Trần một chút , vô tội nói

- Sao có thể trách ta , còn không phải để cho hắn tâm phục khẩu phục ?

La Vô Trần tức giận đến mức cái gì đều không nói ra được , hắn mặc dù là truyền nhân Thiên Thanh phúc địa , tài nguyên so với những đệ tử tông môn khác tốt hơn nhiều lắm , thế nhưng cũng không có phương pháp ăn giống như Dương Chân a

Lấy bộ dáng lang thôn hổ yết này của Dương Chân , La Vô Trần có tốc độ tu luyện nhanh hơn nữa cũng không thể đuổi kịp a

- Lẽ nào lại như vậy , ngươi là đang cưỡng từ đoạt lý , phương pháp ăn như vậy tất nhiên sẽ đẩy tốc dộ tu luyện lên nhanh nhất , thế nhưng là ngươi có thể ăn mấy ngày ?

Dương Chân nhếch miệng nói

- Thì sao , ta có rất nhiều , có thể ăn mỗi ngày , ngươi có ý kiền gì sao ?

- Dương Chân , ngươi nhất định là phải đắc tội Thiên Thanh phúc địa của chúng ta hay sao ?

- Ai ôi !

Dương Chân vỗ bàn một cái

- Cái mũ này thật lớn , biện luận thua liền khiêng Thiên Thanh phúc địa ra chống đỡ sao , Ô Thoát Bang ta đã từng sợ qua ai , đến a , con mẹ nhà ngươi đến cắn ta a !

- Ngươi !

La Vô Trần sắc mặt âm trầm , nhìn chòng chọc vào Dương CHân

Dương Chân ngồi xuống chỗ ngồi , càm Thải Vân Lộ súc súc miệng

- Đúng là con hàng không có can đảm !

Đám người ngốc trệ nhìn Dương Chân cùng La Vô Trần

Mặc dù quy củ Hoa Nguyệt Lâu rất nhiều , thế nhưng ai ở chỗ này không phải cho Thiên Thanh phúc địa mấy phần tình mọn ? Dương Chân thế mà lại triệt để đắc tội Thiên Thanh phúc địa

Mắt thấy một trận xung đột kịch liệt muốn phát ssinh , trên bậc thang trong sảnh bỗng nhiên truyền đến từng tiếng bước chân nhẹ nhàng

Tất cả mọi người lập tức quay đầu lại liền biến sắc

Một nữ tử xinh đẹp thướt tha đang chậm rãi đi xuống đại sảnh

Bình Luận (0)
Comment