- Dương Chân tiểu nhi, nhanh thả người!
Tiếng gào thét vang vọng toàn bộ Bạch Vân sơn
Dọa cho mọi người nhảy dựng lên nhìn lão giả vừa mới lên tiếng, sắc mặt cùng nhau biến đổi
- Những người này đến cùng là có lai lịch gì, tại sao để cho ta có cảm giác khủng bố như vậy, ngay cả linh hồn cũng phải run rẩy
- Sát khí, đây là sát khí, ông trời của ta, ai mà có thể ngưng tụ ra sát khí khủng bố giống như thực chất như thế?
- Mau nhìn, còn có một cường giả Thần Du Kỳ trẻ tuổi như vậy
- Đây gọi là kỳ tài ngút trời trong truyền thuyết đi?
. . .
Đám người Thượng Nguyên tông sắc mặt càng ngày càng kém, ngay cả Lục Thừa Hồi cũng biến sắc, trầm giọng nói ra
- Không tốt, chúng ta đã đánh giá thấp nội tình của các động thiên phúc địa này
Cẩu Thăng Thiên cười khổ một tiếng, nói ra
- Qua nhiều năm như vậy chúng ta đều co đầu rút cổ ở một chỗ, vậy mà không biết thế gian lại đặc sắc như vậy, quả nhiên uổng công sống gần một thế
Liễu Nhược Ngưng nhìn Cẩu Thăng Thiên một chút, xoay người lại không nói một lời, nhìn chằm chằm sát khí dị tượng trên không trung thật lâu
Trên đỉnh núi cách đó không xa, Dương Chân a một tiếng, chỉ vào tiện mèo cười nhạo nói ra
- Tiện mèo, có nghe thấy không, đây mới gọi là giọng nói lớn, thanh âm của ngươi ở trước mặt những người này đơn giản là không đáng chú ý a
- Đánh rắm!
Tiện mèo tức giận trừng mắt
- Giọng lớn là không tầm thường sao, dạng mặt hàng như vậy, bản tôn năm đó một bàn tay chụp một cái liền chụp chết một bó!
- Lại chém gió nữa đi!
Tiện mèo thấy vậy liền hít sâu một hơi, há to miệng gào thét làm cho Dương Chân giật nảy mình
- Móa nó, người có giọng nói lớn vừa rồi, có bản lĩnh ngươi xuống đây, có tin bản tôn một bàn chân đập chết ngươi hay không?
Thanh âm cuồn cuộn như sấm, làm cho mọi người ở đây nghẹn họng nhìn trân trối
Cái lão đầu khô quắt kia sắc mặt tái xanh, trong cơn giận dữ vừa muốn lao xuống, Phương Bộ Minh bên cạnh khẽ cười một tiếng, nói ra
- Quỷ lão không cần tức giận, ngươi và ta cũng không phải vì Dương Chân mà đến, tôm tép nhãi nhép như vậy làm sao đáng để cho Quỷ lão tức giận
Quỷ lão xoay đầu nhìn Phương Bộ Minh, cười gật đầu nói
- Tiểu tử, lão phu càng ngày càng thưởng thức ngươi
Trên mặt Phương Bộ Minh hiện lên một tia vui mừng, nói ra
- Đó là tạo hóa của vãn bối
Quỷ lão trầm ngâm một lát, nói ra
- Nếu không phải vì Dương Chân tiểu nhi mà đến vậy thì không vội, chờ đám người chưa tới kịp kia một chút, lần này không những muốn cứu mấy vị trưởng lão trở về, còn phải để cho thế nhân minh bạch, tôn nghiêm của động thiên phúc địa chúng ta không thể chà đạp!
Trên mặt Phương Bộ Minh lộ ra dáng tươi cười phong khinh vân đạm, làm cho người ta có cảm giác ấm áp, những ẩn ẩn có thể cảm giác được sát khí lạnh thấu xương
Lúc này, đã có không ít người lục đục chạy tới, chừng mấy ngàn tu sĩ, so với tu sĩ ở Bạch Vân sơn lần trước nhiều hơn nhiều lắm
Bây giờ chuyện này đã triệt để kinh động toàn bộ Đông Hải Chi Tân, càng ngày càng nhiều tu sĩ chạy về bên này
Mười hai cường giả Thần Du Kỳ lúc này còn chưa ra tay, làm cho Dương Chân mộng bức, cúi đầu nhìn tiện mèo nói ra
- Những người này rảnh rỗi như vậy sao, thế mà chạy đến đây trò chuyện giết thời giờ?
Tiện mèo hắc hắc cười một tiếng, nói ra
- Đám người này không đơn giản, bọn họ là đang chờ thêm người tới, mới giết ngươi, cái này gọi là. . . Gọi là. . .
- Giết gà dọa khỉ?
Dương Chân bừng tỉnh đại ngộ
Nhãn tình tiện mèo lập tức sáng lên, nói ra
- Chính là ý tứ này, mẹ nó, tiểu tử, làm sao ngươi có thể nghĩ ra nhiều câu hay như vậy?
Dương Chân cười nhạo một tiếng, nói ra
- Bản tao thánh tài trí hơn người, há có phải bậc phàm phu tục tử như ngươi có thể lý giải?
- Tới tới tới, chúng ta lại tiếp tục chơi, mẹ nó, lần này nhất định phải thắng ngươi!
- Ai sợ ai?
Dương Chân đặt mông ngồi xuống đất, hung hăng trừng mắt nhìn tiện mèo
Tiện mèo cũng hung hăng trừng mắt nhìn Dương Chân, rất có tư thế một lời không hợp liền ra tay đánh nhau
Tất cả mọi người mờ mịt nhìn Dương Chân cùng tiện mèo, không biết hai tên khốn kiếp này vì sao cảm thấy ngứa mắt với nhau như vậy, chẳng lẽ một hồi bọn hắn thật đánh nhau hay sao?
Thời điểm mọi người ở đây mờ mịt, một người một mèo sắc mặt càng hung ác, gần như đồng thời xuất thủ, dọa tất cả mọi người nhảy một cái
- Một con cua có tám cái chân, hai đầu bự là hai cái càng, mắt nhíu lại a cái cổ co rụt lại, bò nha bò nha qua sông lớn. . .
- Móa nó, bản tôn vẫn cảm thấy ăn thiệt thòi, ngươi khi bản tôn, bản tôn có móng vuốt không có cách nào tự do hoạt động, ngươi đang đùa bỡn bản tôn?
- Đừng nói nhảm, uống đi!
Đám người
- ? ? ?
Một đám người khóe mắt trực nhảy, nhất là mười hai cường giả Thần Du Kỳ, càng nhìn đến mức trợn mắt hốc mồm, chợt trở nên giận tím mặt, thời khắc này mà Dương Chân cùng tiện mèo có thể làm ngơ bọn hắn để chơi oẳn tù tì?
Quỷ lão âm trầm nhìn Dương Chân, giận dữ đến mức run rẩy, chỉ vào Dương Chân nói ra
- Cái tiểu nhi này. . . Cái tiểu nhi này, dĩ nhiên có thể không đem chúng ta để vào mắt như thế, đây là cỡ nào. . . Đây là cỡ nào. . .
- Quỷ lão an tâm, chớ vội
Phương Bộ Minh vội vàng thuyết phục, khóe mắt hắn cũng trực nhảy
Đám người xung quanh sau khi mộng bức liền bật cười ha hả
- Cái này thật đúng là tác phong của Dương Chân a, quá tiện, không để người ta tức giận đến mức thổ huyết thì không bỏ qua
- Hai tên khốn kiếp Dương Chân cùng tiện mèo này đúng là biết tấu hài, mẹ nó, mười hai cường giả Thần Du Kỳ ở bên cạnh, bọn hắn thế mà giống như không có chuyện gì xảy ra ngồi oẳn tù tì uống rượu, quả nhiên là. . . Mau nhìn, Quỷ lão nhịn không được
Oanh!
Một tiếng vang kinh thiên động địa truyền đến, trên thân Quỷ lão đột nhiên bộc phát ra một đoàn huyết khí cuồng bạo, khí thế cuồng bạo như sơn hà đảo ngược, chỉ vào Dương Chân nói ra
- Dương Chân, lão phu cho ngươi thời gian mười hơi thở, nếu như chưa đem năm vị trưởng lão thả ra, lão phu sẽ cho ngươi sống không bằng chết!
Dương Chân uống hết một chén rượu ngon, đứng dậy đá tiện mèo một cước, nói ra
- Bắt đầu làm việc
Tiện mèo bĩu môi một cái, nhướng mắt
- Kêu bản tôn làm gì, bản tôn đánh không lại bọn hắn
Dương Chân bỗng nhiên phi một tiếng, chỉ vào Quỷ lão nói ra
- Lão đầu, ngươi nghĩ ngươi dọa là ta sợ sao, có mang tiền chuộc đến hay không?
Tiền chuộc?
Nghe được Dương Chân vậy mà dám mở miệng đòi tiền chuộc với mười hai cường giả Thần Du Kỳ, đám người lập tức hãi nhiên
- Hỗn trướng!
Quỷ lão nổi giận
- Lẽ nào lại như vậy, lẽ nào lại như vậy!
Phương Bộ Minh sắc mặt âm trầm, đi lên phía trước nói ra
- Quỷ lão, không cần phải nói nhiều với một tiểu tử không biết trời cao đất rộng, chúng ta cùng nhau ra tay đem hắn bắt sống, lo gì không hỏi ra được hạ lạc của năm vị trưởng lão
Nghe được lời nói của Phương Bộ Minh, mọi người ở đây hít vào một hơi, mười hai cường giả Thần Du Kỳ đồng loạt ra tay sẽ khủng bố đến mức nào?
Oanh!
Khí lãng kinh khủng tuôn ra, chân nguyên bạo động che khuất bầu trời, thế mà ở giữa không trung ngưng tụ ra một đoàn lôi vân như một tòa đại sơn nguy nga, phóng về hướng Dương Chân
Thấy cảnh này, tất cả mọi người hít vào một hơi, khó tin nhìn một màn trước mặt
Đám người đã lường trước mười hai cường giả Thần Du Kỳ ra tay sẽ kinh khủng đến mức nào, bây giờ tận mắt nhìn thấy bọn họ mới phát hiện, bọn họ đã đánh giá thấp sự đáng sợ của mười hai cường giả Thần Du Kỳ
Dương Chân chết chắc!
Đây là ý nghĩ duy nhất trong đầu của mọi người, ngay cả bọn người của Thượng Nguyên tông sắc mặt cũng không còn chút huyết sắc nào
Nhưng mà làm cho mọi người ngoài ý muốn cùng khó hiểu chính là, Dương Chân đối mặt với khí thế hủy thiên diệt địa như thế còn có thể mặt không đổi sắc, quay qua nói chuyện với tiện mèo
- Tiểu tử, không sai biệt lắm cũng nên ra tay rồi a?
- Chờ một chút, thả tới gần rồi đánh!