Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 242 - Lại Muốn Chơi Lớn Rồi!

Nghe được Dương Chân muốn xông vào thiên mệnh cao nhất, tất cả mọi người đều ngây dại

Tiện mèo vẻ mặt chần chờ hỏi

- Tiểu tử, ngươi không chờ thêm một chút để quan sát à?

Dương Chân lắc đầu, nói ra

- Không đợi nữa, tranh thủ thời gian đi vào tìm tiểu cô nương, cái thiên mệnh cao nhất này giống như có chút ý tứ, chỉ là không biết sau khi đi vào có thể đi cùng một con đường hay không!

Lúc này, Hồng Loan Linh Nữ bỗng nhiên nhẹ nhàng bước đến, nới với Dương Chân

- Vị công tử này, thiên mệnh cao nhất cũng không phải chỉ có một đường để đi lên Linh Đỉnh

- Ồ?

Dương Chân sững sờ, hỏi

- Tiểu tỷ tỷ biết pháp môn trong này?

Lần nữa nghe được loại xưng hô cổ quái này của Dương Chân, Hồng Loan Linh Nữ mỉm cười, gật đầu nói

- Chuyện là như vậy, đạo thiên lộ cao nhất này năm nay có lẽ có bất đồng, như hai người Hoa Linh Nữ cùng Lâm Thiên Lệ, tại bên trong thiên mệnh chi lộ hứng chịu càng nhiều thiên uy lực lượng, có lẽ có thể tiến vào con đường càng cao cấp hơn

Dương Chân chần chờ nhìn Hồng Loan Linh Nữ, cổ quái hỏi

- Nói cách khác, tiểu tỷ tỷ ngươi cũng không xác định được việc này?

Hồng Loan Linh Nữ trì trệ, gật đầu nói

- Đúng là như thế, bất quá nói chung sẽ không sai!

Nói chung sẽ không sai là có bao nhiêu nắm chắc?

Nghe được lời này của Hồng Loan Linh Nữ, Dương Chân bỗng nhiên có chút chần chờ, mẹ nó, không phải sợ, mà là một đám người ở đây cũng không biết chuyện xì đang xảy ra, cái thiên mệnh cao nhất này làm sao đi vào?

Bất quá ngẫm lại ngay cả tiểu cô nương cũng có thể đâm đầu xông vào, Dương Chân tựa hồ không còn chần chờ gì nữa, vừa muốn đi vào liền nghe một cái thanh âm giòn tan truyền đến

- Uy, ngươi tên là gì?

Dương Chân sững sờ, nói ra

- Dương Chân!

Cặp mắt to lớn đến mức làm người ta giật mình của Tú Nhi híp lại, nói ra

- Nguyên lai ngươi gọi là Dương Chân, ta nói cho ngươi biết, Hồng Loan tỷ tỷ từ xưa đã tính tình cẩn thận mới không dám dùng giọng khẳng định, kỳ thật hiện tại trên cơ bản đã chắc chắn chín thành, thật ra tiến vào thiên mệnh cao nhất còn có một con đường khác, chỉ là chúng ta không thể đi mà thôi

- Không thể đi?

Dương Chân sững sờ, hỏi

- Vì sao?

Tú Nhi nhíu lông mày, trừng mắt nói ra

- Ngươi làm sao đần như vậy a, không thể đi thì chắc chắn là tồn tại cấm chế a, trong đó có một con đường hoàng kim lập lòe, thiên địa minh văn trôi nổi, có hiệu quả giống với phía trên linh đỉnh a, vô số người đã từng nghĩ muốn đi vào con đường kia, chỉ là chưa ai từng thành công. . . Được rồi, ta giải thích cho ngươi mấy cái này làm gì không biết?

Nói đến đây, Tú Nhi nhìn thoáng qua biểu lộ mộng bức của Dương Chân, quay người bĩu môi nói với Hồng Loan Linh Nữ

- Hồng Loan tỷ tỷ, Tú Nhi thu hồi lời nói vừa rồi, Dương Chân này đúng là cái thằng ngốc, đoán chừng một đạo thiên uy lực lượng đều không thể chịu nổi đâu!

Dương Chân giận dữ, chỉ vào Tú Nhi nói ra

- Tiểu nha đầu, trưởng bối trong nhà không nói cho ngươi biết một câu không thể nhìn mặt mà bắt hình dong sao?

Tú Nhi ngẩn ngơ, hỏi

- Không có a, nó có ý gì?

Dương Chân cũng ngẩn ngơ, nhìn thấy đôi mắt lanh lợi đang loạn chuyển của Tú Nhi, lập tức hiểu ra, mẹ nó, thế giới này chính là không tồn tại câu nói này, bất quá nhìn qua thì Tú Nhi cũng đã hiểu hàm nghĩa trong câu nói này

Tiểu nha đầu này tuyệt đối là giả vờ, quả nhiên tiểu nữ hài vẻ ngoài đáng yêu rất hay lừa gạt người

Dương Chân lấy tay xao xoa đầu tóc của Tú Nhi, hung hãn nói

- Tiểu nha đầu, mở to hai mắt ra đừng chớp cái nào, đại ca ca để cho ngươi kiến thức một chút cái gì gọi là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, nước biển không thể đo bằng đấu! ( Đấu là một vật dụng để đo lường )

Tú Nhi a một tiếng kinh hô, tựa hồ không nghĩ tới Dương Chân lại không khách khí như thế, dám xoa đầu của nàng làm cho một đầu tóc rối loạn, lập tức tức giận dậm chân, quay đầu nói với Hồng Loan Linh Nữ

- Hồng Loan tỷ tỷ, ta muốn đánh gia hỏa này một trận!

- Không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, nước biển không thể đo bằng đấu. . .

Hồng Loan Linh Nữ tự lẩm bẩm, trong mắt lóe lên thần sắc tò mò, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Dương Chân

- Uy, Hồng Loan tỷ tỷ?

Tú Nhi thấy Hồng Loan Linh Nữ ngẩn người, a ha một tiếng nhảy đến trước mặt Hồng Loan Linh Nữ, sau đó chỉ vào bóng lưng của Dương Chân nói ra

- Ngươi thích hắn?

Xoạt!

Nghe nói như thế tất cả mọi người đều ồ lên, khó tin nhìn Tú Nhi, không nghĩ tới nàng sẽ nói ra lời như vậy

Hồng Loan Linh Nữ sững sờ, lắc đầu bật cười, nói ra

- Tiểu nha đầu ngươi nói lung tung gì đó, cẩn thận ảnh hưởng thanh danh của người khác!

Nói xong, Hồng Loan Linh Nữ đưa tay đem đầu tóc của Tú Nhi mới chỉnh lại xong làm cho rối loạn một lần nữa

- A a a a. . .

Tú Nhi như phát điên dùng hai tay huơ loạn, tức giận nhìn Hồng Loan Linh Nữ nói ra

- Ngươi còn nói ngươi không thích hắn, không thích thì vì sao học cái câu đó của tên ghê tởm kia?

Hồng Loan Linh Nữ cười cười, nói ra

- Ta chỉ cảm thấy nó có chút ý tứ!

- Ngươi. . . Ngươi khi dễ Tú Nhi!

Ai có thể nghĩ tới, hai cái nữ tử tuyệt sắc này đều là cường giả Thần Du cảnh, thậm chí niên kỷ của Tú Nhi so với Dương Chân còn muốn nhỏ hơn?

Phong công tử âm trầm nhìn chằm chằm bóng lưng của Dương Chân, bỗng nhiên vẻ mặt khó tin nhìn Hồng Loan Linh Nữ

Hồng Loan Linh Nữ từ trước đến giờ đều ăn nói có ý tứ, đã bao nhiêu năm qua, bọn người Phong công tử thấy được dáng cười của Hồng Loan Linh Nữ cộng lại cũng không nhiều bằng ngày hôm nay, việc Hồng Loan Linh Nữ lộ ra thần sắc xấu hổ đã đủ để chấn động nhân tâm rồi, hơn nữa. . . Hơn nữa nàng còn học một cái tiện nhân, xoa đầu tóc của Tú Nhi

Tại mọi người đang nghẹn họng nhìn trân trối, Dương Chân oanh một tiếng bước vào trong thiên mệnh cao nhất

Hồng Loan Linh Nữ cùng Tú Nhi khẽ giật mình, nhìn về phía Dương Chân

Phong công tử cũng giật mình tỉnh lạ, một mặt âm trầm nhìn Dương Chân

Một tu sĩ Luyện Hư Kỳ dám nói khoác không biết ngượng xông vào thiên mệnh cao nhất, loại chuyện này không phải không có, chỉ là. . . Đều thất bại!

Không có bất cứ người nào lấy tu vi Luyện Hư Kỳ có thể luận lợi thông qua thiên mệnh cao nhất, chớ nói chi là thiên mệnh năm nay cùng lần trước bất đồng

Nhưng vào lúc này, trong đám người bỗng nhiên có tiếng kinh hô

- Mau, mau nhìn!

Chỉ thấy Dương Chân ở bên trong thiên mệnh cao nhất thế mà chẳng có chuyện gì, hơn nữa còn duỗi tay ra sờ thử không gian xung quanh

- Cũng chẳng có gì ghê gớm a!

Nghe được lời nói này của Dương Chân, tất cả mọi người đều mờ mịt

Chẳng có gì ghê gớm?

Từ nét mặt của Dương Chân xem ra, đích thật là chẳng có gì ghê gớm, nhưng mà. . . Làm sao có thể?

Rõ ràng ngay cả Hoa Linh Nữ cùng Lâm Thiên Lệ sau khi tiến vào thần sắc đều trầm xuống, thân thể cũng chấn động, hiển nhiên là nhận áp lực cực lớn, nhưng Dương Chân sau khi đi vào lại giống như đang dạo chơi vậy

Hồng Loan Linh Nữ cùng Tú Nhi trợn trừng mắt mà nhìn

Sau một khắc, hỗn đản Dương Chân này giống như cảm giác được áp lực quá nhỏ, thế mà vươn đầu lưỡi, đối với chân nguyên lực lượng ngưng tụ đang tỏa ra áp lực kia liếm một cái!

Tất cả mọi người sau khi nhìn thấy một màn này đều run rẩy

Hai mắt tiện mèo sáng lên, hắc hắc cười quái dị tự lẩm bẩm

- Móa nó, tiểu tử này lại muốn chơi lớn rồi!

Bình Luận (0)
Comment