Lúc này, chân nguyên trên không trung bắt đầu ba động, mười hai cường giả Thần Du Kỳ ầm ầm lao về hướng Bạch Vân sơn, để cho đám người hoảng sợ kinh hô
- Ông trời của ta, lại có mười hai vị cường giả Thần Du Kỳ, cái này. . . Chẳng lẽ tất cả cường giả của Hoa Sơn phúc địa cùng Địa Tuyền động thiên đều đã xuất động?
- Sớm có người khẳng định, nếu như Dương Chân cứ tiếp tục như thế, tất nhiên sẽ làm cho một số thế lực lớn bất mãn, lần này tốt, mười hai vị cường giả Thần Du Kỳ, trong đó còn có hai người tu luyện ở Ác Linh đảo, Dương Chân cho dù có bản lĩnh bằng trời cũng khó thoát khỏi cái chết!
- Ác Linh đảo thật sự đáng sợ như thế?
- Tại hạ tận mắt nhìn thấy một hung thú Thần Du Kỳ ngạnh sinh đem một lão giả Thần Du Kỳ xé thành hai mảnh, lúc ấy huyết vũ tuôn rơi, làm cho mọi người đều biến sắc, nghe nói hai mươi ngày trước tất cả hung thú bên trên Ác Linh đảo bỗng nhiên trở nên cuồng bạo hơn bình thường, ở trên đảo huyết khí tràn ngập, như vậy mới làm cho Quỷ lão cùng Phương Bộ Minh phải đồng thời trở về, chứ Dương Chân làm sao có thể đáng giá để hai đại tông môn kéo bọn họ về để ra tay?
- Cái này. . . Ác Linh đảo đang có chuyện gì xảy ra?
- Chuyện gì xảy ra thì tại hạ không biết, chỉ là nghe có người nói rằng có ai chạm vào một loại cấm kỳ nào đó, nhanh, chúng ta mau đuổi theo, nếu không sẽ không kịp
. . .
Mười hai cường giả Thần Du Kỳ, mười mấy tu sĩ Luyện Hư Kỳ, hợp lại tạo thành một cảnh tượng kinh khủng, xuất phát từ Đông Hải Chi Tân hướng về Bạch Vân sơn
Trên đường đi đưa tới oanh động cực lớn, vô số tu sĩ cùng nhau hãi nhiên nhìn một đám cường giả bay ngang qua bầu trời
Ngay cả một ít người đang liều chết chiến đấu thấy vậy đều ngừng chém giết, sau khi liếc nhau liền cùng nhau phóng về hướng Bạch Vân sơn
Bạch Vân sơn, Thượng Nguyên tông, Liễu Nhược Ngưng mang theo vẻ mặt lo lắng nhìn Trường Nguyệt Chân nhân, hỏi
- Sư tôn, làm sao bây giờ, ta nghe nói có đến mười hai cường giả Thần Du Kỳ vọt về hướng này, Dương sư đệ nhất định rất nguy hiểm
Trên mặt Trường Nguyệt Chân Nhân lộ ra nụ cười khổ, nhìn vị trí Dương Chân một chút, lắc đầu nói ra
- Vi sư làm sao không biết Dương Chân sẽ gặp nguy hiểm, thế nhưng ngươi nhìn bộ dáng của hắn bây giờ đi. . .
Ở trên một đỉnh núi phía xa, Dương Chân cùng tiện mèo đang ngồi ăn thịt nướng, ngươi một xiên ta một xiên ăn quên cả trời đất, thỉnh thoảng còn uống một ngụm rượu ngon, một người một mèo gật gù đắc ý, không có một chút bộ dáng lo lắng
Cẩu Thăng Thiên hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm Dương Chân nói ra
- Tiểu tử hỗn trướng này đơn giản không biết trời cao đất rộng, bây giờ hắn đắc tội những người này, tùy tiện một cái chạy tới tùy tiện đập một chưởng liền khiến cho Thượng Nguyên tông hủy diệt, hắn thế mà còn tâm tư cùng tiện mèo kia vui chơi giải trí, quả nhiên là người không biết nên không sợ
- Bây giờ không phải là lúc nói chuyện này, chúng ta làm sao bây giờ?
Liễu Nhược Ngưng lo lắng hỏi
Cẩu Thăng Thiên trừng hai mắt, nói ra
- Có thể làm sao bây giờ, ngươi chưa thấy bộ dáng Dương Chân ở giữa không trung vỗ rớt cường giả Thần Du Kỳ sao, hắn xem như hiện tại cần chúng ta hỗ trợ đi nữa thì chúng ta có thể giúp hắn cái gì?
Lời tuy nói như vậy, nhưng vẻ mặt Cẩu Thăng Thiên ngoại trừ một tia ảm đạm còn có vẻ lo lắng mơ hồ
Tất cả mọi người ở đây đều minh bạch, cho dù có lo lắng thế nào đi chăng nữa, nếu như Dương Chân thật sự gặp nguy hiểm đến tính mạng, bọn hắn cũng thúc thủ vô sách, chỉ có thể trơ mắt nhìn
Lục Thừa Hồi nhìn thoáng qua Dương Chân, lắc đầu thở dài một tiếng nói ra
- Các ngươi chớ suy nghĩ nhiều, các ngươi có biết trong khoảng thời gian hắn rời đi, vì sao chúng ta vẫn chưa từng gặp qua Dương Chân tính cho đến hiện tại?
- Dương sư đệ nhất định là sợ rước lấy phiền phức cho chúng ta
Liễu Nhược Ngưng chém đinh chặt sắt nói
Cẩu Thăng Thiên muốn nói lại thôi, nhìn Liễu Nhược Ngưng một chút, lại nhìn Dương Chân còn đang ăn uống một chút, thở dài dậm chân, quyết định im lặng
Lúc này, Lục Thừa Hồi vừa cười vừa nói
- Tự nhiên là hắn sợ mang đến phiền phức cho chúng ta, thế nhưng các ngươi có nghĩ tới việc vì sao hiện tại Dương Chân lại chạy đến Bạch Vân sơn trêu ra phiền phức lớn như thế?
Hả?
Nghe nói như thế tâm thần mọi người ở đây đều run lên, nhất là Liễu Nhược Ngưng, toàn thân chấn động bật thốt lên
- Chẳng lẽ Dương sư đệ cố ý?
Ánh mắt Cẩu Thăng Thiên lóe lên thần sắc kinh nghi bất định, hừ lạnh một tiếng nói ra
- Chắc chắn là hắn cố ý, chỉ là tiểu tử này tại sao lại phải làm thế, chẳng lẽ hắn không biết một khi hai siêu cấp tông môn liên hợp lại sẽ làm cho hắn không có chút lực phản kháng nào sao?
Lục Thừa Hồi hít sâu một hơi, lắc đầu nói ra
- Không, cũng không phải là không còn lực phản kháng, mấy ngày nay bản tọa đều đã tìm hiểu tất cả địa phương xung quanh, các ngươi đoán xem bản tọa phát hiện cái gì?
Đám người sững sờ, đã là lúc này rồi mà Lục Thừa Hồi còn thừa nước đục thả câu, kém chút chửi ầm lên, thật vất vả mới nhịn xuống được vội vã hỏi
- Phát hiện cái gì?
Lục Thừa Hồi nhìn về phía Dương Chân, càng xem càng tràn ngập tán thưởng, trầm giọng nói ra
- Xung quanh Bạch Vân sơn có mấy chục cái địa phương vừa mới bị người nào đó giở trò qua, nếu như bản tọa không đoán sai, đây nhất định là do Dương Chân chuẩn bị
- Cái này. . .
Cẩu Thăng Thiên vẻ mặt mộng bức, nhìn Lục Thừa Hồi muốn nói chuyện liền bị cắt ngang
- Bản tọa biết các ngươi muốn hỏi cái gì, nhưng hiện tại cũng đừng hỏi, tĩnh tâm chờ đợi kết quả là được
Nói xong, Lục Thừa Hồi thở dài một tiếng, tự lẩm bẩm
- Hi vọng bản tọa không đoán sai, nếu như không phải vậy thì hậu quả khó mà lường được. . .
Liễu Nhược Ngưng toàn thân chấn động, ánh mắt phức tạp nhìn Dương Chân cùng tiện mèo đang cười ha ha, si ngốc nói ra
- Dương sư đệ, ngươi nhất định phải sống sót!
. . .
Nhưng vào lúc này, bầu trời phương đông bỗng nhiên truyền đến một trận khí lãng cuồng bạo, che khuất cả bầu trời, vọt về hướng bên này
Tất cả mọi người hoảng sợ nhìn về phương đông
Người ở Bạch Vân sơn chưa từng thấy qua tràng diện như vậy, khí thế do nhiều cường giả Thần Du Kỳ như vậy, kinh khủng như thủy triều, giống như muốn đem cả Bạch Vân sơn thôn phệ
Thượng Nguyên tông, ngay cả Lục Thừa Hồi cũng thần sắc chấn động mãnh liệt, khó tin nhìn phương đông
- Nhiều cường giả Thần Du Kỳ đến mức có thể gây ra thiên địa dị tượng, Dương Chân hắn. . . Có phải quá khinh địch rồi hay không?
Nghe được lời nói của Lục Thừa Hồi, mọi người đều biến sắc
Trên đỉnh núi, Dương Chân cùng tiện mèo sững sờ, ngừng động tác của mình lại, quay người nhìn về hướng đông
- Đến rồi!
Sắc mặt Dương Chân lộ ra vẻ hưng phấn
- Đến rồi đến rồi, tiểu tử, tiếp theo phải dựa vào ngươi rồi, là ăn ngon uống say, hay là bị người đánh thành cháu trai, liền nhìn những vật này của ngươi có tác dụng hay không
Dương Chân nhếch miệng, nói ra
- Chẳng lẽ ngươi đang hoài nghi Thiên Thư Huyền Lý Thiên sao?
Tiện mèo liếc xéo Dương Chân, nói ra
- Bản tôn không phải hoài nghi Thiên Thư Huyền Lý Thiên, mà là đang hoài nghi ngươi!
Lúc này, một tiếng gầm thét kinh thiên động địa truyền đến, dọa cho Dương Chân cùng tiện mèo nhảy một cái
- Dương Chân tiểu nhi, nhanh thả người!